Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1236: Hắc y nhân

Nghe được giọng nói này, A Liên và nữ tử váy vải đều ngẩn người, hai nữ quay người nhìn về phía nơi xa, nơi đó có một nữ tử đang đi tới.

Diệp Huyền cũng nhìn về phía vị trí đó, lúc này, A Liên đột nhiên nói: "Ngươi đi đi."

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: “Tiền bối?"

A Liên cười nói: "Đi đi!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó gật đầu: “Tiền bối, cáo từ."

Nói xong, hắn hơi thi lễ với hai nữ tử, sau đó xoay người ngự kiếm biến mất ở tinh không xa xôi.

Lúc này, một nữ tử đi tới trước mặt A Liên và nữ tử váy vải.

Nữ tử cười nói: "Là hắn?"

Nói xong, nàng nhìn về phía nữ tử váy vải: “Phải tạm biệt rồi."

Nói xong, nàng và nữ tử vừa tới đó cũng biến mất ở cuối tinh không.

Nữ tử khẽ cười nói: "Đi thôi."

A Liên cười nói: "Nhất định có thể gặp."

Đón mình!

Nơi xa, phía cuối tinh không, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại, lúc này hắn mới đột nhiên nhớ tới một chuyện.

A Liên gật đầu, nàng nhìn thoáng qua nữ tử đi tới trước mặt: “Tại sao ngươi lại ở đây?"

Nữ tử váy vải đứng tại chỗ nhìn thoáng qua tinh không xung quanh, sau đó nàng vung tay phải lên, một luồng sức mạnh thần bí bao phủ mảnh tinh không này, một lát sau, thân thể nàng dần dần mờ đi, chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn biến mất.

A Liên hơi cúi đầu.

Nữ tử hơi nhếch khóe miệng lên: “Tới đón ngươi!"

Nữ tử váy vải khẽ gật đầu: “Sau này gặp lại."

Hắn nhớ kỹ lúc đến, ba người bọn họ xuyên qua mười mấy hắc động to lớn, mà lúc đó, những cơn bão hắc động đó có A Liên và Viên Tiểu Đao ngăn cản, nhưng mà bây giờ hai người bọn họ đều không có ở đây, mình phải về kiểu gì bây giờ?

A Liên gật đầu: “Được!"

Sắc mặt Diệp Huyền trở nên hơi khó coi.

...

Đó là phải làm sao mới về được đây!

Diệp Huyền trầm mặc.

Chuyện gì đã xảy ra vậy?

Bây giờ hắn chỉ có thể tự mình đi về.

Không thấy?

Một lát sau, hắn đi vào trong hắc động đó, hắn nhất định phải xuyên qua khu vực hắc động này!

Hắn do dự một chút rồi vẫn quyết định quay lại, nhưng khi hắn quay đầu lại phát hiện mảnh tinh không trước đó đã biến mất, thay vào đó là một khu vực hắc động vô tận.

Diệp Huyền vung nhẹ tay phải, Thiên Tru kiếm đột nhiên bay ra, ngay sau đó, Thiên Tru kiếm bắt đầu quay chung quanh hắn, từng đạo kiếm quang bao phủ lấy hắn.

Ước chừng sau nửa canh giờ, rốt cục Diệp Huyền đi tới khu vực trung tâm hắc động, khi đi tới khu vực này, lực xoáy xung quanh trở nên càng khủng bố hơn.

Vừa đi vào bên trong hắc động đó thì một luồng sức mạnh to lớn đã bao phủ toàn thân hắn, luồng sức mạnh đó bắt đầu điên cuồng xé rách nhục thân của hắn, Diệp Huyền vội vàng vận chuyển huyền khí, cùng lúc đó, kiếm ý của hắn đột nhiên từ trong cơ thể hắn quét ra, cùng với kiếm ý hộ thể, hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút nhưng vẫn không dám chủ quan, bởi vì bây giờ hắn còn chưa đi vào khu vực trung tâm của hắc động này.

Diệp Huyền có hơi mơ hồ.

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đi tới trước một hắc động, nhìn hắc động này, vẻ mặt hắn có hơi nặng nề.

Lúc trước khi hắn đến cũng đã cảm giác được hắc động này kinh khủng như thế nào, đặc biệt là cơn bão hắc động trong đó, cho dù có là Địa Tiên chi thể cũng có thể bị nó đánh cho vỡ nát!

Diệp Huyền không dám khinh thường!

Hắn thử đi vào nhưng hoàn toàn không được, luồng sức mạnh mạnh mẽ đó khiến cho hắn chỉ biết đứng nhìn.

Diệp Huyền đứng nguyên tại chỗ trầm mặc hồi lâu, sau đó quay người rời đi.

Các nàng đi thật rồi!

Hắn biết, chắc chắn là A Liên hoặc là nữ tử váy vải đã phong tỏa khu vực đó.

Kiếm quang hộ thể!

Cũng chỉ có Thiên Tru kiếm mới có thể đối kháng được luồng sức mạnh đó!

Có Thiên Tru kiếm hộ thể, Diệp Huyền lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm không ít, nhưng hắn vẫn không dám khinh thường!

Cứ như vậy, đi ước chừng một canh giờ sau, sắc mặt Diệp Huyền đột nhiên thay đổi.

Bởi vì ở trước mặt hắn không xa có một vòi rồng màu đen đang hoạt động.

Cơn bão hắc động!

Nhìn thấy cơn bão hắc động này, Diệp Huyền không chút do dự mà xoay người chạy.

Đây tuyệt đối không phải thứ bây giờ hắn có thể đối kháng được!

Trừ phi là dùng Trảm Tiên Kiếm Hồ và Thiên Tộc kiếm, nhưng ra tay trong khu vực hắc động này, hắn lại có chút hoảng bởi vì nếu như làm không tốt thì rất có thể sẽ tan xương nát thịt!

Mà đúng lúc này lại bất ngờ xảy ra chuyện, một bóng đen đột nhiên bay tới từ khu vực cách hắn không xa!

Trong nháy mắt, sắc mặt Diệp Huyền chợt thay đổi, hắn không chút do dự mà trực tiếp nắm chặt Thiên Tru kiếm chém một đường.

Vù!

Một sợi kiếm quang trảm mạnh xuống.

Ầm!

Trước mặt Diệp Huyền, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên bộc phát ra, trong nháy mắt, hắn liên tục lùi nhanh lại, hơn nữa phương hướng mà hắn lui lại chính là hướng của cơn bão hắc động!

Ở trước mặt hắn, toàn thân hắc y nhân đó bốc lên một ngọn lửa, một luồng sức mạnh to lớn như núi lửa bùng phát ra đánh thẳng tới hắn.

Diệp Huyền không dám khinh thường, hắn trực tiếp lấy Trảm Tiên Kiếm Hồ ra, sau một khắc, Thiên Tru kiếm nhập hồ lô, chỉ chớp mắt cái, một đạo kiếm quang đã đột nhiên chém ra từ bên trong Trảm Tiên Kiếm Hồ!

Vù!

Một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng khắp toàn bộ hắc động!

Mà trước mặt Diệp Huyền, một tiếng nổ bỗng nhiên vang vọng, ngay sau đó, hắc y nhân đó lùi nhanh lại mấy ngàn trượng, mà những nơi Thiên Tru kiếm đi qua, tất cả đều hóa thành hư vô!

Cách đó mấy ngàn trượng, hắc y nhân đó vừa dừng lại một cái, ngọn lửa quanh người hắn ta đã trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận