Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1331: Không ai có thể cản

Nơi xa, Diệp Huyền còn đang đồ sát, những cường giả Kiếm tông đó mặc dù cũng đang chống cự nhưng mà kiếm của bọn họ hoàn toàn không thể tạo được uy hiếp gì cho Diệp Huyền, cho dù là một vài kiếm trận mạnh mẽ của Kiếm tông cũng không làm gì được hắn!

Diệp Huyền này chính là khắc tinh của kiếm tu!

Phải nói là khắc tinh của Kiếm tông bọn họ mới đúng!

Nếu như gặp phải tông môn khác, Diệp Huyền tuyệt đối không thể tùy ý đồ sát như vậy được, bởi vì mặc dù chiến lực của hắn mạnh nhưng chỉ cần bảy tám tên cường giả Phá Mệnh cảnh đỉnh phong liên thủ lại với nhau thì tuyệt đối có thể ngăn chặn được hắn!

Nhưng mà cường giả Phá Mệnh cảnh của Kiếm tông rất bất đắc dĩ!

Vô cùng bất đắc dĩ!

Bởi vì kiếm của bọn họ vô hiệu với Diệp Huyền...

Mà bên cạnh, tiểu nữ hài đó chạy tới trước mặt tiểu gia hỏa màu trắng, tiểu gia hỏa màu trắng chỉ vào Diệp Linh nằm dưới đất, mặt mũi tràn đầy vẻ hưng phấn.

Mà một bên khác, Diệp Huyền đã giết đến phát điên!

Mà mục tiêu của Diệp Huyền chính là Kiếm Điện của Kiếm tông!

Tiểu nữ hài nhìn về phía tiểu gia hỏa màu trắng: “Lại cho nàng chút tử khí nữa đi, hoàn toàn kích hoạt thể chất của nàng!"

Chân chính máu chảy thành sông!

Tiểu nữ hài khẽ gật đầu: “Thể chất thật là kỳ lạ... lợi hại..."

Hắn ta là người mạnh nhất Kiếm tông!

Tiểu nữ hài nhìn về phía Diệp Linh, nàng trừng mắt nhìn, rất nhanh, trong mắt đã lóe lên vẻ kinh ngạc: “A... ."

Cũng chính là chỗ của Kiếm Mộc!

Tiểu gia hỏa màu trắng vội vàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý!

Nhìn thấy tiểu nữ hài cũng phát hiện ra, tiểu gia hỏa màu trắng vội vàng vung vẩy móng vuốt nhỏ, dường như đang biểu đạt gì đó.

Giờ phút này, quanh thân hắn có vô số huyết khí bao phủ, nơi hắn đi qua chắc chắn có đầu người rơi xuống đất.

Giọng nói của Kiếm Mộc!

Tiểu gia hỏa màu trắng gật đầu, sau đó tiếp tục rót tử khí cho Diệp Linh.

Nghe vậy, tất cả cường giả Kiếm tông nhao nhao lui lại, sau khi thối lui đến trước kiếm điện, một màn ánh sáng lớn đột nhiên bao phủ lấy toàn bộ kiếm điện.

Nhưng mà cường giả Kiếm tông cũng đang ương ngạnh chống cự, bây giờ bọn họ muốn kéo dài thời gian cho đến khi Kiếm Mộc ra!

Lúc này, một giọng nói đột nhiên từ trong Kiếm Điện vọng ra: “Tất cả mọi người lui về trước Kiếm Điện, dùng Kiếm trận phòng ngự!"

Màn sáng đó run lên kịch liệt, vô số vết rạn xuất hiện.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đi đến trước màn sáng đó, hắn bỗng nhiên chém xuống một kiếm.

Màn sáng rung chuyển một lần nữa, vết rạn trở nên lớn hơn nhưng vẫn còn rất cứng chắc!

Trước Kiếm Điện là các cường giả của Kiếm tông, chỉ có vài chục người, mà ngoài kiếm điện là Diệp Huyền, xung quanh hắn là một đống thi thể và máu tươi!

Trong đó, một tên kiếm tu kinh hãi nói: “Mục tiêu của hắn là những đệ tử khác của Kiếm tông chúng ta...”

Màn ánh sáng này cũng không phải là do kiếm khí tạo thành, nói cách khác, Diệp Huyền hoàn toàn không thể nào hấp thụ nó được!

Nơi xa, Diệp Huyền không thèm đếm xỉa tới hắn ta mà trực tiếp điên cuồng đồ sát những đệ tử Kiếm tông khác, những đệ tử Kiếm tông này đâu thể nào là đối thủ của hắn được?

Hắc y lão giả đột nhiên gầm thét: “Diệp Huyền, ngươi có bản lĩnh thì cứ nhắm vào chúng ta đây này!"

Hắn ta vừa mới nói dứt câu thì nơi xa đột nhiên vang lên những tiếng kiếm minh!

Quanh người Diệp Huyền là huyết quang lập lòe, Thiên Tru kiếm trong tay hắn đỏ đến mức khiến cho người ta sợ hãi, giống như do máu tươi tạo thành vậy.

Diệp Huyền đang định xuất kiếm một lần nữa thì lúc này hắn đột nhiên quay người hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cách đó không xa.

Nhìn thấy cảnh này, những kiếm tu đó có chút ngẩn người, Diệp Huyền này muốn làm gì?

Rất nhanh, tất cả mọi người giống như là nghĩ đến gì đó mà sắc mặt lập tức thay đổi.

Ầm!

Ầm ầm!

Diệp Huyền lại chém xuống một kiếm.

Nhưng lại không hề vỡ vụn!

Hoàn toàn không có sức đánh trả!

Diệp Huyền trực tiếp mở ra hình thức đồ sát, giữa sân, từng tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Mà bên trong lồng ánh sáng đó, sắc mặt của cường giả Kiếm tông cực kỳ khó coi, bọn họ muốn đi ra ngoài nhưng đều biết rõ cho dù bọn họ có ra ngoài cũng không có tác dụng gì!

Bởi vì dù bọn họ có ra ngoài cũng không ngăn được Diệp Huyền!

Diệp Huyền còn đang giết, đến bây giờ, hắn đã giết hơn mười người, toàn bộ đều là đệ tử thiên tài của Kiếm tông, những người này bây giờ mặc dù chiến lực không đủ mạnh nhưng cũng đều là hy vọng tương lai của Kiếm tông!

Đúng lúc này, bên trong lồng ánh sáng, hắc y lão giả đột nhiên xông ra ngoài, hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền phía xa, hai tay của hắn ta đã bị tiểu nữ hài chém vỡ, bởi vậy, giờ phút này hắn ta không hề có tay.

Nhưng mà trong mắt hắc y lão giả lại không có nửa phần sợ hãi!

Hắn ta chậm rãi đi tới chỗ Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ngươi chỉ biết ra tay với kẻ yếu hay sao? Ngươi..."

Hắn ta còn chưa nói dứt câu thì đột nhiên im bặt.

Bởi vì một thanh kiếm đỏ như máu đã cắm vào cổ họng của hắn ta từ lúc nào!

Trực tiếp giết trong một giây!

Trong mắt hắc y lão giả tràn đầy vẻ khó tin, hắn ta còn định nói gì đó nhưng lúc này Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, hắn nắm chặt thanh Thiên Tru kiếm rồi bỗng nhiên vung ngang một cái.

Vút!

Đầu hắc y lão giả trực tiếp bay ra ngoài.

Một kiếm chém bay đầu hắc y lão giả, sau đó Diệp Huyền trực tiếp hóa thành một đường kiếm quang màu đỏ vọt tới trước màn sáng đó, hắn bỗng nhiên chém xuống một kiếm.

Ầm!

Màn ánh sáng run lên kịch liệt, xuất hiện vô số vết rạn lần nữa!

Hắn cũng không thèm nói một lời thừa thãi nào mà liên tục chém mấy nhát kiếm, hắn điên cuồng chém như thế, vết nứt của màn sáng đó càng ngày càng lớn!

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của những cường giả Kiếm tông bên trong màn sáng đều thay đổi!

Một khi màn sáng này bị chém vỡ, ai có thể chống đỡ được Diệp Huyền?

Không ai có thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận