Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3269: Pháp tắc chí cao

Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền thấy máu trong người mình đang sôi sùng sục!

Kiếm do Thanh Nhi tạo ra!

Hiện giờ hắn càng lúc càng mong chờ hơn!

Xung quanh, vô số thời gian chi lực chảy về chỗ Thanh Nhi!

Nàng đang rút thời gian chi lực của vũ trụ này, bao gồm cả quá khứ, hiện tại và tương lai!

Thực ra hiện giờ Diệp Huyền vẫn chưa hiểu điều này có nghĩa là gì. Nếu có cường giả đẳng cấp ở đây thì chắc chắn họ sẽ phải kinh ngạc không thôi!

Rút thời gian chi lực ở hiện tại thì không quá khó, nhưng muốn rút thời gian chi lực trong quá khứ thì thực sự khó như lên trời! Mà muốn rút thời gian trong tương lai thì lại khó càng thêm khó... Về mặt lý thuyết, rút thời gian ở tương lai chi lực hoàn toàn là một chuyện không thể làm được!

Bởi lẽ tương lai là không xác định.

Lúc này, thân kiếm đã hình thành xong!

Diệp Huyền toát mồ hôi.

Thanh kiếm này có màu trắng, nếu không nhìn kĩ thì rất khó phát hiện. Kiếm dài ba thước, rộng hai ngón tay, thân kiếm đơn giản mà sạch sẽ, không hề qua loa một chút nào.

Nàng xoè tay ra, thân kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng nhìn thân kiếm trong tay, vẻ mặt bình tĩnh: "Thiếu một chút, nếu như để chủ mạch của vũ trụ này ngưng tụ lại thì sẽ tốt hơn một chút!"

Diệp Huyền mà hỏi thì chắc chắn nàng cũng sẽ nói, nhưng lúc này hắn không hề nghĩ đến phương diện này!

Lúc này, Thanh Nhi đột nhiên cho chuôi kiếm và thân kiếm hợp lại làm một.

Thế nhưng Thanh Nhi lại làm được điều này.

Đôi khi những suy nghĩ của Thanh Nhi thực sự rất nguy hiểm!

Dần dần, trước mặt Thanh Nhi có một thanh kiếm từ từ ngưng đọng.

Không ai biết nàng làm kiểu gì!

Thanh Nhi phất tay áo, vô số thế giới chi lực tan đi.

Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyền cảm giác xung quanh hắn như sôi trào cả lên!

Lấy thời gian làm thân kiếm!

Thanh Nhi búng ngón tay, xung quanh lại quay trở lại bình thường!

Chủ mạch thời gian của vũ trụ này mà ngưng tụ lại thì có khác gì diệt trừ cả vũ trụ đâu!

Uỳnh!

Nói đoạn, nàng bèn đưa Diệp Huyền biến mất.

Diệp Huyền cạn lời, hắn cảm giác mình bị tổn thương quá nhiều lần!

Đúng lúc ấy, tinh không trên đỉnh đầu Thanh Nhi bỗng rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, một luồng uy áp kinh khủng cuộn trào trong không gian. Cùng với sự xuất hiện của luồng uy áp đáng sợ đó, cả tinh không cũng sục sôi hẳn lên!

Diệp Huyền đi đến bên cạnh nàng, hắn nhìn thanh kiếm kia: "Thanh Nhi, thanh kiếm này đặc biệt nhỉ?"

Đây chính là cảm giác lúc này của Diệp Huyền!

Nàng nhìn thanh kiếm trong tay, kiếm khẽ rung chuyển.

Đây là uy áp của ai vậy?

Trừ ba người Thanh Nhi ra, đây là uy áp mạnh nhất mà hắn từng thấy. Chỉ luồng uy áp này thôi đã khiến hắn hơi tuyệt vọng rồi.

Chủ nhân của luồng uy áp này quá đáng sợ!

Thanh Nhi gật đầu: "Với ngươi mà nói thì rất đặc biệt!"

Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi!

Khoảnh khắc ấy hắn cảm giác như đã ngừng thở!

Không thể chống lại!

Thanh Nhi lại nói: "Còn thiếu mũi kiếm với kiếm hồn!"

Diệp Huyền nhìn nàng, hắn không dám làm phiền nàng.

Thanh Nhi chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Hai huynh muội xuất hiện thì đã tới một tinh không vô tận.

Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, đừng hoảng loạn, Thiên Mệnh tỷ tỷ ở đây, không ai dám hung hăng đâu!"

Nói đoạn, tiểu tháp dừng lại một chút rồi tiếp tục: "Trừ ngươi ra!"

Diệp Huyền: "..."

Đúng lúc ấy, trên đỉnh đầu Thanh Nhi, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện.

Diệp Huyền nhìn hư ảnh kia. Trông hư ảnh này như một cái bóng, hắn không thấy rõ được!

Có điều, trông dáng vẻ thì hình như là một nữ tử!

Hư ảnh nhìn nữ tử váy trắng, giọng nói có vẻ thản nhiên: "Tại sao ngươi có thể cảm nhận được ta?"

Nữ tử váy trắng lắc đầu: "Ta không thích khẩu khí này của ngươi!"

Nói đoạn, nàng bèn phất tay áo.

Uỳnh!

Một tiếng kiếm vang lên, một đường kiếm quang lập tức đè trước trán hư ảnh kia.

Là đại lão thực sự!

Đây là chí cao pháp tắc của vũ trụ hiện tại!

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn kinh ngạc, chẳng trách ban nãy luồng uy áp của đối phương có thể khiến hắn khó chịu như vậy. Hơn nữa, luồng uy áp kia còn không nhắm vào hắn, nếu nhắm vào hắn nữa thì hắn cũng chẳng thể đáp trả!

Thanh Nhi nói: "Là pháp tắc chi linh chí cao của vũ trụ này, coi như là một sự tồn tại nòng cốt của vũ trụ hiện có. Còn về thực lực, có thể nói nàng ta là một trong những người đỉnh cao trong vũ trụ!"

Chỉ trong chốc lát, hư ảnh kia như bị trúng đòn hiểm, cả người run lên bần bật, sau đó dần trở nên hư ảo.

Hư ảnh kinh hãi nói: "Ngươi..."

Nữ tử váy trắng bước đến trước mặt hư ảnh: "Tới tìm ngươi mượn chút pháp tắc chi lực, có vấn đề gì không?"

Hư ảnh vội vàng lắc đầu: "Không vấn đề gì hết!"

Giọng nói của hư ảnh run rẩy.

Nhìn cái là biết không phải người mình có thể đánh lại rồi!

Nữ tử váy trắng gật đầu: "Ta cần pháp tắc chi lực của ngươi ngưng tụ thành mũi tiêm, hãy nhớ ta cần bản nguyên pháp tắc chi lực của ngươi."

Hư ảnh trầm mặc một hồi, sau đó xoè tay ra. Chỉ trong cốc lát, vô số pháp tắc bản nguyên chi lực hội tụ trong lòng bàn tay nàng!

Diệp Huyền bước đến bên cạnh Thanh Nhi: "Thanh Nhi, nàng ta là?"

Uỳnh!

Đúng lúc ấy, đường kiếm quang kia xuyên qua trán hư ảnh!

Chặn được đường kiếm của Thanh Nhi ư?

Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nghiêm trọng. Bởi lẽ hắn phát hiện, tay của hư ảnh kia đang nắm chặt lấy kiếm quang!
Bạn cần đăng nhập để bình luận