Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 672: Phân Hồn!

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền sau lưng Đế Khuyển đột nhiên biến mất, nam tử trung niên híp lại hai mắt, tay phải của hắn duỗi ra bên phải, nhẹ nhàng nắm lại, một cây trường tiên màu đen lặng yên xuất hiện, sau một khắc, bóng roi đầy trời trong nháy mắt đã che phủ trước mặt hắn.

Bành!

Một tiếng vang trầm vang lên, ngay sau đó, một bóng người liên tục lùi lại.

Chính là Diệp Huyền!

Trăm trượng ngoài xa, Diệp Huyền đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người lập tức dừng lại, mà tay phải của hắn đang run!

Nơi xa, ánh mắt của nam tử trung niên rơi vào trên thân Diệp Huyền, hắn nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Diệp Huyền, ngươi thật sự cho rằng chúng ta sợ ngươi? Quỷ Môn ta...

Lời đến nơi đây, nam tử trung niên lập tức khẽ nheo lại hai mắt, bởi vì ở xa xa Diệp Huyền đã biến mất lần nữa!

Trong nháy mắt, vô số hồn lực ngưng tụ thành một mặt lá chắn to lớn cản ở trước mặt hắn, mà vào thời khắc này, Đế Khuyển đột nhiên dừng lại, nam tử trung niên sửng sốt, lúc này, một thanh kiếm đột nhiên đâm lên phía trên lá chắn trước mặt hắn.

Nhưng mà, lúc hắn vừa kẹp kiếm lấy của Diệp Huyền, thân thể của hắn tựa như bị điểm huyệt trực tiếp định tại chỗ!

- Hồn ấn!

Vừa hợp lại, trực tiếp kẹp lấy kiếm của Diệp Huyền!

Đế Khuyển trực tiếp đụng về phía nam tử trung niên, vừa va chạm, không gian nơi nó đi qua trực tiếp lõm vào, vô cùng doạ người.

- Không, không, không...

Nhìn thấy Diệp Huyền tiếp tục ra tay, vẻ mặt nam tử trung niên lập tức dữ tợn, hắn đang muốn xuất thủ, nhưng mà một khí tức mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, còn nhanh hơn Diệp Huyền!

Bởi vì thân thể và linh hồn của hắn trực tiếp bị một kiếm này của Diệp Huyền phân ra làm hai, cùng lúc đó, kiếm của Diệp Huyền trực tiếp bắt đầu điên cuồng hấp thu linh hồn nam tử trung niên.

Phát giác được lực lượng va chạm của Đế Khuyển, nam tử trung niên kinh hãi trong lòng, không dám khinh thường, hai tay hắn kết ấn:

Đế Khuyển ra tay rồi!

Trong ánh mắt kinh hãi của nam tử trung niên, đạo hồn ấn kia trực tiếp bị kiếm trong tay Diệp Huyền hấp thu sạch sành sanh, Diệp Huyền thừa thế đâm nhanh một cái ra phía trước, nam tử trung niên hoảng hốt trong lòng, hai tay đột nhiên hợp lại!

Lúc này, trên đỉnh núi, lại một thanh âm vang lên, ngay sau đó, một đạo tàn ảnh từ đỉnh núi bạo tẩu tới.

Thanh âm vừa dứt, hai tay của hắn nhẹ nhàng kéo một phát.

Sau lưng Diệp Huyền, Đế Khuyển đột nhiên thả người nhảy lên ——

Nam tử trung niên đã biến thành linh hồn thể hoảng sợ nhìn Diệp Huyền:

- Dừng tay!

Đế Khuyển không trả lời, trong mắt nó, hiện lên một tia ngưng trọng.

Lão giả lạnh lùng nhìn Đế Khuyển:

Diệp Huyền không để ý tới lão giả, sau khi thu hồi Trấn Hồn Kiếm, hắn cảm thấy toàn thân không được thoải mái, không phải suy yếu, mà là một loại không thoải mái không nói được, phảng phất như có thứ gì bị rút khô.

Trên không, một tiếng nổ vang tựa như sấm sét vang lên, Đế Khuyển lui trở về chỗ cũ, mà móng vuốt của nó đang khẽ rung động.

- Hiểu rõ.

Oanh!

Nói xong, thanh âm của Tiểu Hồn hoàn toàn biến mất.

- Ta muốn tiêu hóa linh hồn hai người vừa rồi kia, tiểu chủ bảo trọng.

Tiểu Hồn nói:

Trước mặt Đế Khuyển không xa, một lão giả đứng đấy, lão giả dáng người thẳng tắp, mặc một bộ áo dài thật mỏng, râu ria rất dài, dài đến ngực!

Lúc này, Tiểu Hồn đột nhiên nói:

- Tiểu chủ, ngươi đã dùng kiếm hai lần, bây giờ linh hồn ngươi rất suy yếu, nhớ kỹ không thể tiếp tục vận dụng, bằng không linh hồn sẽ bị hao tổn nghiêm trọng, thậm chí sẽ tạo thành hậu quả hồn phách thiếu sót không thể vãn hồi này!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ngươi là yêu tộc?

- Tốt, tốt một tên Diệp Huyền, liên sát hai tên cường giả Thánh cảnh của Quỷ Môn ta, ngươi rất tốt!

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt lão giả trong nháy mắt trở nên âm lãnh:

Lão giả đang muốn nói chuyện, lúc này, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, giờ phút này, Diệp Huyền vừa vặn thu hồi kiếm, mà nam tử trung niên lúc trước kia, đã bị hấp thu triệt để!

Giữa sân, Diệp Huyền hít sâu một hơi, sau đó đi về phía lão giả cách đó không xa.

Nhìn thấy Diệp Huyền đi tới, lão giả híp lại hai mắt, mà bên cạnh Diệp Huyền, Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Ngươi đánh không lại hắn!

Diệp Huyền dừng bước lại:

- Ngươi tới!

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Người này không phải Thánh cảnh bình thường, trong thời gian ngắn, ta vô phương đánh giết hắn.

Diệp Huyền nói:

- Vậy giúp ta ngăn chặn một hồi.

Diệp Huyền mặt không biểu tình, tiếp tục đi đến phía trước, lúc này, mấy đạo bóng mờ kia đột nhiên biến mất, sau một khắc, không gian xung quanh Diệp Huyền trực tiếp bị từng đạo hắc quang bao trùm.

Mấy bóng đen này đều là Vô Thượng Chi Cảnh!

Diệp Huyền đi đến tòa cung điện phía đằng trước kia, đúng lúc này, mấy bóng đen xuất hiện ở trước mặt hắn, những bóng đen này tựa như cái bóng, căn bản không thấy rõ bản thể, không chỉ như thế, trên thân những bóng đen này đều tản ra lực lượng linh hồn mạnh mẽ.

Mà Diệp Huyền đã đi tới trên núi, ở nơi xa trên núi, Diệp Huyền thấy được một tòa cung điện âm trầm, xung quanh những cung điện này, tràn ngập sương mù màu đen quỷ dị

Rất nhanh, dưới chân núi truyền đến từng tiếng đánh nhau!

Nhìn thấy Đế Khuyển vọt tới, vẻ mặt lão giả cũng ngưng trọng lên, đối mặt loại hung thú như Đế Khuyển, hắn cũng không dám khinh thường, bởi vậy, hắn quyết định không quản Diệp Huyền ở một bên đã đi đến trên núi, chuyên tâm đối phó Đế Khuyển.

- Nếu là ta ở thời kì đỉnh phong, rác rưởi giống như ngươi đây, chỉ là sự tình một trảo.

Lão giả mặt không biểu tình:

- Nói như vậy, các hạ đã từng rất lợi hại, mà không phải hiện tại, đúng không?

Nghe vậy, Đế Khuyển đột nhiên giận dữ:

- Hiện tại cũng có thể đập chết ngươi!

Thanh âm vừa dứt, nó đột nhiên biến mất, lão giả cười lạnh một tiếng, đấm ra phía trước một quyền, một quyền này, trực tiếp đánh vào trên đầu Đế Khuyển.

Oanh!

Cánh tay phải của lão giả run lên kịch liệt, sau đó liên tục lùi lại, mà Đế Khuyển cũng lui về sau mấy chục trượng!

Mà sau một khắc, Đế Khuyển lại lần nữa xông về phía lão giả, lần này, Đế Khuyển đã thật sự nổi giận.

Nói xong, nó nâng lên móng vuốt chỉ chỉ lão giả:

- Đừng cầm những phế vật kia ra so sánh với ta!

Đế Khuyển lắc đầu:

- Các hạ, lão phu cũng tính là bằng hữu với mấy vị Yêu Vương yêu tộc, không biết các hạ...

Lão giả đang muốn xuất thủ, Đế Khuyển lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, lão giả nhìn về phía Đế Khuyển:

Nói xong, Diệp Huyền quay người đi đến phía trên núi.

Đúng lúc này, Diệp Huyền mở ra tay phải, Tiên Linh kiếm xuất hiện trong tay hắn, sau một khắc, hắn đâm nhanh ra phía trước một kiếm.

Nhất Kiếm Định Hồn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận