Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1326: Miểu sát

Mục Thanh Phong chết có chút oan khuất, hoặc là rất không cam lòng.

Hắn ta không thể tin được mình đã chết như vậy! Ngay cả linh hồn cũng không còn giữ lại!

Giữa sân, sau khi Diệp Huyền giết Mục Thanh Phong xong, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang bắn tới nơi xa.

Những nơi huyết quang đi qua, không gian trực tiếp biến thành một mảnh hư vô.

Giờ phút này, luồng lệ khí và sát khí tản ra quanh người hắn càng ngày càng mạnh, đã mạnh đến mức không thể nào tưởng tượng được.

Bây giờ hắn giống như ác ma đi ra từ chỗ sâu trong địa ngục.

Nhìn thấy Diệp Huyền vọt tới, vô số cường giả Kiếm tông kinh hãi trong lòng, Diệp Huyền giống như là khắc tinh của kiếm tu, đánh thế nào được?

Lúc này, một giọng nói từ trong Kiếm Điện vang lên: "Ngăn cản hắn! Một canh giờ!"

Đại trưởng lão Kiếm tông, cũng là nhân vật trọng yếu của Kiếm tông, bây giờ là Phá Mệnh cảnh đỉnh phong, cả đời si mê kiếm đạo, gần như mặc kệ chuyện trong Kiếm tông.

Mạc Ly nhìn Diệp Huyền trước mặt, vẻ mặt cũng vô cùng nặng nề.

Giữa sân, có người hô lên kinh hãi.

Mà lần này, Kiếm tông gặp nguy cơ, hắn ta lại xuất hiện!

Kiếm Mộc vừa nói dứt câu thì ở trước Kiếm Điện, mặt đất đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, đạo kiếm quang này trực tiếp bức Diệp Huyền ngừng tại chỗ, kiếm quang tán đi, một lão giả xuất hiện trước mặt hắn.

Bởi vì hắn ta biết rõ thực lực của Mục Thanh Phong, cho dù Mục Thanh Phong ở Tứ Duy vũ trụ cũng là đứng đầu nhất.

Một canh giờ!

Mục Thanh Phong đã chết!

"Là đại trưởng lão Mạc Ly!"

Giọng nói của Kiếm Mộc!

Trong Kiếm tông, một số nhân vật trọng yếu đều rất ít gặp được hắn ta!

Ngay cả linh hồn cũng không chạy thoát!

Mạc Ly!

Trong lòng Mạc Ly cũng có chút chấn động, vậy mà thực lực của Diệp Huyền lại mạnh đến mức độ này.

Trong lòng hắn ta cũng khiếp sợ không gì sánh nổi!

Nhưng mà ngay mới rồi, Mục Thanh Phong đã bị thiếu niên trước mắt chém chết.

Vù!

Mặc dù không vận dụng Lục Đạo Chân Ngôn và Kiếm Vực, nhưng mà…

Diệp Huyền này có thể chất đặc thù, không phải thứ mà kiếm có thể thương tổn!

Trước mặt Mạc Ly, một điểm hồng quang hiện lên.

Đời này của hắn ta đều theo đuổi cực hạn của kiếm đạo, nhưng chưa bao giờ từng bình tĩnh xem kỹ thế giới này, bây giờ sắp chết đi, hắn ta đột nhiên phát hiện hình như mình bỏ đã qua rất nhiều thứ...

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Một luồng kiếm ý ngút trời đột nhiên từ trong cơ thể Mạc Ly phóng lên tận trời!

Ầm!

Đúng lúc này…

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Cho nên, hắn ta lựa chọn dùng quyền, đương nhiên, cái giá chính là đánh đổi mạng sống.

Diệp Huyền bị tổn thương nhưng Mạc Ly lại trực tiếp chết, đến ngay cả linh hồn cũng không thể trốn thoát.

Cách đó không xa, Mạc Ly quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, trong mắt có một tia say mê, giờ khắc này, hắn ta đột nhiên có chút hối hận, không phải hối hận vì đã dùng mệnh ngăn cản Diệp Huyền mà là hối hận đã không có quan sát kỹ thế giới này!

Đồng tử Mạc Ly bỗng nhiên co rụt lại, hắn ta không hề trốn tránh, cũng không hề xuất kiếm mà trực tiếp đánh thẳng một quyền vào ngực Diệp Huyền.

Lần này, lão giả không xuất kiếm, bởi vì hắn ta biết xuất kiếm không có bất kỳ ý nghĩa gì cả!

Một sợi kiếm quang trực tiếp xuyên qua lông mày Mạc Ly, mà Diệp Huyền thì bay ngược ra ngoài, khi hắn dừng lại, trong miệng liên tục phun máu, không chỉ có như thế, thân thể của hắn trực tiếp rạn nứt thành mạng nhện!

Ầm!

Đột phá!

Kiếm đạo đột phá!

Cỗ kiếm ý này mạnh đến mức như hủy thiên diệt địa.

Giữa sân, tất cả cường giả Kiếm tông mừng rỡ trong lòng, nhưng mà rất nhanh, vẻ mặt của bọn họ đã ảm đạm hẳn di, bởi vì trong mắt Mạc Ly đã không còn sắc thái.

Nhưng mà khóe miệng của hắn ta lại nở một nụ cười.

Một khắc trước khi chết, hắn ta đã hiểu được.

Kiếm đạo không phải là cao cao tại thượng, kiếm đạo là bắt nguồn từ cuộc sống.

Đáng tiếc, lĩnh ngộ quá muộn.

Mạc Ly vẫn chết.

Giữa sân, tất cả cường giả Kiếm tông nhao nhao nhìn về phía Diệp Huyền, trong mắt bọn họ tràn đầy sát ý.

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên giữa sân: "Hắn bị trọng thương rồi, giết hắn!"

Vừa nói dứt câu, một đạo kiếm quang đã trảm thẳng vào Diệp Huyền.

Nhưng mà đạo kiếm quang này lại bị thân thể Diệp Huyền hấp thụ.

Bọn họ quên một chuyện, không sử dụng kiếm thì thực lực bọn họ sẽ giảm đi rất nhiều, dưới tình huống này, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của Diệp Huyền đang ở trong trạng thái này!

Nhìn thấy một màn này, những kiếm tu còn lại vội vàng ngừng lại!

Lúc này, lại một giọng nói vang lên: "Đừng dùng kiếm!"

Đừng dùng kiếm!

Nghe được giọng nói này, đám người giữa sân bừng tỉnh đại ngộ, Diệp Huyền này có thể hấp thụ kiếm, nhưng cũng chỉ giới hạn ở kiếm, nếu như dùng quyền hoặc là dùng đao vậy hắn không thể hấp thụ được nữa!

Nghĩ đến đây, vô số kiếm tu vọt thẳng đến chỗ Diệp Huyền.

Bọn họ không dùng kiếm!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Vù!

Kiếm quang hiện lên, một cái đầu đẫm máu trực tiếp bay ra ngoài, ngay sau đó lại là hai cái đầu đẫm máu khác bay đi!

Miểu sát! (Giết trong một giây, chém phát chết luôn )

Như vậy thì đánh như thế nào?

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của chúng kiếm tu giữa sân cực kỳ khó coi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận