Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1418: Tru Thiên Bút

Ầm!

Thiên Tru kiếm trong tay hắn run lên kịch liệt, ngay sau đó, cả người hắn trực tiếp va vào một giá sách xa xa, mà hắn vừa dừng lại, Trần Thiên đó đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn!

Hắn ta trực tiếp đá mạnh một cước vào đầu Diệp Huyền!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên đâm một kiếm vào yết hầu Trần Thiên!

Lấy mạng đổi mạng!

Mà lúc này, Trần Thiên đột nhiên thu tay lại, Diệp Huyền đâm hụt một kiếm!

Nơi xa, Trần Thiên nhìn Diệp Huyền, cuối cùng hắn ta vẫn không lấy mạng đổi mạng với đối phương, bởi vì hắn ta không chắc chắn có thể một chưởng vỗ chết Diệp Huyền, dù sao thì nhục thân của Diệp Huyền cũng quá cường đại! Mà nhục thân của hắn ta lại không thể nào chống lại được kiếm của Diệp Huyền!

Kiếm của Diệp Huyền vốn đã rất sắc bén, lại thêm tự linh, đừng nói là nhục thân của hắn ta bây giờ, cho dù là hắn ta không bị áp chế cảnh giới cũng không dám dùng cổ của mình để đỡ kiếm của Diệp Huyền!

Tại chỗ, Diệp Huyền nhắm hai mắt lại, hắn bước tới trước một bước, hai tay cầm kiếm bỗng nhiên chém về phía trước một cái, trên mũi kiếm, một sợi hồng mang lặng lẽ hiển hiện.

Diệp Huyền kinh hãi trong lòng, hắn không dám chống đỡ mà lập tức lui về sau, mà lúc này, con cự long đó đột nhiên gào thét một tiếng, sau đó lao thẳng tới chỗ hắn!

Giọng nói của Liên Thiển vang lên trong đầu của hắn: "Cẩn thận, đây là Thư khí!"

Diệp Huyền chém xuống một kiếm này, con cự long màu trắng đó bị buộc ngừng lại, nhưng vô số đường bạch khí lại bao phủ lấy Diệp Huyền, thân thể của hắn vừa tiếp xúc với những Thư khí này đã bị ăn mòn nát rữa!

Lúc này, thân thể Trần Thiên đột nhiên bay lên, quanh người hắn ta có một đám sương mù màu trắng đột nhiên xuất hiện.

Ầm!

Diệp Huyền bức lui Trần Thiên, sau đó tay phải hắn nắm thật chặt Thiên Tru kiếm, không thể không nói, hắn vẫn hơi đánh giá thấp thực lực của Trần Thiên!

Diệp Huyền đâm một kiếm ra.

Diệp Huyền nhăn mày lại: "Đây là?"

Đối phương mặc dù bị hắn áp chế một cái cảnh giới nhưng thực lực vẫn cực kỳ mạnh mẽ!

Ầm!

Nơi xa, Trần Thiên đang định xuất thủ đột nhiên nhíu mày lại, hắn ta nhìn lướt qua bốn phía, không hề phát hiện ra tung tích của Diệp Huyền.

Diệp Huyền đang định nói thì trên người Trần Thiên, Thư khí đột nhiên hóa thành một con cự long màu trắng bay ra, cự long màu trắng nhào thẳng tới chỗ Diệp Huyền.

Đúng lúc này, hắn ta chợt quay phắt người, vừa mới quay người lại, một sợi kiếm mang đã đến trước giữa lông mày hắn ta!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Một kiếm này đâm ra, con cự long màu trắng đó trực tiếp nổ bể, mà bản thân hắn cũng lập tức biến mất không thấy đâu nữa!

Phi kiếm!

Ầm!

Nơi xa, Diệp Huyền đưa tay nắm, Thiên Tru kiếm rơi vào trong tay hắn, nhưng toàn bộ thân thể hắn đều run lên!

Vù!

Hắn nhìn thoáng qua cây Tru Thiên Bút trong tay Trần Thiên, nói: "Có thể dụ dỗ nó không?"

Trần Thiên bỗng nhiên đưa tay phải về phía trước nắm một cái, một nắm này trực tiếp nắm chặt Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền, mà lúc này, tay phải Diệp Huyền cầm kiếm xoay tròn.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Làm thế nào?"

Diệp Huyền vui mừng trong lòng, mà lúc này, Liên Thiển lại nói: "Ngươi cần phải để cho cây bút đó rời khỏi tinh thần khống chế của hắn ta, chỉ có như vậy thì ta mới có thể thành lập liên hệ được với cây bút đó."

Liên Thiển nói: "Có thể!"

Năm ngón tay Trần Thiên trực tiếp bị Thiên Tru kiếm chém đứt, nhưng mà lúc này, nắm đấm của Trần Thiên cũng đã đánh vào ngực Diệp Huyền.

"Là Tru Thiên Bút!"

Lúc này, giọng nói của Liên Thiển đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền.

Tru Thiên Bút!

Trong nháy mắt Diệp Huyền lùi nhanh lại, mà trong quá trình lui lại, Thiên Tru kiếm của hắn đột nhiên bay ra.

Thiên Tru kiếm run lên kịch liệt, trực tiếp bay ngược ra sau.

Ầm!

Nơi xa, Trần Thiên nhắm hai mắt lại, giữa lông mày hắn ta, một cây bút dài màu trắng đột nhiên bay ra, cây bút dài màu trắng này trực tiếp điểm lên Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền.

Liên Thiển nói: "Không biết!"

Diệp Huyền im lặng.

Đúng lúc này, Trần Thiên ở phía xa đột nhiên nhấn ngón tay một cái: "Tru!"

Chỗ tay của hắn ta chỉ vào chính là Diệp Huyền, mà Tru Thiên Bút đó đột nhiên hóa thành một đạo bạch quang bay ra với tốc độ cực nhanh!

Diệp Huyền không dám khinh thường, lập tức giơ kiếm chém xuống.

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Chém xuống một kiếm, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên bộc phát ra bên trong Thư Giới, mà Diệp Huyền đã biến mất, nhưng ở chỗ hắn biến mất để lại một vệt máu tươi.

Trong nháy mắt Diệp Huyền biến mất, Trần Thiên nhắm hai mắt lại, hắn ta khẽ nói: "Ngự!"

Vừa dứt lời, Tru Thiên Bút đột nhiên hóa thành một đạo bạch quang xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn ta, mà toàn thân hắn ta được một đạo bạch quang bao phủ, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Thiên, cùng lúc đó, Thiên Tru kiếm của hắn trực tiếp trảm lên trên đạo bạch quang đó.

Ầm!

Bạch quang run lên kịch liệt rồi nứt ra, nhưng mà bản thân Diệp Huyền cũng lập tức bị đánh bay ra ngoài!

Diệp Huyền dừng lại, sau đó nhìn tay phải mình, giờ phút này tay phải hắn đã rạn nứt, có thể thấy được xương trắng!

Hắn nhìn về phía Tru Thiên Bút trên đỉnh đầu Trần Thiên nơi xa, vẻ mặt nghiêm túc.

Liên Thiển đột nhiên nói: "Bút này rất không đơn giản, có thể công có thể thủ, hơn nữa thủ này không phải là thủ bình thường, nó có thể bắn ngược sức mạnh của đối thủ lại cho đối thủ, vừa rồi thật ra là ngươi bị sức mạnh của chính mình đả thương!"

Diệp Huyền nhíu mày: "Còn có thể bắn ngược? Nghịch thiên như thế?"

Liên Thiển nói: "Phải! Không chỉ có như thế, bút này còn có hai cái công năng, một chính là phục chế, nó có thể phục chế chiêu thức của đối phương tiến hành phản công, cẩn thận..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận