Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1654: Ai sẽ là kẻ địch của ta

Nắm giữ Thiên Đạo Bút!

Diệp Huyền nhất thời hơi động tâm.

Thiên Đạo Bút hiện tại ở trong tay hắn một chút tác dụng cũng không có!

Tiểu Đạo khẽ cười nói: “Nếu ngươi có thể nắm giữ Thiên Đạo Bút, một mình đối mặt với bạch y nam tử sẽ không có bất kỳ áp lực gì, thậm chí cũng có khả năng đánh chết hắn ta!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Cái thứ ba thì sao?”

Tiểu Đạo nhìn Diệp Huyền: “Tìm cho ngươi một đồng minh.”

Đồng minh?

Diệp Huyền nhíu mày, rất nhanh hắn xoay người nhìn nữ tử: “Nàng ta?”

Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Vậy tại sao ngươi lại muốn ta giúp nàng?”

Làm việc thiện?

Diệp Huyền nhìn nàng, nói: “Tiểu Đạo cô nương, nếu ngươi ra tay thì hẳn là rất dễ dàng giải quyết đúng không?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tiểu Tiểu Đạo gật đầu: “Sẽ, hơn nữa rất nguy hiểm!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Tiểu Đạo gật đầu: “Chuẩn xác mà nói là nàng ta và thế lực phía sau nàng ta.”

Hắn đương nhiên không tin lời quỷ quái của nữ nhân này rồi.

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì Tiểu Đạo lại nói: “Nhưng lợi ích rất nhiều phải không?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Sẽ gặp nguy hiểm sao?”

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Coi như làm việc thiện đi!”

Nếu như đi lợi ích rất rõ ràng, chuyện nắm giữ bút Thiên Đạo khiến cho hắn cực kỳ động lòng.

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ngươi sai rồi. Ta ra tay thì sự việc chỉ có thể trở nên phức tạp hơn. Hơn nữa ta sẽ không giúp người khác đánh nhau.”

Nhưng trực giác mách bảo hắn rằng chuyện cần giúp đỡ chắc hẳn không phải chuyện đơn giản.

Lúc này Tiểu Đạo lại nói: “Đương nhiên ta cũng không cưỡng cầu ngươi. Nếu ngươi bằng lòng vậy thì đi. Nếu ngươi không muốn cũng không sao.”

Do dự.

Diệp Huyền nhíu mày: “Ác ma là cái gì?”

Lợi ích mặc dù nhiều nhưng nếu không có mạng hưởng thụ thì có tác dụng gì?

Diệp Huyền nhíu mày: “Dùng kiếm này?”

Dường như biết Diệp Huyền nghĩ gì, Tiểu Đạo đột nhiên cười nói: “A La đã không còn bên cạnh ngươi nữa, nếu ngươi không liều mạng, ai sẽ giúp ngươi? Hay là nói, bây giờ sau khi ngươi đi ra ngoài lại trốn đến Tứ Duy vũ trụ?”

Tiểu Đạo cười nói: “Vạn sự không có tuyệt đối, đúng không?”

Chắc là phải liều mạng có phải không?

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta đi!”

Tiểu Đạo nhún vai: “Ngươi có thể đưa ra quyết định!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi nói có lý, nhưng mà ta vẫn muốn biết ta đi giúp nàng ta làm gì.”

Tiểu Đạo gật đầu: “Kiếm này có vãng sinh chi lực, có lực khắc chế cực mạnh với loại ác ma này. Ngươi dùng kiếm này phối hợp với Bỉ Ngạn đao, có bọn chúng rồi, nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ngươi có thể phong ấn ác ma một thời gian.”

Chuyện ngoài ý muốn?

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Còn có chuyện ngoài ý muốn sao?”

Tiểu Đạo cười nói: “Cũng không có gì, chỉ là đi hỗ trợ phong ấn một ác ma một chút!”

Lòng bàn tay Tiểu Đạo mở ra, kiếm của Tiểu Thất nhất thời xuất hiện trong tay nàng.

Diệp Huyền hơi khó hiểu: “Kiếm gì?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Hắn ta không phải cái gì mà là một ác ma, dù sao cũng như vậy đi! Ngươi đi hỗ trợ thì phong ấn một chút là được! Đúng rồi, dùng thanh kiếm này của ngươi!”

Bất kể như thế nào hắn cũng phải liều thôi.

Tiểu Đạo cười nói: “Đấy cũng không phải là chuyện xấu đối với ngươi.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Bạch y nam tử là ai?”

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: “Hắn là Hộ Đạo giả. Vào kỷ Cambri có một thế lực thần bí, thế lực này chính là Hộ Đạo giả, bọn họ tự xưng là tùy tùng của Thiên Đạo, mà trong mắt bọn họ, Ngũ Duy kiếp là Thiên Đạo giáng xuống. Bởi vậy khi thế nhân đối kháng Ngũ Duy kiếp, bọn họ lại hoan nghênh Ngũ Duy kiếp, hơn nữa bọn họ sẽ giết chết những người muốn liên thủ đối kháng Ngũ Duy kiếp.”

Diệp Huyền nhíu mày: “Bọn họ điên cuồng như vậy sao?”

Tiểu Đạo gật đầu: “Còn điên cuồng hơn ngươi tưởng tượng nữa, thế lực này cực kỳ cường đại, mỗi lần bọn họ xuất hiện đều là lúc Ngũ Duy kiếp xuất hiện, mà sở dĩ bọn họ nhằm vào ngươi là vì bọn họ cảm thấy Vạn Duy thư viện mà tiên tri để lại có thể đối kháng Ngũ Duy kiếp. Bởi vậy bọn họ muốn hủy diệt chứ không phải là lấy được tòa thư ốc này.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngũ Duy kiếp có phải do Thiên Đạo gây ra hay không?”

Tiểu Đạo lắc đầu cười: “Ngũ Duy kiếp không liên quan tới Thiên Đạo, nhưng mà từ xưa đến nay, cơ bản tất cả mọi người đều cho rằng là do Thiên Đạo làm. Thật ra Thiên Đạo khá oan uổng. Và vì một số lý do đặc biệt, ban đầu Thiên Đạo đã ngủ trong dòng sông dài của lịch sử, Ngũ Duy kiếp cũng không ảnh hưởng đến nàng, vì vậy bây giờ về cơ bản nàng không quan tâm chuyện thế gian, người khác không thể tìm thấy nàng.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có thể tìm được nàng không?”

Tiểu Tiểu Đạo gật đầu: “Có thể, có điều chi phí rất lớn. Hơn nữa không cần thiết phải đi quấy rầy nàng.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Vấn đề cuối cùng, còn ai sẽ là kẻ địch của ta?”

Tiểu Đạo mỉm cười: “Ai cũng có thể là kẻ địch của ngươi, vì bọn người muốn vượt qua Ngũ Duy kiếp sẽ muốn lấy thư ốc của ngươi, mà những Hộ Đạo giả muốn Ngũ Duy kiếp bình an giáng thế cũng sẽ diệt trừ ngươi. Vì vậy, xin chúc mừng, kẻ thù của ngươi thực sự rất nhiều! Ngươi có sợ không?”

Có chút vui sướng khi người gặp họa.

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Bọn họ đã từng đánh nhau với nữ tử váy trắng chưa?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận