Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3534. Đưa tang! (2)



Chương 3534. Đưa tang! (2)




Diệp Huyền nhíu mày: “Đều tặng cho ta sao?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô: “Đúng vậy!”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Tại sao?”
Huyết Đồng chớp mắt: “Chúng ta là bạn bè!”
Diệp Huyền lắc đầu: “Còn lâu ta mới tin ngươi!”
Huyết Đồng mỉm cười: “Thế ngươi có lấy hay không?”
Diệp Huyền lập tức nói: “Đương nhiên là lấy!”
Nói đoạn, hắn bèn cất đống thần vật đi.
Thực ra hắn cũng không quá muốn mấy thứ này.
Bởi lẽ trong cơ thể hắn đã có một thần vật siêu cấp là Thanh Huyền Kiếm! Đương nhiên, những thần vật này lại giúp ích lớn cho hắn vào lúc này!
Huyết Đồng tiếp tục đi vào bên trong. Không lâu sau, nàng tới trước một cánh cửa đá. Cánh cửa rung chuyển, ngay sau đó một kim sắc phù ấn đột nhiên bay ra.
Huyết Đồng đánh một quyền.
Uỳnh!
Cánh của đá bèn vỡ tan!
Diệp Huyền tò mò nhìn cánh cửa đá, trong đó chắc chắn có bảo vật gì đó.
Tuy nhiên, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng bên trong cánh cửa đá, hắn phải sững sờ.
Trong này chẳng có bảo vật gì hết mà chỉ có một phụ nhân. Chân tay nàng ta bị khóa chặt, không những thế nàng ta còn tắt thở.
Lúc này, Huyết Đồng đi đến trước mặt phụ nhân. Nàng cứ nhìn phụ nhân như vậy mà không lên tiếng.
Diệp Huyền liếc nhìn Huyết Đồng, sau đó lặng lẽ lui ra.
Không lâu sau, Huyết Đồng ra ngoài, nàng đi đến bên cạnh Diệp Huyền, khẽ nói: “Đó là mẹ ruột của ta, khi ta sáu tuổi thì mẹ bắt đầu bị giam cầm cho đến chết!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tại sao?”
Huyết Đồng nói: “Mẹ ruột của ta không thích cha ta mà thích một người khác, mặc dù đã gả cho cha nhưng trái tim nàng ấy vẫn không hề có cha!”
Diệp Huyền hỏi: “Thế nên cha ngươi đã giam cầm mẹ ngươi?”
Huyết Đồng gật đầu: “Đúng vậy!”
Nói đến đây, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: “Nam nhân không ai là tốt cả, ngươi nói xem có đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Trừ ta ra!”
Huyết Đồng nhìn hắn mà không lên tiếng.
Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi thấy ta không tốt sao?”
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, nàng hỏi: “Ngươi có bao nhiêu nữ nhân?”
Diệp Huyền không đáp lời.
Huyết Đồng giơ hai ngón tay lên: “Có vượt qua hai người không?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thực ra ta là một nam nhân cực kì chung tình, thế nhưng bởi vì con người ta quá ưu tú nên nhiều nữ tử không nhịn được mà yêu ta, thực ra ta cũng phiền não lắm, ôi…”
Huyết Đồng nhìn Diệp Huyền, nàng không lên tiếng mà chỉ nhìn như vậy.
Diệp Huyền bị nhìn nên không được tự nhiên: “Huyết Đồng, tiếp theo đây ngươi định làm gì?”
Huyết Đồng nói: “Ta muốn đến một nơi, ngươi đi không?”
Diệp Huyền lập tức lắc đầu: “Không không, ta còn có chuyện khác!”
Hắn không muốn đi theo nha đầu này đâu. Hiện giờ hắn chỉ muốn tìm một nơi để tu luyện, đạt đến Nhị Thập đoạn rồi nghĩ cách giải phong ấn cho Thanh Huyền Kiếm.
Huyết Đồng đột nhiên nói: “Ta có thể chỉ điểm cho ngươi!”
Diệp Huyền liếc nhìn nàng: “Có điều kiện gì không?”
Huyết Đồng gật đầu: “Theo ta tới một nơi.”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Đi làm gì?”
Huyết Đồng nói: “Đi chơi!”
Diệp Huyền không đáp lời.
Huyết Đồng liếm kẹo hồ lô, đoạn nói: “Nếu như ta chỉ điểm cho ngươi thì chưa đến nửa năm, ngươi đã có thể đạt đến Nhị Thập đoạn. Ba năm, ngươi có thể đạt tới Vô Gian cảnh!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Huyết Đồng, Vô Gian cảnh và Vô Gian chi đạo khác nhau à?”
Huyết Đồng gật đầu: “Khác một trời một vực ấy chứ!”
Diệp Huyền hỏi: “Có khác biệt gì?”
Huyết Đồng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Vong Linh là Vô Gian cảnh, ta là Vô Gian chi đạo, hiểu chưa?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Vong Linh Đại Đế là Vô Gian cảnh, Huyết Đồng là Vô Gian chi đạo, mà một ánh mắt của Huyết Đồng thôi cũng khiến Vong Linh Đại Đế phải quỳ xuống run rẩy!
Huyết Đồng lại nói: “Không chỉ có vậy, ta còn có thể giúp đỡ ngươi, để ngươi hoàn toàn kích phát huyết mạch của mình.”
Diệp Huyền cười khổ: “Huyết Đồng cô nương, ngươi có thể nói cho ta rốt cuộc ngươi muốn đi nơi nào không? Tại sao phải đưa cả ta theo?”
Huyết Đồng chớp mắt: “Tới rồi ngươi sẽ biết!”
Diệp Huyền không lên tiếng.
Huyết Đồng tiếp tục nói: “Có đi không đây? Nếu không đi thì ta cũng không bắt ép ngươi!”
Diệp Huyền vẫn không đáp lời.
Huyết Đồng lại nói: “Nếu như ngươi tu luyện theo cách thông thường thì ít nhất phải vài trăm năm nữa mới lên đến Nhị Thập đoạn. Không chỉ có vậy, không lâu nữa thôi ngươi sẽ cần càng nhiều hồn tinh hơn! Mà ngươi đi theo ta, không những được ta chỉ điểm mà còn không cần phải lo lắng về vấn đề tài nguyên.”
Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn Diệp Huyền: “Có người chỉ điểm hay không có người chỉ điểm hoàn toàn khác nhau đấy, ngươi hiểu không?”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Huyết Đồng cô nương, sau này ta đi theo ngươi!”
Huyết Đồng gật đầu: “Đi thôi!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi, nhưng chưa đi được mấy bước thì nàng lại dừng lại: “Ngươi phải giúp ta một chuyện cái đã!”
Diệp Huyền hỏi: “Chuyện gì?”
Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau hắn: “Chắc là nàng ta muốn ngươi đối phó ta giúp nàng ta đó!”
Diệp Huyền quay người, phía không xa có một lão giả không biết đã xuất hiện từ lúc nào.
Lão giả liếc nhìn Diệp Huyền: “Huyết mạch của ngươi trấn áp huyết mạch của Cửu Thiên tộc chúng ta đấy à?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi là?”
Lão giả nói: “Tiên tổ của Cửu Thiên tộc.”
Diệp Huyền: “…”
Huyết Đồng tới bên cạnh hắn, nàng liếc nhìn lão giả, đoạn nói: “Bản thể giáng lâm!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có đánh được không?”
Huyết Đồng nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Dù ta không đánh lại được thì cũng có thể chạy, ngươi chuẩn bị làm thế nào?”
Diệp Huyền nhìn Huyết Đồng, vẻ mặt hắn kinh ngạc: “Ngươi không đưa ta theo sao?”
Huyết Đồng chớp mắt: “Có thể đưa ngươi theo, nhưng ngươi phải cho ta lợi ích!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3534.



Bạn cần đăng nhập để bình luận