Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1777: Cướp sạch

Ầm!

Sau tiếng nổ lớn vang vọng, chùm hắc quang kia trực tiếp vỡ vụn, cùng lúc đó, Cổ lão lại chém xuống một kiếm.

Vù!

Nhát kiếm này xuyên qua không trung, trực tiếp chém lên Châm Bàn đại trận, toàn bộ Châm Bàn đại trận sụp đổ tan tành trong nháy mắt!

Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của rất nhiều cường giả Thiên Ma tộc ở phía dưới ngay lập tức trở nên khó coi.

Lúc này, Lâm Ma đối diện Diệp Huyền đột nhiên tung người nhảy lên, đánh một chưởng về phía hắn.

Cùng lúc đó, Thiên Ma tộc còn có hai vị cường giả siêu cấp đồng loạt ra tay.

Hiển nhiên, bọn họ muốn giải quyết Diệp Huyền trước.

Mặc dù Cổ lão cường đại, nhưng những cường giả Thiên Ma tộc kia cũng không lùi bước, một đám cường giả không ngừng xông về phía Cổ lão.

Phía dưới, Lâm Ma nhìn Diệp Huyền với sắc mặt dữ tợn: "Diệp Huyền! Ngươi..."

Vút!

Giờ khắc này, tất cả cường giả của Thiên Ma tộc lựa chọn tử chiến!

Sau khi chém xuống một nhát kiếm quang, Lâm Ma bị chém bay ra ngoài trong nháy mắt, cùng lúc đó, hai cái đầu chảy máu đầm đìa rơi xuống dưới chân Diệp Huyền.

Ầm!

Khuôn mặt của hắn không chút thay đổi, khi ba người Lâm Ma đột nhiên xông lên trước mặt hắn, hắn đột nhiên rút kiếm.

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt của Cổ lão ở phía xa xa hơi thả lỏng một chút, hắn ta xoay người đâm ra một kiếm.

Ầm!

Tử chiến!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của hắn ta trầm xuống, chợt ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói chuyện thì một đạo kiếm quang với một tốc độ kinh người chợt lóe qua cổ họng hắn ta.

Kiếm quang bắn ra, ở phía xa xa có một cái đầu bay ra ngoài.

Vút!

Đồng tử Lâm Ma chợt co rụt lại, hai tay hắn ta đan chặt vào nhau, sau đó chặn ở phía trước.

Kiếm quang vỡ vụn, Lâm Ma lùi xa ra ngoài mấy trăm trượng trong nháy mắt, mà hắn ta vừa dừng lại thì hai tay đã lập tức bị nát tan!

Tuy rằng sức chiến đấu của Diệp Huyền không cường đại như Cổ lão, nhưng mà năng lực phòng ngự của hắn còn khủng bố hơn Cổ lão, sức mạnh bình thường căn bản không đả thương được hắn!

Với thực lực của Cổ lão, bây giờ trong Thiên Ma tộc căn bản không có một người nào có thể ngăn cản hắn ta.

Có thể nói cường giả đỉnh cấp trong Thiên Ma thành trên cơ bản đều đã bị giết sạch.

Diệp Huyền xoay người nhìn về phía xa xa, giờ phút này ở phía chân trời, từng cái đầu máu chảy đầm đìa không ngừng rơi xuống theo dòng máu tươi.

Diệp Huyền gật đầu: "Quả thật không tệ!"

Một dòng máu tươi phun ra từ cổ họng Lâm Ma, hắn ta trợn tròn hai mắt, ngừng thở.

Lúc này, Cổ lão nhìn lướt qua xung quanh: "Sau này sẽ không còn Thiên Ma tộc nữa.”

Bởi vì nó sẽ tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn!

Trấn Hồn Kiếm đi theo hắn đến bây giờ đã sớm vượt qua cấp bậc ban đầu của nó, có thể nói, nếu tiếp tục cắn nuốt như vậy, sợ là ngay cả Thiên Tru Kiếm cũng không thể sánh bằng.

Đồ sát!

Trước mặt cách Diệp Huyền không xa, thanh Trấn Hồn Kiếm lẳng lặng lơ lửng, Trấn Hồn Kiếm đang điên cuồng cắn nuốt linh hồn bốn phía.

Nhìn Trấn Hồn Kiếm trước mắt, Diệp Huyền cười bảo: "Cổ lão, kiếm này thế nào?"

Cổ lão nhìn thoáng qua Trấn Hồn Kiếm: "Rất tốt!"

Không chỉ không ai có thể ngăn cản Cổ lão mà cũng không ai có thể ngăn cản Diệp Huyền!

Ước chừng một canh giờ sau, Cổ lão và Diệp Huyền ngừng lại, giờ phút này, khắp Thiên Ma thành đều là thi thể, trong thành tràn ngập mùi máu tươi khó ngửi.

Bởi vì thực lực của Diệp Huyền và Cổ lão thật sự quá mạnh!

Bên trong Thiên Ma thành, một đám cường giả của Thiên Ma tộc không ngừng chết đi, ngay từ đầu, những cường giả của Thiên Ma tộc này đều lựa chọn tử chiến, nhưng lúc sau, một vài cường giả của Thiên Ma tộc đã bắt đầu chạy trốn!

Diệp Huyền gật đầu: "Chúng ta đi thôi!"

Nói xong, hắn và Cổ lão xoay người rời đi.

Mà đúng lúc này, trên bầu trời Thiên Ma thành đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu đen, trong vòng xoáy màu đen đột nhiên hiện ra một hư ảnh.

Diệp Huyền và Cổ lão xoay người, Cổ lão nhìn hư ảnh kia, hai mắt nheo lại, bao kiếm sau lưng hắn ta rung rung, chuẩn bị hành động.

Diệp Huyền nhìn hư ảnh kia, sắc mặt không hề thay đổi: "Thiên Ma tộc?"

Hư ảnh kia nói: "Ngươi được lắm Diệp Huyền, làm việc rất tuyệt tình."

Diệp Huyền cười nói: "Tuyệt tình sao? Ta cảm thấy mình đã đủ nhân từ rồi!"

Hư ảnh kia cười lạnh, nói: "Hay cho một câu nhân từ! Diệp Huyền, ta sẽ nhớ kỹ mối thù hôm nay!"

Nói xong, hư ảnh kia dần dần mờ ảo.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Cổ lão, giết hắn ta!"

Giọng nói của hắn vừa xuất hiện, Cổ lão đã đột nhiên biến mất tại chỗ, một nhát kiếm quang lập tức chém về phía hư ảnh kia, mà lúc này, hư ảnh kia đột nhiên đánh ra một quyền.

Ầm ầm!



Thế lực thần bí này dần dần hiện lên trong mắt người đời.

Kiếm Tông!

Sắc mặt Diệp Huyền trầm xuống.

Lúc này, Cổ lão nói: "Người này không đơn giản, thiếu chủ phải vô cùng cẩn thận!"

Diệp Huyền gật đầu, nhìn thoáng qua xung quanh, sau đó biến mất tại chỗ.

Hắn không lập tức rời đi mà bắt đầu cướp đoạt bảo vật trong Thiên Ma tộc.

Tất nhiên bảo vật của Thiên Ma tộc này không có bất kỳ lực hấp dẫn nào đối với hắn, nhưng lại có tác dụng lớn đối với người bên cạnh hắn.

Sở dĩ hắn thu phục Thiên Đạo thành chính là muốn phát triển thế lực của bản thân!

Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền đã cướp sạch toàn bộ Thiên Đạo thành!

Mà giờ phút này, Thiên Ma thành đã trở thành một tòa thành trống không, bởi vì những người may mắn sống sót hầu như đều đã chạy trốn.

Chuyện Diệp Huyền tàn sát Thiên Ma tộc cũng bị truyền đi rất nhanh, đương nhiên, người bị truyền đi nhiều hơn vẫn là kiếm tu phía sau hắn. Mấy vị kia vừa xuất hiện đã chém giết mấy vị cường giả kiếm tu Chủ Tể cảnh của Thiên Đạo thành và Thiên Ma tộc!

Biến mất rồi!

Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyền nhíu mày. Cổ lão cũng nhíu mày, hắn ta đang muốn xuất thủ một lần nữa nhưng lúc này hư ảnh kia đã hoàn toàn mờ ảo.

Kiếm quang vỡ vụn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận