Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 979: Có Tốt Hơn Kiếm Này Của Ta Không

Tiểu Linh Nhi nhìn Diệp Huyền, sau đó lấy ra rất nhiều linh quả, đút cho hắn ăn. Thái Phong Tử thấy những linh quả đó lập tức sáng mắt:

- Thánh Linh quả, Kỳ Linh quả, Hồng Long quả…

Tiểu Linh Nhi không quan tâm hai người, cứ tiếp tục đút linh quả cho Diệp Huyền.

Lúc này, Giới Ngục Tháp đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nó chấn động, giống như hơi phẫn nộ.

Tiểu Linh Nhi nhìn thoáng qua Giới Ngục Tháp, nói:

- Hắn cũng không cố ý, ngươi giận cái gì!

Giới Ngục Tháp rung lên, giống như đang nói gì đó. Tiểu Linh Nhi không để ý, cứ tiếp tục đút linh quả.

Hai người Tả Tịnh đứng một bên đã sớm dán mắt vào Giới Ngục Tháp.

Mà Thiên Tru Kiếm lại đứng hàng thứ ba!

- Nếu không ngươi theo ta lăn lộn đi!

Bảo vật này áp qua vô số bảo vật của Thần Quốc! Nhưng giờ trên bảng lại thêm hai món!

Đúng lúc này, Tả Tịnh đột nhiên nói:

Rất nhiều người của Thần Quốc đều biết đến chí bảo Ngũ Duy này. Phải biết rằng, bảo vật này xếp hạng nhất bên này cũng đồng thời xếp hạng nhất bên Thần Quốc!

Tiểu Linh Nhi nhìn Tả Tịnh:

Chí bảo Ngũ Duy!

Giới Ngục Tháp:

ở Thần Quốc cũng có một Thần Khí bảng, do Thiên Cơ Môn làm. Xếp hạng đầu bảng chính là chí bảo Ngũ Duy!

Đôi mắt Tả Tịnh sáng rực, Thái Phong Tử thì lại hơi tò mò.

Nói cách khác, Diệp Huyền giữ hai bảo vật trên bảng này!

Tả Tịnh hơi khó hiểu:

Thiên Tru Kiếm!

- Tại sao?

“…”

- Nó sẽ không theo ngươi!

“…”

“…”

- Kiếm tu chết tiệt, là ta cứu ngươi!

- Vì nó sợ chết!

Không mặc bất cứ thứ gì?

Tiểu Linh Nhi đáp:

Tả Tịnh lắc đầu:

- Quần áo của ta đâu?

Diệp Huyền nhìn Tả Tịnh:

Giới Ngục Tháp:

Thái Phong Tử cũng nói:

- Còn có ta!

Diệp Huyền chậm rãi ngồi dậy. Lúc này, nửa người dưới thấy mát, hắn cúi đầu, chết sững.

Tả Tịnh chớp mắt:

Tả Tịnh đứng một bên vội nói:

- Không chết sao?

Lúc này, màu đỏ trong mắt của Diệp Huyền dần biến mất, thần chí của hắn cũng chậm rãi khôi phục. Chốc lát sau, thần chí của hắn hoàn toàn thanh tỉnh. Hắn nhìn về phía Tiểu Linh Nhi, khẽ hỏi:

- Ta không biết!

Diệp Huyền:

“…”

Lúc này, Tả Tịnh bỗng nói:

- Kiếm tu, ta cứu ngươi, ngươi muốn báo đáp ta thế nào?

- Diệp Huyền lấy một bộ quần áo ra, mặc vào, rồi nhìn nàng:

- Nếu không, ta lấy thân báo đáp đi!

Tả Tịnh trừng Diệp Huyền:

- Kiếm tu chết tiệt, ngươi vừa phải thôi! Sao có thể vô sỉ như vậy? Ta chính là ân nhân cứu mạng của ngươi đấy! Nếu không có ta, ngươi đã sớm bị Hướng Kình gia gia giết rớt rồi!

Thái Phong Tử:

Nói xong, nàng liền kéo Diệp Huyền chạt mất.

- Ta biết nơi có nó. Có một thanh đao nằm trên bảng xếp hạng, ta thích lâu rồi! Đi, ta mang ngươi đi trộm!

Tả Tịnh vội đáp:

- Ở đâu có?

Diệp Huyền hỏi:

- Cái này không thể cho ngươi. Thật đấy, nếu nó ở trên người của ngươi sẽ chỉ hại ngươi thôi!

Thái Phong Tử cũng nói:

- Hắn nói không sai.

Tả Tịnh ngẫm nghĩ, nói:

- Vậy người bồi thường đao cho ta đi! Ta đã không có đao dùng!

Diệp Huyền nói:

- 500 vạn thần tinh có thể mua một thanh đao cấp bậc Đạo Cảnh sao?

Tả Tịnh gật đầu:

- Có thể! Nhưng chi mua được một thanh đao tầm thường. ta muốn một thanh đao rất tốt, được không?

Tả Tịnh nhìn thoáng qua nạp giới, sau đó nhìn về phía Giới Ngục Tháp cách đó không xa. Diệp Huyền cười khổ:

- Trong này có 500 vạn thần tinh, có đủ không?

Nói xong, Diệp Huyền mở tay, một quả nạp giới xuất hiện. Hắn đưa nó cho Tả Tịnh:

Những lời này của hắn rất chân tình. Diệp Huyền biết, nếu không có nàng, bản thân thật sự có lẽ đã chết rồi.

- Cảm ơn!

Diệp Huyền nghiêm túc nói:

“…”

Đi trộm!

Diệp Huyền hơi thấy không nói nên lời.

Lúc này, Tả Tịnh đột nhiên ngừng lại, nàng quay người nhìn về phía Thái Phong Tử cách đó không xa:

- Cùng đi không?

Thái Phong Tử lắc đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền:

- Vừa rồi mới cho ngươi ăn 16 viên đan dược, vừa vặn năm trăm vạn thần tinh!

Diệp Huyền lập tức nhảy dựng lên:

- Năm trăm vạn thần tinh? Ngươi chắc chắn chứ?

Thái Phong Tử lãm đạm đáp:

- Thứ mà ngươi vừa mới ăn chính là tiên phẩm đan dược, biết tiên phẩm đan dược là cái gì không?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ắt hẳn cũng không có đắt đến vậy chứ?

Thái Phong Tử cười lạnh:

- Không có đắt đến vậy? Ta cho ngươi biết, nếu không phải vì nể mặt nàng, ngươi có đưa một ngàn vạn ta cũng không thèm bán cho ngươi!

Diệp Huyền nhìn Tả Tịnh đang đứng bên cạnh, nàng gật đầu:

- Đan dược kia quả thật rất đắt.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, bấm tay một cái, một viên chứa năm trăm vạn thần tinh lập tức bay vào tay Thái Phong Tử.

Thái Phong Tử nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Đừng cảm thấy không thoải mái, tự mình đi hỏi thăm một chút giá cả 'Thánh Linh đan' đi!

Nói xong, nàng quay người rời đi. Mà lúc này, Tiểu Linh Nhi cách đó không xa đột nhiên cả giận nói:

- Phá đan cái gì chứ! Bộ quý lắm hay sao?

Nói xong, nàng vung nhẹ tay lên, rất nhiều linh quả xuất hiện ở trước mặt Thái Phong Tử!

Nhìn thấy đống linh quả chồng chất này, Thái Phong Tử nheo mắt lại, đây đều là cực phẩm linh quả a! Nếu dùng để chế đan dược, có thể khiến chất lượng đan dược tăng lên rất nhiều!

Lúc này, Diệp Huyền đi đến trước mặt Tiểu Linh Nhi, hắn nhẹ nhàng vuốt vuốt cái đầu nhỏ bé của Tiểu Linh Nhi:

- Không thể nói như vậy!

Tiểu Linh Nhi nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

- Mặc kệ cái đan dược kia là loại đan dược nào, nó đã cứu mạng ta. Đối với người trợ giúp chúng ta, chúng ta phải nhớ kỹ trong lòng, còn phải biết ơn họ nữa, chứ không được lấy oán trả ơn. Hiểu chưa?

Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn, sau đó gật đầu:

- Không hiểu!

Diệp Huyền im lặng, không hiểu thì ngươi gật đầu làm cái gì!

Hắn nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Linh Nhi, sau đó nhìn về phía Thái Phong Tử:

- Cô nương, ân cứu mạng, ta nhớ kỹ trong lòng.

Nói xong, hắn chỉ vào đám linh quả kia:

- Chút tâm ý, xin vui lòng nhận cho!

Thái Phong Tử nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó thu hồi đống linh quả nọ:

- Ngươi và ta đã thanh toán xong!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó cùng Tả Tịnh rời đi.

Trên đường, Tả Tịnh đột nhiên nói:

- Kiếm tu, Thái Phong Tử cũng không tệ lắm đâu.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta không có tức giận!

Tả Tịnh nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền cười khổ:

- Nàng cùng ngươi cứu mạng ta, đừng nói là năm trăm vạn thần tinh, cho dù là năm ngàn vạn thần tinh cũng không quá đáng. ân cứu mạng lớn hơn trời!

Tả Tịnh chân thành nói:

- Thật sao?

Diệp Huyền gật đầu.

Tả Tịnh vội vàng nói:

- Vậy ngươi nhất định phải giúp ta lấy cho bằng được thanh đao kia nha!

Diệp Huyền nghiêm mặt hỏi:

- Thật sự muốn đi trộm sao?

Tả Tịnh lắc đầu:

- Không tính là trộm, là lấy thôi!

Diệp Huyền:

“…”

Cứ như vậy, Tả Tịnh mang theo Diệp Huyền đi tới Thần Quốc.

Đao Tông!

Danh tiếng của Đao Tông ở Thần Quốc rất lớn, bao gồm Nho Gia Binh Gia cùng với Tung Hoành gia!

Mà giờ khắc này, người ở Đao Tông rất ít, bởi vì hầu hết đệ tử Đao Tông đều đã đi tới Bắc Hoang giới, tại Bắc Hoang giới, đã có một Đao Tông mới!

Tả Tịnh mang theo Diệp Huyền đi vào một chỗ dưới lòng đất, mới vừa vào lòng đất, một cỗ sóng nhiệt đập vào mặt.

Diệp Huyền nhíu mày, đây là nơi nào?

Tả Tịnh tiếp tục dẫn Diệp Huyền đi xuống dưới, ước chừng đi nửa canh giờ, Tả Tịnh mang Diệp Huyền tới phía trước một cái miệng giếng ngập trong sắc đỏ của lửa!

Nhìn miệng giếng, vẻ mặt Tả Tịnh có chút hưng phấn:

- Ngươi xem!

Diệp Huyền đi đến trước miệng giếng, hắn cúi người nhìn kĩ. Ở phía dưới ước chừng khoảng nửa trượng, một thanh đao màu lửa đang lơ lửng!

Thân đỏ như máu, rộng cỡ hai ngón tay, trên sống đao có một rãnh nhỏ, trong đó, là một đóa Hồng Liên nho nhỏ đang chậm rãi phiêu đãng từ trên xuống dưới ! Từ bên trong thanh đao phát tán một cỗ sát khí cực kỳ kinh khủng! Bốn phía thanh đao, có bốn sợi xích sắt, khóa chặt thanh đao này lại!

Đao tốt!

Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền!

Tả Tịnh đứng cạnh hơi hưng phấn nói:

- Kiếm tu, ngươi biết đây là đao gì không?

Diệp Huyền lắc đầu.

Tả Tịnh nói:

- Đây chính là Nghiệp Hỏa đao, trong đao ẩn chứa Hồng Liên Nghiệp Hỏa đứng vị trí đệ thất trong Dị Linh bảng, cây đao này ở trong Thần Khí bảng chiếm vị trí đệ ngũ, rất lợi hại nha!

Diệp Huyền nhìn về phía Tả Tịnh, lòng bàn tay hắn mở ra, Thiên Tru kiếm xuất hiện.

Diệp Huyền hỏi:

- Có tốt hơn kiếm này của ta không?

Tả Tịnh trừng mắt liếc Diệp Huyền:

- Ngươi cố ý chọc giận ta đúng không!

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng.

Cây đao phía dưới kia xác thực rất mạnh, nhưng nếu để hắn dùng kiếm chém cây đao kia, hắn có lòng tin chỉ cần một kiếm là có thể chém vỡ!

Cho tới bây giờ, ngoại trừ Giới Ngục tháp, hắn chưa thấy bất kì thứ gì có thể chống lại nổi Thiên Tru kiếm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận