Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3591. Rời đi!



Chương 3591. Rời đi!




Lúc này cơ thể Mạc Thiên Minh càng lúc càng trở nên hư ảo. Có điều đúng lúc hắn ta hoàn toàn biến mất, một đường kiếm quang bỗng bay ra, tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã biến mất nơi cuối chân trời!
Nguyên Thần!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn thay đổi: “Dì Đinh, đó là Nguyên Thần của hắn ta, hắn ta muốn trốn!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Không sao!”
Không sao?
Diệp Huyền sững sờ.
Lúc này, Mạc Thiên Minh ở phía xa xa đột nhiên bị một đường kiếm quang đâm xuyên qua trán.
Vụt!
Nguyên Thần của hắn ta tan biến!
Hoàn toàn bị giết!
Đinh cô nương nhìn Diệp Huyền: “Ngươi đi theo ta!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền do dự một lát rồi đi theo.
Ở một bên khác, Hung Nghê trầm mặc rồi nói: “Lợi hại thật đấy!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.

Trên một tầng mây nào đó, Thần Khâm thu hồi ánh mắt, vẻ mặt nàng ta nghiêm trọng.
Mạc Thiên Minh bị giết rồi!
Thế thì còn chơi gì nữa?
Thần Khâm trầm mặc một hồi rồi nói: “Không chọc vào nữ nhân này được rồi!”
Lão giả ở bên cạnh trầm giọng nói: “Thần nữ, thế hiện giờ chúng ta phải làm sao?”
Vẻ mặt Thần Khâm có hơi khó coi.
Từ bỏ?
Đương nhiên là nàng ta không cam tâm, nhưng nếu không từ bỏ thì phải đối phó với nữ nhân kia như thế nào?
Thần Khâm thở dài một hơi.
Lúc này, lão giả đột nhiên nói: “Tên Diệp Huyền kia không thể ở học viện mãi được!”
Nghe vậy, Thần Khâm bèn sững sờ, sau đó khẽ cười: “Cũng đúng…”
Nói đoạn, nàng ta nhìn học viện nữ tử phía dưới. Trong tay nữ nhân kia có đường kiếm quang, song Diệp Huyền thì không!
Nếu như hắn rời khỏi học viện nữ tử thì chính là cơ hội của bọn họ!
Thần Khâm trầm mặc một hồi rồi quay đầu nhìn lão giả: “Mạc Thiên Minh đã hi sinh, Thiên Đạo Tông sẽ không chịu để yên đâu, ngươi hãy chú ý động thái của bọn họ!”
Lão giả khẽ hành lễ: “Đã rõ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Thần Khâm cúi đầu nhìn học viện nữ tử với vẻ mặt hơi khó coi.

Học viện nữ tử.
Đinh cô nương đưa Diệp Huyền ra phía sau núi, trên đường đi nàng trầm mặc không lên tiếng.
Diệp Huyền thấy bất an!
Dì Đinh liệu có thấy hắn quá an nhàn nên định tìm chút phiền phức cho hắn giải quyết không?
Điều này có khả năng lắm!
Lúc này, Đinh cô nương đột nhiên nói: “Tiếp theo đây ngươi định làm gì?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Muốn tu luyện ở đây cho tốt!”
Đinh cô nương liếc nhìn hắn rồi lắc đầu cười: “Ngươi ở đây lánh nạn thì có!”
Diệp Huyền cười khổ: “Dì Đinh, đừng bảo ngươi định đuổi ta đi đấy nhé?”
Đinh cô nương mỉm cười: “Ta muốn cho ngươi tới một nơi làm một chuyện, ngươi có đồng ý không?”
Diệp Huyền cạn lời, quả nhiên là muốn tìm việc cho hắn làm đây mà!
Đinh cô nương khẽ mỉm cười: “Sao nào, không đồng ý à?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Chuyện gì thế?”
Đinh cô nương nói: “Ngươi biết ngươi có một tỷ tỷ không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Biết!”
Tuyết tỷ!
Đương nhiên hắn vẫn còn nhớ!
Đinh cô nương trầm giọng nói: “Hiện giờ nàng ta đang gặp chút khó khăn, ta mong ngươi có thể giúp nàng ta một chút!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Khó khăn?”
Đinh cô nương gật đầu: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Tuyết tỷ còn có cha ta cơ mà?”
Đinh cô nương mỉm cười: “Phụ thân ngươi đã tới một nơi rất rất xa rồi, tạm thời không lo được chỗ này! Thế nên ta chỉ có thể bảo ngươi đi!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Nếu đã là chuyện của Tuyết tỷ thì đương nhiên ta phải ra tay giúp đỡ! Chỉ là dì Đinh cũng biết đấy, thực lực của ta hơi thấp, ta sợ mình mà đi thì không những không giúp được Tuyết tỷ mà còn liên lụy đến nàng ấy!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Ngươi muốn lợi ích!”
Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Giúp người nhà, nếu ta còn đòi lợi ích nữa thì có khác gì súc sinh đâu?”
Đinh cô nương mỉm cười, sau đó nói: “Hiện giờ khuyết điểm lớn nhất của ngươi là cảnh giới…”
Nói đoạn, nàng trầm mặc một hồi rồi nói: “Bây giờ ngươi đang ở Vô Gian cảnh, muốn đạt được Vô Gian chi đạo cũng không khó!”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Thật sao?”
Đinh cô nương gật đầu: “Ta giúp ngươi đạt Vô Gian!”
Diệp Huyền vội vàng nói: “Cảm ơn dì Đinh!”
Đinh cô nương nói: “Đi theo ta!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền vội vàng đi theo, không lâu sau Đinh cô nương đưa hắn tới một tinh không. Nàng liếc nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn Diệp Huyền: “Ngươi có thể hấp thụ kiếm khí để tăng tu vi, đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu.
Đinh cô nương xòe tay ra, một đường kiếm quang xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn thay đổi, hắn vội vàng nói: “Không không! Dì Đinh, ta không hấp thụ được kiếm khí của cha!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Tại sao?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Nếu như cấp bậc của kiếm khí cao quá thì ta không chịu được!”
Đinh cô nương mỉm cười: “Không sao, ngươi có thể hấp thụ từ từ!”
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó thì kiếm khí trong tay Đinh cô nương đột nhiên nhập vào cơ thể hắn.
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền run lên, chỉ trong chốc lát cơ thể hắn xuất hiện vô số kiếm khí.
Diệp Huyền kinh hãi, vội vàng ngồi xuống rồi đè hai tay xuống. Khoảnh khắc ấy hắn sử dụng luôn thời không thần bí, tuy nhiên lại phát hiện ra thời không thần bí còn chẳng thể áp chế được đường kiếm khí kia!
Mẹ kiếp!
Cha hắn vẫn lợi hại gớm!
Hết chương 3591.



Bạn cần đăng nhập để bình luận