Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3384. Hắn là người của ta



Chương 3384. Hắn là người của ta




Diệp Huyền nhíu mày: “Tố Hồn cảnh?”
Tiểu An gật đầu: “Trên Cổ Thần chính là Tố Thể cảnh, mà trên Tố Thể cảnh chính là Tố Cách cảnh, cuối cùng sẽ là Tố Hồn cảnh! Nói một cách đơn giản thì sau Cổ Thần cảnh có thể tạo thần thể, tạo thần cách, tạo thần hồn, cuối cùng có thể thoát li phàm thể, chính đạo thành thần!”
Thành thần!
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế Thanh Nhi có được coi là một vị thần không?”
Tiểu An hỏi: “Tiền bối ban nãy ấy hả?”
Diệp Huyền gật đầu.
Tiểu An trầm mặc một hồi rồi nói: “Không biết nữa!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu An nhìn hắn: “Ta không biết nàng ta đã đạt đến trình độ nào!”
Lúc này trong lòng nàng chấn kinh vô cùng, bởi lẽ đến nàng cũng không thể cảm nhận được nữ tử váy trắng đạt đến trình độ nào!
Diệp Huyền cười khổ.
Hắn không ngờ Tiểu An kinh khủng như vậy mà cũng không cảm nhận được thực lực của Thanh Nhi!
Tiểu An khẽ nói: “Nàng ta mạnh đến mức vượt ngoài nhận thức của ta!”
Nói đoạn, nàng bèn chầm chậm nhắm mắt lại.
Thực ra, lúc này trong lòng nàng bất ngờ vô cùng!
Vốn nàng đã là người mạnh nhất ở thời đại các nàng, gần như không có ai mạnh hơn nàng cả. Thế nhưng nàng không ngờ nữ tử váy trắng lại vượt ngoài nhận thức của nàng!
Nàng đáng sợ đến mức nào chứ?
Lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh đột nhiên cười: “Tiểu An, ngươi cứ dưỡng thương trong tiểu tháp đi!”
Tiểu An gật đầu: “Đa tạ nhé!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không cần khách sáo!”
Tiểu An liếc nhìn hắn rồi khẽ gật đầu: “Nếu ngươi có gì không hiểu thì cứ hỏi ta!”
Diệp Huyền đáp: “Nhất định rồi!”
Tiểu An gật đầu, sau đó quay người rời đi!
Đương nhiên, nàng phải đưa cả Hỏa Đức theo!
Sau khi Tiểu An rời đi, Diệp Huyền xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Tiểu Hồn, giờ ngươi đã đột phá hay chưa?”
Tiểu Hồn hưng phấn nói: “Vẫn chưa! Nhưng mà lúc nào cũng có thể đột phá!”
Diệp Huyền nói: “Thế thì mau chóng đột phá đi!”
Tiểu Hồn nói: “Tiểu chủ, nếu như ta đột phá thì có thể phải bế quan một khoảng thời gian đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không sao, ngươi cứ bế quan đi! Chuyện bên ngoài cứ để ta xử lí!”
Tiểu Hồn nói: “Được! Tiểu chủ bảo trọng nhé!”
Diệp Huyền bật cười ha ha: “Được!”
Tiểu Hồn bắt đầu bế quan!
Lần này nó đã hấp thụ hàng trăm vạn linh hồn, trong đó còn có không ít linh hồn của cường giả Cổ Thần cảnh!
Có thể nói, lần này Tiểu Hồn được hời lớn!
Còn Diệp Huyền thì mong chờ Thanh Huyền Kiếm sau khi đột phá!
Hiện giờ Thanh Huyền Kiếm đã gần như vô địch, nếu như đột phá nữa thì phải kinh khủng đến mức nào?
Không nghĩ nhiều nữa, Diệp Huyền rời khỏi tiểu tháp. Hắn không ở lại Ngạc tinh vực mà quay về Thanh Châu.
Sinh con thôi!
Còn về chuyện của Thần Chi Mộ Địa thì hắn cũng không vội!
Sinh con rồi báo thù cũng không muộn!
Tạo người vẫn quan trọng nhất mà!
Bằng không Thác Bạt Ngạn một mình ở Thanh Châu đúng là quá cô đơn!
Thần Chi Mộ Địa.
Trước một khu mộ, sắc mặt Tả Tôn khó coi vô cùng, bởi lẽ mộ của Vũ Tôn đã vỡ tan!
Vỡ tan rồi!
Điều này có nghĩa là Vũ Tôn ra ngoài tìm nữ tử váy trắng và đã hi sinh!
Bị nữ tử váy trắng giết sao?
Tả Tôn nhíu mày, ánh mắt hắn ta tràn ngập vẻ nghi hoặc!
Với thực lực của Vũ Tôn, vũ trụ pháp tắc không ra tay thì không một ai có thể giết hắn ta!
Chẳng lẽ vũ trụ pháp tắc đã ra tay?
Nghĩ đến đây, Tả Tôn bèn quay người rời đi.
Một lát sau, hắn ta đến một tòa đại điện xa hoa rồi đi đến trước bức tượng nữ tử chí tôn, khẽ hành lễ: “Chí tôn!”
Bức tượng nữ tử mở mắt, Tả Tôn trầm giọng nói: “Vũ Tôn đã hi sinh!”
Nữ tử nhíu mày: “Hắn ta cũng hi sinh rồi?”
Tả Tôn gật đầu: “Hi sinh rồi! Có thể là do chí cao pháp tắc kia ra tay!”
Nghe vậy, nữ tử bèn nhíu chặt mày!
Một lát sau, nữ tử nói: “Nếu như là nàng ta ra tay thật thì ta sẽ đích thân lấy mạng Diệp Huyền!”
Nói đoạn, nàng chầm chậm nhắm hai mắt lại, bức tượng lại khôi phục như thường.
Trên một tầng mây nào đó, Phồn Đóa đang chỉ đạo Đạo Nhất đột nhiên ngẩng đầu. Ở phía không xa, một nữ tử chầm chậm bước tới. Người tới chính là chí tôn Đóa Nhất!
Đóa Nhất đi đến trước mặt Phồn Đóa: “Có phải ngươi giết người của ta hay không?”
Phồn Đóa nhíu mày: “Ta giết người của ngươi?”
Đóa Nhất nhìn chằm chằm vào nàng: “Ta đã bị tổn thất hai thuộc hạ Cổ Thần cảnh rồi, không phải ngươi thì là ai?”
Phồn Đóa mỉm cười: “Đóa Nhất, ngươi cho rằng ra sẽ xuống tay với hai con kiến Cổ Thần cảnh ư?”
Đóa Nhất lạnh lùng nói: “Hai người họ nhắm vào Diệp Huyền nên mới chết, mà Diệp Huyền lại là người của ngươi. Trừ ngươi ra thì ta không nghĩ được ai có thể giết bọn họ!”
Phồn Đóa nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Đóa Nhất, thực ra ta thấy hơi tò mò, ngươi và Diệp Huyền không thù không oán, tại sao ngươi cứ phải nhắm vào hắn mãi không thôi như vậy? Có ích lợi gì cho ngươi à? Chẳng lẽ là bởi hắn là người của ta?”
Hết chương 3384.



Bạn cần đăng nhập để bình luận