Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 518: Không Nhìn Thấy Ta, Không Nhìn Thấy Ta!

Diệp Huyền cười nói:

- Ta biết!

Thương Lan học viện, hắn tự nhiên sẽ không quên, bởi vì đây là chuyện hắn đáp ứng Kỷ lão đầu.

Rất nhanh, bốn người tới dưới một ngọn núi lớn, phía trên ngọn núi lớn này, có một tòa học viện!

Thương Lan học viện!

Nơi này, chính là học viện Kỷ lão đầu đã từng theo học!

Diệp Huyền ngẩng đầu liếc mắt nhìn đỉnh núi, lãnh đạm nói:

- Đi!

Diệp Huyền quay đầu nhìn qua Kỷ An Chi:

- Hắn chưa từng nói qua.

Nghe vậy, nam tử trung niên nhăn mày lại:

Kỷ An Chi lắc đầu:

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Kỷ Vẫn?

Bốn người đi lên trên núi, mà lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt bốn người, nam tử trung niên lạnh lùng liếc mắt nhìn thoáng qua bốn người Diệp Huyền:

Diệp Huyền khẽ gật đầu, sau đó nhìn qua nam tử trung niên:

- Cũng không phải đi cầu học, chẳng qua là tới gặp một người!

- Hiện tại cũng không phải thời điểm chiêu sinh, sang năm các ngươi lại đến!

- Sư phụ của viện trưởng tên là gì?

- Chính là tên phản đồ kia?

- Gặp người nào?

Phản đồ!

- Làm phiền thông báo một tiếng, nói là học sinh của Kỷ Vẫn đến đây...

Nam tử trung niên nhăn mày lại:

Nam tử trung niên kinh ngạc nhìn Diệp Huyền:

Bởi vì, một thanh kiếm đang đính giữa chân mày của hắn!

Diệp Huyền!

- Đừng uổng phí tâm cơ! Hắn chỉ là một tên phản đồ của Thương Lan học viện ta, các ngươi muốn dựa vào tên tuổi của hắn để tiến vào Thương Lan học viện ta, quả thực là người si nói mộng! Các ngươi...

- Chờ một lát!

Vẻ mặt Diệp Huyền lạnh dần, lúc này, nam tử trung niên cười lạnh nói:

Người này, chính là Khâu Nguyên viện trưởng Thương Lan học viện!

Ước chừng nửa khắc đồng hồ sau, một lão giả xuất hiện trước mặt bốn người Diệp Huyền.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ, sau một khắc, thanh âm của nam tử trung niên hơi ngừng.

Nghe Diệp Huyền nói, vẻ mặt nam tử trung niên bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, hiện tại ở Thanh Thương giới có ai không biết Diệp Huyền?

Diệp Huyền hiện tại, có thể nói là mặt trời ban trưa a!

Nam tử trung niên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè:

- Ngươi...

- Đi bẩm báo một tiếng, nói là Diệp Huyền đến đây cầu kiến một người!

Diệp Huyền thu hồi kiếm:

- Ngươi....

Khâu Nguyên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, vẻ mặt có chút phức tạp, hắn tự nhiên biết sự tình giữa Diệp Huyền và Kỷ Vẫn, cũng biết, Diệp Huyền là viện trưởng Thương Lan học viện Thanh Châu.

Mà người trước mắt này, không nhận Thương Lan tổng viện!

Diệp Huyền ôm quyền:

- Bốn người tại hạ, muốn gặp sư tôn của Kỷ viện trưởng một lần, mong rằng các hạ thành toàn!

Sư tôn Kỷ Vẫn!

Khâu Nguyên khẽ gật đầu:

- Có thể!

Nói xong, hắn liếc mắt nhìn bốn người:

- Hắn đang bế quan, nhưng mà, sẽ xuất quan ngay lập tức! Các ngươi đi theo ta!

Nếu đánh với Diệp Huyền một trận, hắn thắng, còn tốt, nếu bại, vậy thanh danh của Thương Lan học viện sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!

Khâu Nguyên nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt có phần khó coi.

Khiêu chiến hắn!

Nghe vậy, vẻ mặt Khâu Nguyên trong nháy mắt đã lạnh đi.

- Nếu thế hệ tuổi trẻ Thương Lan học viện không có người, vậy ta đây xin thỉnh giáo các hạ một chút.

Diệp Huyền mặt không biểu tình:

- Ta không thèm để ý Thương Lan tổng viện, thế nhưng, hắn để ý. Cho nên, ta hi vọng khôi phục thân phận của hắn ở Thương Lan tổng viện!

Khâu Nguyên híp lại hai mắt:

- Đây là sự tình nội bộ của Thương Lan học viện ta!

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Tại hạ bất tài, muốn lãnh giáo thiên tài thế hệ tuổi trẻ của Thương Lan học viện một chút.

Kiếm chuyện!

Đây là tới kiếm chuyện!

Khâu Nguyên nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Thương Lan học viện ta và Thương Kiếm tông cũng không có qua ân oán gì!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Phải!

Khâu Nguyên dừng bước lại, nhìn về phía Diệp Huyền:

- Nghe nói năm đó Kỷ viện trưởng bị đuổi ra ngoài, đúng không?

Khâu Nguyên đang muốn ly khai, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Được Khâu Nguyên dẫn đầu, bốn người tới trước một chỗ hang đá.

Mà hắn thắng, cũng không có chỗ tốt gì, Diệp Huyền cũng sẽ không mất mặt! Nhưng nếu Diệp Huyền thắng...

Nói cho cùng, hắn không có lòng tin chiến thắng Diệp Huyền!

Bởi vì Diệp Huyền ở Thương Kiếm tông đã từng chém giết cường giả Chân Ngự Pháp cảnh, hơn nữa, là chém giết rất nhẹ nhàng!

Thực lực của Diệp Huyền hiện tại, đừng nói thế hệ tuổi trẻ, ngay cả trong thời đại trước đều là phi thường mạnh mẽ!

- Càn rỡ!

Nhưng vào lúc này, một tiếng hét phẫn nộ truyền đến từ một bên:

- Diệp Huyền, ngươi có tư cách gì mà khiêu chiến viện trưởng?

Bốn người Diệp Huyền quay người, cách đó không xa, một thanh niên nam tử đứng đấy, nam tử ước chừng hai mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu trắng.

Nhìn thấy người này, Khâu Nguyên lập tức nhăn lại lông mày:

- Lui ra!

Thanh niên nam tử khẽ thi lễ với Khâu Nguyên, sau đó hắn nhìn về phía Diệp Huyền, cả giận nói:

- Viện trưởng, người này không coi ai ra gì, hôm nay, học sinh nguyện đại biểu Thương Lan học viện đánh với hắn một trận, sinh tử tự chịu!

Khâu Nguyên lạnh lùng nhìn thanh niên nam tử:

- Ta nói lui ra, ngươi không nghe sao?

Vẻ mặt thanh niên nam tử có chút khó coi:

- Viện trưởng, ta không sợ người này, ta...

Lúc này, cách đó không xa, Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Vậy thì tới đi!

Thanh niên nam tử vọt thẳng đến Diệp Huyền, nhìn thấy một màn này, vẻ mặt Khâu Nguyên bỗng nhiên biến đổi hoàn toàn, đang muốn xuất thủ ngăn cản, mà nơi xa ...

Xuy!

Một cánh tay mang theo một cột máu tươi bay ra ngoài!

Chính là cánh tay của thanh niên nam tử!

Giữa chân mày của thanh niên nam tử, đang đính một thanh kiếm.

- Diệp Huyền!

Khâu Nguyên nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

- Ngươi chớ có khinh người quá đáng!

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Khinh người quá đáng? Ngươi cảm thấy ta đang khinh người quá đáng?

Nói xong, hắn khẽ lắc đầu:

- Đã như vậy, ta đây khinh người quá đáng một lần!

Thanh âm vừa dứt, một cỗ kiếm ý mạnh mẽ đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn, nhìn thấy một màn này, sắc mặt Khâu Nguyên đại biến:

- Diệp Huyền, ngươi muốn làm gì!

Đối với Diệp Huyền, rõ ràng là hắn rất kiêng kỵ!

Không đơn thuần là thực lực cá nhân Diệp Huyền mạnh mẽ, còn có một nguyên nhân, sau lưng Diệp Huyền chính là Thương Kiếm tông a!

Mà Thương Kiếm tông bây giờ, lại vừa đánh thắng Hộ Giới minh, hiện tại, Thương Lan học viện không dám đắc tội với Thương Kiếm tông!

Nhưng vào lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên từ một bên:

- Dừng tay!

Thanh âm vừa dứt, sơn môn cách đó không xa mở ra, một lão giả áo bào xám đi ra.

Diệp Huyền ngừng lại, cùng ba người Kỷ An Chi nhìn qua lão giả áo bào xám, người sau đi đến trước mặt đám người Diệp Huyền, hắn nhìn thoáng qua bốn người Diệp Huyền, nói khẽ:

- Các ngươi là học sinh của Tiểu Vẫn?

Diệp Huyền gật đầu:

- Ngài hẳn là lão sư của Kỷ viện trưởng, đúng không?

Lão giả áo bào xám khẽ gật đầu.

Diệp Huyền lui về sau hai bước, sau đó nói:

- Quỳ!

Thanh âm vừa dứt, bốn người đồng loạt quỳ gối trước mặt lão giả áo bào xám.

Nhìn thấy một màn này, cách đó không xa, đám người Khâu Nguyên trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Bởi vì Diệp Huyền ra một kiếm lúc trước, đã kinh động đến không ít người Thương Lan học viện, bởi vậy, giờ phút này, bốn phía đã tụ tập rất nhiều học sinh và đạo sư Thương Lan học viện.

Trước mặt bốn người Diệp Huyền, lão giả áo bào xám cũng hơi ngẩn người, sau một khắc, hắn vội vàng đỡ bốn người Diệp Huyền dậy, vẻ mặt có chút phức tạp:

- Không cần như thế!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Kỷ viện trưởng nói, hắn thẹn với ngài, năm đó là hắn không hăng hái, hi vọng ngài chớ có tức giận.

Lão giả áo bào xám khẽ lắc đầu:

- Đều đã qua.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Tới đây, còn có một chuyện, là hi vọng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận