Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 847: Huyết Kiếm!

Võ viện.

Võ viện lúc này có thể nói là đề phòng toàn viện, tất cả cường giả đều xuất động.

Mục đích của bọn hắn chỉ có một, hộ pháp cho An Lan Tú đột phá đến Đạo cảnh!

Bất kỳ một thế lực nào, không chỉ phải có nội tình sâu, càng phải có thế hệ tuổi trẻ làm máu mới. Bởi vì những máu mới này, sẽ gánh vác tương lai của một tông môn.

An Lan Tú rất trẻ tuổi, một khi nàng bước vào Đạo cảnh, nàng sẽ là yêu nghiệt trẻ tuổi nhất bước vào Đạo cảnh của Võ viện từ trước tới nay.

Trọng yếu nhất, chính là chiến lực của An Lan Tú cực kỳ mạnh mẽ!

Một khi nàng bước vào Đạo cảnh, rất nhiều cường giả Đạo cảnh thế hệ trước đều không phải đối thủ của nàng!

Võ viện có rất nhiều yêu nghiệt, mà giờ khắc này, An Lan Tú mới chính là yêu nghiệt chói mắt nhất!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Nếu có mười tên cường giả Đạo cảnh trở lên liều lĩnh nhằm vào An cô nương... Võ viện rất khó ngăn trở!

Diệp Huyền đi đến Thông Bảo thương hội, trong phòng, Diệp Huyền ngồi xuống trước mặt Bạch Chỉ, Bạch Chỉ nói khẽ:

Bạch Chỉ gật đầu:

Đặc biệt là giờ phút này, bọn hắn và Võ viện đã như nước với lửa!

- Diệp huynh.

Đối với Võ viện mà nói, nhất định phải bảo hộ An Lan Tú!

Vẻ mặt Diệp Huyền âm trầm, một lát sau, hắn đứng dậy rời đi.

Võ viện toàn tông đề phòng, mà Kiếm tông lại vô cùng bình tĩnh, không có một chút động tĩnh.

Còn đối với Kiếm tông mà nói, nếu bọn hắn không ngăn cản, như vậy trong tương lai, nếu Kiếm tông không xuất hiện một siêu cấp yêu nghiệt, thế hệ tuổi trẻ của Kiếm tông sẽ bị đè đánh cả đời cũng không ngẩng đầu lên được!

- Một khi bọn hắn ra tay, nhất định sẽ là một kích trí mạng!

Hai người, đều là cường giả Đạo cảnh!

- Hiện tại toàn thể Kiếm tông vẫn rất bình tĩnh! Nhưng càng bình tĩnh, càng không bình thường.

Bạch Chỉ nói khẽ:

Bạch Chỉ nhìn về phía Diệp Huyền:

Diệp Huyền quay người nhìn về phía Bạch Chỉ, Bạch Chỉ quay đầu, trong bóng tối, hai lão giả đi ra.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, sau đó gật đầu.

Bạch Chỉ cười nói:

- Chớ có nhiều lời! Bây giờ ngươi và An cô nương đều rất cần người hỗ trợ.

Hai người có chút lưỡng lự, Lâm lão kia trầm giọng nói:

Trong phòng, Bạch Chỉ nói khẽ:

- Lâm lão, Tiêu lão, các ngươi đi theo giúp Diệp công tử!

Diệp Huyền trở lại Võ viện, hắn cũng không hiện thân, mà là ẩn trong bóng tối.

Võ viện.

- Kiếm tông... Rốt cục át chủ bài của các ngươi lớn bao nhiêu a?

- Nha đầu, sự an toàn của ngươi...

Diệp Huyền gật đầu:

- Đa tạ.

Nói xong, hắn dẫn theo Lâm lão và Tiêu lão rời đi!

- Hiện tại bọn hắn sẽ không ra tay với ta, nhị lão cứ đi theo hắn!

Bạch Chỉ cắt ngang Diệp Huyền:

- Bạch Chỉ cô nương...

Diệp Huyền khẽ nói ra:

Uy hiếp lớn nhất đối với Kiếm tông chính là hắn ẩn trong bóng tối!

Âm thầm.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng dưới đất, hắn cách An Lan Tú không xa, khoảng cách hơn mười trượng không sai biệt lắm.

Diệp Huyền nhìn An Lan Tú phía xa xa, đột nhiên, hắn nhăn mày lại.

Kiếm tông biết Võ viện sẽ dùng lực lượng toàn tông bảo hộ cho An Lan Tú, nếu như bọn hắn nhằm vào An Lan Tú, cho dù đạt được mục đích, cũng nhất định phải trả giá cực kỳ thảm trọng, tình huống này...

Nghĩ đến đây, lông mày Diệp Huyền nhíu lại thật sâu.

Một lát sau, Diệp Huyền tiến vào Giới Ngục tháp, hắn tìm được Tiểu Linh Nhi, giờ phút này, tiểu nha đầu này vẫn đang tưới nước cho linh quả của nàng.

Mà Diệp Huyền cũng hơi kinh ngạc, bởi vì hiện tại, bên trong Giới Ngục tháp, cơ bản đều đã bị tiểu nha đầu này trồng đầy Linh thụ, lầu thứ năm vừa đi, cũng bị nàng chiếm lĩnh!

Diệp Huyền lắc đầu im lặng, tiểu nha đầu này muốn trồng linh quả đầy Giới Ngục tháp sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận