Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3146: Đi thăng cấp

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Vĩnh sinh chi khí được sinh ra từ Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền này?"

Diệp Lăng Thiên gật đầu: "Đúng vậy! Mà để tránh mọi người đổ máu vì tranh giành Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền này cho nên năm ấy, chủ của các đại gia tộc đã bàn bạc ra một biện pháp, đó chính là cứ cách mười năm sẽ cho thế hệ trẻ tuổi ở các đại gia tộc thi đấu một phen, sau đó sẽ phân chia vĩnh sinh chi khí chảy ra từ nơi đó.

Bằng cách này, mọi người sẽ không phải đổ máu nữa. Biện pháp này vẫn luôn kéo dài cho tới ngày nay. Mà mấy năm nay, thế hệ trẻ tuổi ở Diệp tộc ta lại khá khiến người thất vọng, cho nên chúng ta chỉ có thể lấy được một ít."

Diệp Huyền cười bảo: "Ta có câu này, nói ra ngươi đừng giận nhé! Người có triển vọng hơn một chút đều đã bị ngươi giết chết hết rồi, ai còn dám có triển vọng nữa chứ?"

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn, không nói gì cả.

Diệp Huyền cười xán lạn: "Đừng giận, nếu ngươi không thích nghe thì lần sau ta sẽ không nói nữa!"

Diệp Lăng Thiên cười đáp: "Không giận, bởi vì lời ngươi nói chính là sự thật, năm ấy trừ khử ngươi quả thật đã khiến thế hệ trẻ của Diệp tộc ra điêu tàn, mà ta chưa từng nghĩ cho đến bây giờ, Diệp tộc ta thậm chí còn chẳng xuất hiện nổi một thiên tài giống như vậy!"

Diệp Huyền có hơi khó hiểu: "Chắc hẳn năm ấy ngươi cũng từng nghĩ đến hậu quả này rồi chứ, vậy tại sao ngươi còn muốn trừ khử ta?"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó hỏi: "Có thể ra điều kiện không?"

Diệp Lăng Thiên không nói gì cả.

Nàng ta đúng là một người tàn nhẫn!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ta không chắc chắn có thể giành được hạng nhất, ngươi cũng biết rồi đấy, bây giờ ta mới là Nhập Thần cảnh thôi, cho nên ta muốn dùng một ít tài nguyên của Diệp tộc để đạt đến Ý cảnh! Chuyện này đối với Diệp tộc mà nói chắc hẳn rất đơn giản, đúng không?"

Cuối cùng thì hắn cũng hiểu rồi!

Diệp Huyền nhìn nàng ta: "Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều chỉ là phù du, không phải sao?"

Diệp Lăng Thiên hơi nhếch khóe miệng: "Nếu không phải ta làm tộc trưởng vậy cho dù Diệp tộc có vô địch khắp toàn bộ vũ trụ cũng có liên quan gì đến ta không?"

Diệp Huyền cười bảo: "Vốn dĩ ta còn muốn đạt đến Trụ cảnh cơ, nhưng ta cảm thấy có khả năng ngươi sẽ kiêng dè ta cho nên chỉ Ý cảnh thôi vậy!"

Nữ nhân này hoàn toàn không quan tâm đến sống chết của Diệp tộc!

Diệp Huyền lập tức giơ ngón cái: "Lợi hại!"

Diệp Lăng Thiên đáp: "Ngươi có thể nói ra nghe thử, nhưng ta không đảm bảo sẽ đồng ý với ngươi đâu."

Diệp Huyền nhún vai: "Thôi thế ngươi giết ta luôn đi để diệt trừ hậu họa!"

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Trận thi tài lần này sắp bắt đầu rối đấy, ta muốn người giành được hạng nhất để kiếm suất vĩnh sinh chi khí lớn nhất về cho ta, có vấn đề gì không?"

Diệp Lăng Thiên lườm hắn một cái: "Không nỡ đâu, ta đã từng giết ngươi một lần rồi, bây giờ mà giết ngươi nữa chắc lòng ta đau nhỏ máu quá!"

Diệp Lăng Thiên cười nói: "Kiêng dè ngươi? Chẳng đến mức ấy đâu. Giúp ngươi đạt đến Ý cảnh hiển nhiên là một chuyện rất đơn giản, nhưng ta có hơi sợ ngươi lại giở thủ đoạn bịp bợm gì đó, nói thật thì con người ngươi vô cùng giả đối, ta rất lo đấy!"

Diệp Lăng Thiên lắc đầu: "Ngươi nói như vậy lại càng làm ta lo hơn! Rõ ràng ngươi biết hết nhưng ngươi vẫn dám chơi như vậy, ta lo lắm!"

Nói không chừng là bị nữ nhân này giết rồi!

Mẹ nó!

Giọng nói vừa dứt đã có một lão giả xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn ta liếc mắt nhìn đối phương: "Thế tử đi theo ta!"

Đừng nói là con trai, nếu như cản trở ngươi thì sợ rằng đến ngay cả cha đẻ ngươi cũng có thể giết luôn ấy chứ!

Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn đám người An Lan Tú: "Cho ta một lý do xem nào!"

Khóe miệng Diệp Huyền co rút, mẹ nó chứ, ta tin ngươi mới lạ!

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn, rất lâu sau nàng ta bật ngón cái: "Lợi hại!"

Đám người An Lan Tú: "..."

Diệp Huyền đáp: "Bọn họ đều là con dâu của ngươi đấy!"

Nghĩ đến đấy, đột nhiên trong lòng Diệp Huyền thấy lạnh giá!

Diệp Huyền chợt bảo: "Ta vẫn còn yêu cầu nữa!"

Diệp Lăng Thiên nhìn hắn, chỉ cười mà không nói.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn đám người An Lan Tú: "Ta cần bọn họ thăng cấp cùng mình, chuyện này có vấn đề gì không?"

Lát nữa phải hỏi xem tộc trưởng đời trước của Diệp tộc đã mất thế nào mới được!

Lúc này, đột nhiên Diệp Lăng Thiên nói: "Sắp xếp một chút cho thế tử còn thăng cấp!"

Diệp Huyền không dám nghĩ!

Nếu thật sự là nữ nhân này giết...

Diệp Huyền cười bảo: "Cũng không cần bao nhiêu tài nguyên, hơn nữa, lần này ta đi liều mạng cơ mà, ngươi đồng ý đi!"

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Ngươi cũng biết nói chuyện thật đấy! Cái miệng này của ngươi đúng là cái miệng lợi hại nhất mà ta từng thấy! Ngày xưa nếu ngươi biết nói chuyện như vậy thì có khả năng ta đã không giết ngươi rồi! Đáng tiếc, đáng tiếc."

Nói rồi, nàng ta quay đầu nhìn về phía lão giả kia: "Sắp xếp cho bọn họ đi thăng cấp!"

Lão giả gật nhẹ đầu.

Lúc này, Diệp Huyền lại nói: "Vẫn còn một yêu cầu nho nhỏ nữa, cái cuối cùng rồi! Đó chính là ta muốn thuộc hạ của ngươi dành cho ta đủ sự tôn trọng, dù sao thì ta cũng là con trai của ngươi cơ mà, hơn nữa, ta cũng sắp đại diện cho Diệp tộc đi tranh giành vĩnh sinh chi khí rồi, bọn họ người nào cũng nhìn ta như nhìn kẻ địch thế kia khiến ta không được thoải mái cho lắm."

Diệp Lăng Thiên nghĩ ngợi một lúc rồi đáp: "Được."

Diệp Huyền gật đầu: "Vậy ta đi tu luyện đây."

Nói xong, hắn dãn đám người An Lan Tú quay người rời đi.

Diệp Lăng Thiên nhìn Diệp Huyền phía đằng xa, nụ cười trên gương mặt dần dần biến mất.

Lúc này, một giọng nói trong bóng tối đột nhiên vang lên: "Không nhìn thấu được người này, cẩn thận!"

Diệp Lăng Thiên cười bảo: "Rất thú vị đấy chứ!"

Nói rồi, nàng ta nhìn về phía xa: "Người quyết định sinh tử không phải là chính bản thân hắn mà là người phía sau hắn, Sửu thúc chắc hẳn cũng sắp đuổi kịp nữ nhân kia rồi..."...
Bạn cần đăng nhập để bình luận