Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 834: Tuyên Chiến

Bên cạnh Diệp Huyền, An Lan Tú hỏi:

- Làm sao?

Diệp Huyền lắc đầu:

- Không có chuyện gì, đi thôi!

An Lan Tú khẽ gật đầu, đang muốn mang theo Diệp Huyền rời đi, vào lúc này, Hách Liên Thiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng.

An Lan Tú nhìn Hách Liên Thiên, người sau nói:

- Ta tâm sự với hắn!

Gương mặt An Lan Tú trầm xuống.

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

Hách Liên Thiên nhìn Diệp Huyền:

Hách Liên Thiên nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

Hắn tự nhiên biết vì cái gì Kiếm tông điên cuồng tìm hắn như vậy, đương nhiên là bởi vì Giới Ngục tháp.

An Lan Tú khẽ gật đầu, lui sang một bên.

- Tiền bối, chẳng lẽ bọn họ trước đó nhắm vào là giả hay sao?

Hách Liên Thiên cười nói:

- Kiếm tông lần này sẽ tới thật!

Mà lúc này, Diệp Huyền cũng không có che giấu bản thân.

- Yên tâm, Võ viện ta sẽ không tổn thương đến hắn!

- Ta có thể làm cái gì?

- Trước đó, bọn họ có lo lắng, cũng không dốc toàn lực tông phái nhằm vào ngươi, thế nhưng hiện tại khác biệt, bọn họ có thể nói đã vận dụng lực lượng toàn tông, một khi ngươi bị bọn họ tìm được, ngươi không có bất kỳ cơ hội nào!

- Kiếm tông hiện tại vận dụng tất cả lực lượng truy tìm ngươi, ngươi đã làm cái gì?

Không có bất kỳ cơ hội nào!

Diệp Huyền cười nói:

Hách Liên Thiên lắc đầu:

Hách Liên Thiên lắc đầu:

Diệp Huyền gật đầu:

Hách Liên Thiên nhìn về phía Diệp Huyền:

Hách Liên Thiên lại nói:

Đương nhiên, sau khi hắn rời đi, không thể ẩn nấp bản thân, nhất định phải không ngừng kiếm chuyện, hấp dẫn tầm mắt những thế lực khác, kể từ đó, Kiếm tông cùng những thế lực kia sẽ không nhắm vào Võ viện!

Diệp Huyền yên lặng.

Hách Liên Thiên tiếp tục nói:

Nói đơn giản một chút chính là hấp dẫn hỏa lực!

Dù sao, mục tiêu của bọn họ là Diệp Huyền, hơn nữa, Võ viện cũng không phải là khối xương dễ gặm, nếu động vào sẽ tổn thất to lớn!

- Kiếm tông truyền thừa nhiều năm như vậy, nội tình sâu bao nhiêu, cho dù là ta cũng không biết.

- Ngươi có thể kéo vòng xoáy xuất hiện tại nơi khác!

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu rõ.

Hắn ở nơi này, tầm mắt mọi người sẽ nhìn chằm chằm vào nơi này, hắn rời đi, những thế lực kia cũng rời đi theo,

- Ta sẽ cẩn thận!

- Nếu ta rời đi, bọn họ nhất định nhằm vào Võ viện!

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ngươi bây giờ lựa chọn tốt nhất chính là rời khỏi nơi này.

- Hơn nữa, ngươi lưu lại Thần Võ thành, nơi này là địa bàn Kiếm tông và Võ viện ta, một khi ngươi bị phát hiện, Kiếm tông có rất nhiều biện pháp trừng phạt ngươi.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ta hiểu ý tiền bối! Tiền bối yên tâm, ta sẽ tận khả năng không liên lụy tới Võ viện. Muội muội ta và Tiểu An các nàng. . .

Hách Liên Thiên nói:

- Ngươi yên tâm, chỉ cần Võ viện không ngã, bọn họ sẽ không có việc gì.

Diệp Huyền gật đầu:

- Đa tạ. Tiền bối yên tâm, ta sẽ dùng hết khả năng để bọn họ nhắm vào ta!

Nói xong hắn khẽ thi lễ, quay người rời đi.

An Lan Tú nhìn thoáng qua Hách Liên Thiên, sau đó vội vàng đuổi theo Diệp Huyền.

An Lan Tú cau mày, một lát sau, nàng quay người nhìn về phía Kiếm tông, ánh mắt dần dần lạnh giá.

Nói xong, Diệp Huyền trực tiếp biến mất.

- Yên tâm, ta không có việc gì, bảo vệ mình thật tốt, tin tưởng ta!

Âm thầm, một giọng nói vang lên:

- Hắn đã nói gì với ngươi?

An Lan Tú dừng bước lại, nàng quay người nhìn nơi hẻo lánh phương xa:

- Theo ta tra xét, Diệp Linh có tình cảm cực sâu với hắn. . .

Hách Liên Thiên nói:

- Chớ có nói chuyện bên ngoài cho nàng biết!

Tần Sơn nhẹ gật đầu:

- Hiểu rõ!

Hách Liên Thiên nhìn về phía Kiếm tông, hơi khó hiểu:

- Tại sao Kiếm tông lại nổi điên tìm kiếm Diệp Huyền như thế?

. . .

Cổng Võ viện.

Tần Sơn trầm giọng nói:

- Việc này phải xem tạo hóa bản thân hắn!

Hách Liên Thiên nói khẽ:

- Hắn có thể sống sót hay không?

Lúc này, Tần Sơn xuất hiện bên cạnh hắn:

Giữa sân, Hách Liên Thiên nhìn Diệp Huyền rời đi, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Sau khi Diệp Huyền rời khỏi Võ viện, hắn trực tiếp ra khỏi thành.

- Chuẩn bị đi nơi nào?

Lúc này, lầu thứ sáu đột nhiên hỏi.

Đi nơi nào?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn chân trời xa xôi, hắn cảm thấy mờ mịt, hắn có thể đi nơi nào? Nên đi nơi nào?

Một lát sau, gương mặt Diệp Huyền dần dần lạnh lẽo.

Đi nơi nào?

Cũng không đi!

Diệp Huyền quay người biến mất không thấy đâu nữa!

Cùng lúc đó, Thần Võ thành Kiếm tông đang điên cuồng tìm kiếm Diệp Huyền, có thể nói đang tìm kiếm kiểu trải thảm, nhưng mà, Diệp Huyền đã bốc hơi khỏi nhân gian!

Cổng Võ viện.

Mấy đạo kiếm quang tiếp đất, kiếm quang tán đi, Lý Huyền Phong xuất hiện, sau lưng hắn còn có một lão giả ôm kiếm và đại hán đeo kiếm!

Lý Huyền Phong mới xuất hiện, Hách Liên Thiên đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Khi nhìn thấy Lý Huyền Phong, Hách Liên Thiên cau mày, bởi vì thân bao Lý Huyền Phong hiện tại bao phủ toàn thân, chỉ lộ ra nửa gương mặt, một bên khác bị tấm mặt nạ đen che lại.

Lý Huyền Phong lạnh lùng nhìn Hách Liên Thiên:

- Hách Liên Thiên, ta muốn Diệp Linh.

Hách Liên Thiên cười khẽ:

- Lý Huyền Phong, ngươi cho rằng đây là Kiếm tông của ngươi?

Ánh mắt Lý Huyền Phong dần dần biến thành hung tàn:

- Không giao ra Diệp Linh, mọi người sẽ cá chết lưới rách!

Cá chết lưới rách!

Hách Liên Thiên cười lạnh:

- Cá chết lưới rách? Ngươi cho rằng Võ viện ta sợ ngươi?

Vừa dứt lời, Tần Sơn trực tiếp xuất hiện sau lưng Hách Liên Thiên, ngoại trừ Tần Sơn ra, còn có ba lão giả, ba người này đều là cường giả Đạo cảnh!

Lý Huyền Phong nhìn chằm chằm vào Hách Liên Thiên:

- Ngươi cho rằng Võ viện ngươi có thể giữ được nàng?

Hách Liên Thiên nhìn Lý Huyền Phong:

- Lý Huyền Phong, chẳng lẽ ngươi không suy nghĩ vì Kiếm tông một chút? Ngươi nổi điên như vậy, Kiếm tông ngươi sẽ không có kết cục tốt.

Lý Huyền Phong lạnh lùng nói:

- Việc này không nhọc đến Võ viện quan tâm. Nếu Võ viện không muốn giao ra Diệp Linh, từ giờ phút này, Kiếm tông ta tuyên chiến với Võ viện, hai bên không chết không thôi!

Nói xong, hắn mang theo đám người rời khỏi nơi này.

Tuyên chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận