Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 804: Ý Cảnh!

Diệp Huyền mặt đen lại, hỏi:

- Tiền bối, ngươi muốn cường thu sao?

Lão đầu lạnh lùng nói:

- Thế nào, gia nhập Kiếm tông ta, còn ủy khuất ngươi hay sao?

Diệp Huyền nói:

- Cũng không phải, chẳng qua là, muội muội ta đang ở tại Võ viện, cho nên, ta muốn đi Võ viện, mong rằng tiền bối thành toàn!

Lão giả lắc đầu, nói:

- Hiện tại, ngươi đã là người Kiếm tông ta, nếu như ngươi đi Võ viện, bọn họ không chỉ không thu ngươi, ngược lại còn xem thường ngươi! Ngươi tự suy nghĩ một chút!

- Phải không?

Oanh!

- Tiền bối, nếu ta muốn đi, sợ rằng ngươi không ngăn được ta!

Khi Diệp Huyền vừa biến mất, chân phải của lão đầu nhẹ nhàng đá một cước, nhánh cây trước mặt hóa thành một đạo kiếm quang bay đi nơi xa ngoài mấy trăm trượng…

- Ngươi cứ yên tâm đi! Kiếm tông sẽ không bạc đãi ngươi!

Diệp Huyền quay người nhìn lão đầu, trên đỉnh núi, lão đầu bước ra một bước, vừa bước xuống một bước, hắn đã đi tới trước mặt Diệp Huyền!

Diệp Huyền: . . .

Một tiếng nổ lớn vang lên, ngay sau đó, một bóng người từ trên không trung ngã xuống.

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó nói:

Lúc này, lão giả lại nói:

Diệp Huyền cười cười, ngay lúc này, thân thể hắn đã biến mất.

Quả nhiên lão đầu này không phải người bình thường!

Lão đầu lãm đạm nói:

Lão đầu đánh giá Diệp Huyền:

Chính là Diệp Huyền!

Nhìn thấy cảnh này, gương mặt Diệp Huyền lập tức biến thành ngưng trọng lên.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Nội tâm Diệp Huyền run lên, lão đầu này còn mạnh hơn suy nghĩ của hắn nhiều!

Diệp Huyền lắc đầu:

Diệp Huyền gật đầu, lúc này, hai đạo kiếm quang trực tiếp chém vào lão đầu.

Thực lực này, đã nghiền ép hắn!

- Xuất kiếm?

Diệp Huyền gật đầu:

- Người trẻ tuổi, có mấy phần thực lực đã phách lối, không biết mình có bao nhiêu cân lượng!

Lão đầu lạnh lùng nhìn Diệp Huyền, nói:

Nhưng mà, hai đạo kiếm quang vừa tới trước mặt lão đầu liền dừng lại, bởi vì hai ngón tay của lão đầu đã kẹp lấy hai đạo kiếm khí kia!

- Ta đánh không lại ngươi!

Thực lực của lão đầu này tuyệt đối còn mạnh hơn cả người gỗ lúc trước.

Đối phương có thể lấy ngón tay kẹp lấy phi kiếm của hắn. . .

Ngón tay lão đầu kẹp nhẹ một cáu, hai đạo kiếm quang vỡ nát!

- Đến, tiếp tục!

Lão đầu lãm đạm nói:

- Tiền bối thật mạnh!

- Đúng đúng, ngài nói cái gì cũng đúng!

Lão đầu cười lạnh, nói:

- Nhìn ngươi như vậy, ngươi còn không phục?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Cũng không phải đặc biệt không phục!

Lão đầu giận quá hóa cười, nói:

- Đến, lần này, lão phu chấp ngươi một tay, nếu ngươi có thể làm lão phu lui nửa bước, lão phu sẽ nhận ngươi làm sư phó!

Nửa bước!

Đột nhiên Diệp Huyền chém mạnh về phía trước.

Gương mặt Diệp Huyền vô cùng ngưng trọng!

Lão giả ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền đứng cách đó không xa, khóe miệng Diệp Huyền hiện tại đã xuất hiện vết máu.

Không gian chung quanh vỡ nát ngay lập tức! Không gian tiếp tục khôi phục như không có chuyện gì!

Ầm ầm!

Lão đầu xuất chưởng đánh tới.

Nói xong, hắn lui về phía sau một bước, vừa lui lại, một đạo kiếm quang đã bay tới.

Oanh!

Đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, ở trước mặt hắn, một đạo kiếm quang đã vỡ nát!

Lão giả nhìn Diệp Huyền đứng cách đó không xa, đang muốn nói chuyện, sắc mặt hắn lại thay đổi lần nữa.

- Vẫn là huyễn cảnh!

Dứt câu, hắn đã xuất chỉ vạch nhẹ một cái.

Xùy!

Không gian trước mặt hắn bị xé rách, ngay sau đó, không gian đã khôi phục như cũ!

Lão giả nhìn chung quanh, nhíu mày lẩm bẩm:

- Vẫn là huyễn cảnh!

Vừa dứt lời, chân phải hắn đạp nhẹ xuống đất, một đám kiếm quang chui ra từ chân hắn.

- Huyễn cảnh!

Hắn nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói chuyện, đột nhiên, sắc mặt hắn biến hóa:

Lão giả rất bình thản, vung tay phải lên, trong chớp mắt, hai đạo kiếm quang cũng vỡ nát!

Cái phát tay này, đạo kiếm quang của Diệp Huyền đánh ra đã vỡ nát ngay lập tức, ngay sau đó, hai đạo kiếm quang không có dấu hiệu báo trước xuất hiện hai bên trái phải của lão giả.

Lão đầu cười lạnh, phất tay áo một cái.

Tam trọng mộng cảnh, tất cả đều bị lão giả này phá giải!

Lão đầu nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, nói:

- Ngươi kết hợp huyễn cảnh và Kiếm đạo. . .

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối làm thế nào phát hiện ra tam trọng ảo cảnh?

Lão đầu lạnh lùng nói:

- Lão phu là kiếm tu, nếu bị huyễn cảnh mê hoặc, ta tu kiếm làm gì nữa?

Kiếm tu!

Diệp Huyền cười khổ, đúng thế, kiếm tu bình thường đạt tới tâm cảnh Thông Minh cảnh, trời sinh đã khắc chế huyễn cảnh!

Không đúng!

Diệp Huyền như nghĩ đến cái gì, hắn nhìn lão giả, nói:

- Tiền bối, ngươi nên thành thật đi, tại Kiếm tông này, có bao nhiêu người có thể bỏ qua ảo cảnh của ta?

Lão đầu im lặng một lát, sau đó nói:

- Không cao hơn bốn người!

Không cao hơn bốn người!

Nghe vậy, nội tâm Diệp Huyền thả lỏng, nếu như kiếm tu nào cũng có thể phá mộng cảnh này, như vậy Mộng chi đạo tắc cũng quá thấp kém!

Lão đầu đánh giá Diệp Huyền, nói:

- Phi kiếm của ngươi tăng thêm huyễn cảnh. . .

Diệp Huyền vội vàng nói:

- Có phải rất lợi hại hay không?

Lão đầu nói:

- Rất kém cỏi!

Gương mặt Diệp Huyền cứng đờ.

Lão đầu lạnh lùng nói:

- Là không phục?

Diệp Huyền gật đầu:

- Không phục!

Lão đầu nói:

- Ngươi có biết kém ở đâu không?

Diệp Huyền lắc đầu.

Lão đầu nói:

- Kém ở kiếm của ngươi!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Xin tiền bối chỉ giáo!

Lão đầu đi đến trước mặt Diệp Huyền, nói:

- Lực lượng và tốc độ kiếm của ngươi đã đạt đến cực hạn của ngươi hiện tại, không thể không nói, đây là việc làm ta cảm thấy ngoài ý muốn! Thế nhưng, ngươi quá chú trọng lực lượng và tốc độ, cho nên không để ý đến một thứ quan trọng nhất khác!

Diệp Huyền hỏi:

- Cái gì?

Lão đầu nói khẽ:

- Ý cảnh!

Nói xong, hắn nhìn Diệp Huyền, nói:

- Tốc độ và lực lượng của ta không nhất định nhanh hơn ngươi, thế nhưng, ý cảnh của ta cao hơn ngươi quá nhiều. Cho nên, tốc độ và lực lượng của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng không tạo thành uy hiếp lớn với ta! Trừ khi ngươi đạt tới cảnh giới lực lượng tuyệt đối, cho dù đạt tới cũng cần ý cảnh chèo chống!

Diệp Huyền im lặng một lúc, sau đó nói:

- Xin tiền bối dạy ta!

Lão đầu khẽ gật đầu, hắn chỉ vào vườn rau xanh xa xa, nói:

- Đi trồng rau cho lão phu!

Diệp Huyền quay người bước đi.

Nhìn bóng lưng Diệp Huyền, gương mặt lão đầu khẽ buông lỏng, nói thầm:

- Cũng may lừa dối được tên này. . .

Trồng rau!

Diệp Huyền thật bắt đầu trồng rau!

Hưng phấn!

Diệp Huyền hiện tại vô cùng hưng phấn, bởi vì hắn đã biết chỗ thiếu sót của mình!

Lực lượng!

Tốc độ!

Hai thứ này, hắn thật sự đã đạt tới cực hạn của cảnh giới hiện tại!

Thế nhưng, đúng như lão giả nói, phương diện ý cảnh của hắn chỉ mới cất bước!

Ở bên khác, lão đầu đánh giá Diệp Huyền, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Thực lực Diệp Huyền đã nằm ngoài dự đoán của hắn!

Đặc biệt là phi kiếm kết hợp với huyễn cảnh, gần như có khả năng miểu sát Tạo Hóa cảnh!

Nếu như dùng để đánh lén, hiệu quả sẽ càng tốt!

Là mầm mống tốt!

Lão đầu âm thầm gật đầu, duy nhất làm cho hắn cảm thấy bất mãn chính là tính tình của Diệp Huyền, tính tình này quá cương, hơn nữa còn láu cá.

Đối với Kiếm đạo mà nói, như vậy cũng không có chỗ xấu gì, thế nhưng, đối với Kiếm tông lại không phải chuyện tốt!

Gây chuyện!

Từ khi hắn gặp Diệp Huyền lần đầu tiên, hắn đã biết, gia hỏa này là người rất biết gây chuyện!

Lúc này, cách đó không xa, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Tiền bối, ta có vấn đề!
Bạn cần đăng nhập để bình luận