Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3913. !



Chương 3913. !




Giải cứu thế giới này?
Diệp Huyền nhíu mày, hắn định hỏi gì đó thì lúc này Ca Diệp đã đưa hắn đến một sơn cốc.
Trong sơn cốc này có một ngôi nhà trúc rất đơn giản. Trước ngôi nhà trúc là một biển hoa, trong biển hoa này có một nữ tử. Nữ tử mặc váy dài màu mây trắng, trong tay cầm một giỏ hoa.
Lúc này, nữ tử quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ cười: “Diệp công tử!”
Diệp công tử!
Diệp Huyền nhíu mày: “Ngươi biết ta?”
Nữ tử nhếch miệng: “Đương nhiên!”
Nói đoạn, nàng bèn để giỏ hoa sang một bên, sau đó đi đến trước bàn đá, đoạn cười nói: “Chúng ta ngồi xuống nói chuyện!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi ngồi xuống phía đối diện nữ tử, nữ tử mỉm cười: “Diệp công tử, ta tên là Hoang, hoang trong đại hoang ấy.”
Diệp Huyền nhìn nữ tử: “Hoang cô nương, ngươi biết ta hả?”
Hoang gật đầu.
Diệp Huyền nhíu mày, lúc này Hoang mỉm cười: “Ta biết Niệm cô nương!”
Niệm tỷ!
Nghe vậy Diệp Huyền bèn sững sờ.
Hoang cô nương khẽ cười: “Ta từng gặp nàng ta, cũng từng nhờ nàng ta giúp đỡ, nhưng nàng ta nói muốn loại bỏ nguyền rủa ở nơi này thì trên thế gian, trong những người nàng ta biết cũng chỉ có ba người mới làm được! Mà ba người này người thì Tử Nhân Giới không tiếp xúc được, mà chúng ta cũng không mời được!”
Nói đến đây, nàng nhìn Diệp Huyền: “Nhưng nàng ta nói, có một người có thể mời bọn họ!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Rất rõ ràng, người đó chính là hắn.
Hoang cô nương đột nhiên đứng dậy, sau đó hành lễ với Diệp Huyền: “Diệp công tử, mong ngươi ra tay cứu giúp sinh linh trên thế giới này!”
Diệp Huyền nhìn Hoang cô nương: “Niệm tỷ bảo ngươi đi tìm ta?”
Hoang cô nương gật đầu.
Diệp Huyền cười khổ.
Niệm tỷ đã nói vậy thì rõ ràng nàng hi vọng hắn có thể loại bỏ lời nguyền ở nơi này.
Liên lạc với Thanh Nhi?
Diệp Huyền đột nhiên nhìn Hoang cô nương: “Hoang cô nương, nếu Niệm tỷ đã mở lời thì ta cũng không có lí do từ chối. Có điều ta nghĩ Niệm tỷ cũng không biết các ngươi lại tiếp đãi ta như vậy, nếu như biết chắc chắn nàng ấy sẽ không cho các ngươi tìm ta đâu!”
Nghe vậy, Hoang cô nương bèn nhíu mày: “Đã xảy ra chuyện gì sao?”
Diệp Huyền nói: “Ta tới đây đã bị người của các ngươi đánh tan nhục thân, không những thế nàng ta còn cướp cả kiếm của ta. Ngoài ra còn có cái tên Tử chủ gì đó ba lần bảy lượt phái người tới giết ta…”
Nói đến đây, hắn bèn lắc đầu: “Ôi! Ta càng nghĩ lại càng tức!”
Hoang cô nương nhìn Ca Diệp ở bên cạnh, Ca Diệp khẽ gật đầu.
Vẻ mặt Hoang cô nương bèn trở nên lạnh lùng.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Hoang cô nương, ta thực sự không muốn vì thế giới này mà gây phiền phức cho muội muội của ta. Như này đi, ta đưa ngươi ra ngoài, hoặc là ta nghĩ cách loại bỏ nguyền rủa cho mình ngươi, còn về Tử Nhân Giới thì ta thực sự hết cách.”
Hoang cô nương do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, ta biết nỗi khổ tâm của ngươi. Như thế này đi, ngươi đợi một lát, ta xử lí cho ngươi!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Hoang cô nương, ngươi là người có thực lực mạnh nhất ở đây à?”
Hoang cô nương lắc đầu.
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Vậy thì ngươi không thể xử lí, vẫn là câu nói đó, ta sẽ nghĩ cách giải trừ nguyền rủa trên người ngươi, còn về thế giới này thì ta hết cách.”
Hoang cô nương do dự một lát rồi nói: “Nhưng Niệm cô nương…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Chắc chắn Niệm tỷ không biết người ở chỗ các ngươi bắt nạt ta, bằng không nàng ấy sẽ không để ngươi đi tìm ta đâu. Về điểm này thì ta chắc chắn.”
Thế giới này người đối xử tốt nhất với hắn đầu tiên là Thanh Nhi, thứ hai là Niệm tỷ!
Còn về cha hắn…
Hắn bỏ qua luôn!
Hoang cô nương đột nhiên nhìn Ca Diệp: “Hồng Chiêu đâu?”
Ca Diệp lắc đầu: “Không biết chạy đi đâu rồi!”
Hoang trầm giọng nói: “Bảo nàng ta tới tìm ta!”
Ca Diệp do dự một lát rồi nói: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn chầm chậm nhắm mắt lại. Dần dần, không gian trước mặt nàng bèn rung chuyển, không lâu sau không gian nứt vỡ, sau đó một nữ tử bước ra!
Là Hồng Chiêu!
Hồng Chiêu trông thấy Diệp Huyền thì sững sờ: “Ngươi vẫn chưa chết?”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi.
Lúc này, Hoang ở bên cạnh bèn phất tay phải.
Chát!
Một tiếng bạt tai vang lên, Hồng Chiêu còn chưa kịp phản ứng thì đã bị đánh tan nhục thân, chỉ còn lại linh hồn!
Thấy vậy, mí mắt Diệp Huyền giật giật!
Mẹ kiếp!
Nữ nhân này ghê quá vậy?
Hắn biết thực lực của Hồng Chiêu, không những có thể nghịch thời gian mà còn làm nứt cả Thanh Huyền Kiếm. Ấy thế mà nữ nhân kinh khủng như nàng lại bị Hoang cho một cái bạt tai đến mức tan nát nhục thân?
Hắn nói năng nên khiêm tốn chút đi nhỉ?
Hồng Chiêu cũng sững sờ! Nàng nhìn Hoang, trong mắt là vẻ nghi hoặc: “Hoang…”
Vẻ mặt Hoang lạnh lùng: “Xin lỗi Diệp công tử!”
Xin lỗi!
Hồng Chiêu nhìn Diệp Huyền: “Hắn… tại, tại sao?”
Hoang híp mắt lại: “Cho ngươi cơ hội cuối cùng!”
Nghe vậy, vẻ mặt Hồng Chiêu bèn tái mét, vội nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, xin lỗi!”
Diệp Huyền nói: “Kiếm của ta đâu?”
Hồng Chiêu do dự một lát rồi nói: “Trong tay Tử chủ!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Trong tay Tử chủ?”
Hồng Chiêu gật đầu.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Sao lại nằm trong tay Tử chủ?”
Hồng Chiêu liếc nhìn Hoang rồi trầm mặc.
Hết chương 3913.



Bạn cần đăng nhập để bình luận