Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3380: Kiếm vực

Hai linh hồn nữa!

Diệp Huyền mỉm cười: "Sẽ có cơ hội thôi!"

Mặc dù cường giả Cổ Thần giai ở bên ngoài ít nhưng ở Thần Chi Mộ Địa thì chắc chắn rất nhiều!

Linh hồn hai cường giả Cổ Thần giai cũng không phải chuyện gì khó!

Diệp Huyền cười ha ha, hắn thu Thanh Huyền Kiếm lại, quay người biến mất!...

Thần Chi Mộ Địa!

Trước một khu mộ nào đó, Vũ Tôn đột nhiên quay người. Ở phía không xa, một ngôi mộ đang dần biến mất!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt hắn ta lập tức thay đổi: "Sao có thể!"

Sao Diệp Huyền có thể giết Mục Tôn?

Hắn cũng chỉ mới đạt Thời Không cảnh mà thôi!

Là do Diệp Huyền giết sao?

Còn Diệp Huyền thì sao?

Mục Tôn chết rồi!

Dù là ai giết thì chuyện này đã phiền to rồi!

Người chết thì mộ cũng mất!

Nhưng nếu không phải hắn giết thì là do ai giết?

Vẻ mặt Vũ Tôn khó coi đến đỉnh điểm!

Mà ngôi mộ đó là của Mục Tôn!

Mục Tôn là cường giả Cổ Thần giai đấy!

Vũ Tôn quay người, phía không xa có một nam tử trung niên đang chầm chậm đi tới!

Ý nghĩ đầu tiên của hắn ta là không thể nào!

Trông thấy nam tử trung niên, Vũ Tôn khẽ sững sờ, sau đó vội vàng nói: "Tả Tôn, sao ngươi lại tới đây?"

Vũ Tôn rơi vào trầm tư.

Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Chết rồi sao?"

Thực ra hắn ta cũng thấy không đáng!

Một lát sau, Tả Tôn lắc đầu: "Vì chút chuyện nhỏ này mà chọc vào một thiên tài, đúng là không đáng mà!"

Vũ Tôn gật đầu: Chí tôn và vị chí cao pháp tắc chí tôn kia có chút ân oán thì phải!"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn mộ của Mục Tôn: "Kể tiền nhân hậu quả xem nào!"

Tả Tôn đột nhiên nói: "Tại sao không dụ hắn đến đây?"

Tả Tôn lắc đầu: "Trong lòng thấy bất an nên tới!"

Vũ Tôn nói: "Có! Có điều, người của chúng ta không thể động đến người thân của hắn, bởi những người có thể ra ngoài bên chúng ta đều không phải đối thủ của hắn! Mà mấy người chúng ta không sợ hắn, nhưng vì pháp tắc hạn chế nên không thể ra ngoài!"

Tả Tôn nói: "Hắn có người thân hay bạn bè gì không?"

Vũ Tôn cười khổ: "Ta và Mục Tôn cũng từng nghĩ thế, chỉ là người này giảo hoạt vô cùng, hắn sẽ không dễ bị lừa đến đây đâu!"

Vũ Tôn gật đầu, sau đó kể lại ân oán giữa Diệp Huyền và Thần Chi Mộ Địa!

Tả Tôn mỉm cười: "Vậy thì giết!"

Vũ Tôn nhìn hấn ta, Tả Tôn nói: "Người như tên Diệp Huyền này một là làm bạn, mà nếu như đã đối địch với hắn thì bắt buộc phải giết hắn bằng mọi giá! Thiên tài yêu nghiệt như hắn ta mà tiến bộ nữa thì quá kinh khủng! Điều quan trọng nhất là chí tôn cũng ủng hộ chúng ta giết hắn!"

Vũ Tôn gật đầu: "Ta và Mục Tôn cũng nghĩ như vậy! Nhưng đến giờ Mục Tôn đã hi sinh, còn chúng ta lại không biết là do Diệp Huyền giết hay có người khác giúp hắn giết!"

Vũ Tôn trầm mặc.

Đúng lúc ấy, Tả Tôn đột nhiên nói: "Chí tôn cũng đồng ý sát sao?"

Tiếc là không có nếu như!

Nhưng mà ai ngờ Diệp Huyền lại yêu nghiệt như vậy?

Nói đến đây, hắn ta thấy hơi bí bách!

Nếu như bọn họ có thể ra ngoài thì giết Diệp Huyền cũng không phải quá khó!

Vấn đề là mấy người bọn họ có thể áp chế hắn nhưng lại không thể ra ngoài!

Tả Tôn trầm mặc một hồi rồi nói: "Thế thì ép hắn tới đây!"...

Trong tiểu tháp.

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, lúc này hắn đang kết hợp Phi Kiếm Thuật và Đề Đầu Thuật.

Phi Kiếm Đề Đầu!

Vài năm trôi qua, Diệp Huyền đã hoàn toàn kết hợp chúng lại.

Còn về uy lực như thế nào thì hắn cũng không biết, cũng không chắc có thể miểu sát được cường giả Cổ Thần giai hay không!

Hơn nữa, hắn cũng chưa thấu hiểu triệt để về Kiếm Vực.

Kiếm Vực này không phải kinh khủng bình thường thôi đâu!

Mà lúc này, sau khi nghiên cứu Vô Địch Kiếm Vực mà cha hắn để lại, hắn nhận ra mình đã sai rồi!

Có điều Kiếm Vực của hắn hơi quèn, vẫn chưa có tác dụng gì lớn lắm!

Điều quan trọng nhất khi tu luyện Vô Địch Kiếm Vực là phải lĩnh hội được Kiếm Vực, mà Diệp Huyền hắn vừa hay đã lĩnh hội được Kiếm Vực!

Vô Địch Kiếm Vực vừa hay rất phù hợp!

Rất nhanh sau đó, càng lúc càng có nhiều thông tin xuất hiện trong đầu hắn hơn.

Dần dần, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm trọng.

Vô Địch Kiếm Vực!

Đây cũng là một môn kiếm kĩ!

Có điều đây chỉ là phần đầu, trọng tâm phần sau là phòng thủ!

Lấy kiếm làm vực, trấn thủ nhất giới!

Phòng thủ!

Diệp Huyền bắt đầu nghiên cứu Vô Địch Kiếm Vực. Cha hắn để lại nên chắc chắn không hề tầm thường!

Hơn nữa, hiện giờ hắn cũng đang thiếu một kiếm kĩ hệ phòng thủ!

Liên quan đến Kiếm Vực à?

Diệp Huyền sững sờ!

Vô Địch Kiếm Vực!

Vừa mới mở phong ấn tầng thứ hai ra, bốn chữ bèn hiện lên trong đầu Diệp Huyền: Vô Địch Kiếm Vực!

Sau khi kết hợp Phi Kiếm Thuật và Đề Đầu Thuật lại, hắn bèn mở tầng phong ấn thứ hai trong kiếm đạo ấn kí của cha hắn ra!

Dẫu sao thì cường giả Cổ Thần giai cũng không đơn giản!

Kiếm Vực!

Lấy kiếm làm vực, mà vực ở đây có thể độc lập với thời gian và không gian.

Một vực tương đương với việc độc lập với vũ trụ hiện có!

Đương nhiên, muốn làm được điều này là rất rất khó!

Có điều, hiện giờ thứ hắn có là thời gian nghiên cứu và tu luyện!
Bạn cần đăng nhập để bình luận