Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1517: Mất lý trí

Diệp Huyền vội vàng lấy suối sinh mệnh ra cho Trương Văn Tú uống vào, sau khi uống suối sinh mệnh, sắc mặt Trương Văn Tú lập tức tốt hơn một chút.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Văn Tú cô nương, vẫn ổn cả chứ?"

Trương Văn Tú không trả lời, hai tay nàng túm chặt cánh tay Diệp Huyền, thân thể còn đang run rẩy.

Ầm!

Đúng lúc này, Ma tộc huyết mạch trong cơ thể Trương Văn Tú đột nhiên bộc phát ra!

Thấy thế, Diệp Huyền biến sắc, bấy giờ, Trương Văn Tú run giọng nói: "Nó đang cược một lần cuối cùng!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi còn kiên trì được không?"

Trương Văn Tú đang định nói thì lúc này, một đạo huyết mang đột nhiên từ trong cơ thể nàng bắn ra, hiển nhiên, huyết dịch của Diệp Huyền cũng bắt đầu phản kích. Mà cùng với huyết dịch của Diệp Huyền phản kích, mặt Trương Văn Tú trở nên vặn vẹo!

Diệp Huyền nhìn về phía Trương Văn Tú, lúc này, nàng đang liếc nhìn hắn, ánh mắt nàng lúc đen lúc đỏ.

Trương Văn Tú nhìn thẳng vào hắn, nàng siết chặt hai tay: "Vậy ngươi không có suy nghĩ gì sao?"

Diệp Huyền không suy nghĩ nhiều mà ôm lấy Trương Văn Tú, sau đó đặt lên trên giường gỗ bên cạnh, hắn lấy một cái áo choàng ra đắp lên cho nàng, nhưng mà áo choàng vừa đắp lên đã trực tiếp hóa thành tro tàn.

Diệp Huyền nói khẽ: "Văn Tú cô nương dáng dấp như thiên nhân, sao lại không đẹp?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta cũng không biết là huyết mạch gì!"

Trương Văn Tú không chỉ có tính khí nóng nảy mà dung nhan cũng tuyệt thế!

Đau đớn!

Diệp Huyền nói: "Có!"

Thật ra thì hắn cũng không hiểu nhiều về huyết mạch của mình, dù sao huyết mạch này rất lợi hại! Lợi hại đến mức có đôi khi suýt chút nữa ngay cả hắn cũng giết chết!

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện nhưng lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên ôm chặt lấy hắn, run giọng nói: "Ngươi là huyết mạch gì, tại sao lại mạnh như thế, có thể ăn mòn thần trí ta!"

Hiển nhiên, Ma tộc huyết mạch vẫn chưa có bị trấn áp triệt để!

Diệp Huyền cười nói: "Văn Tú cô nương, có chút suy nghĩ cũng không có nghĩa là phải làm gì. Hơn nữa ngươi bởi vì ta mới thôi động Ma tộc huyết mạch, bây giờ ta có ý nghĩ với ngươi không phải là chuyện ta có thể khống chế được mà đó là bản tính của con người, hơn nữa, Văn Tú cô nương rất đẹp, đừng nói là ta mà ta tin bất kỳ nam tử nào trên thế gian này cũng không thể không nhìn Văn Tú cô nương. Nhưng nếu như ta giậu đổ bìm leo trong lúc này thì đúng là không bằng súc sinh."

Diệp Huyền nhăn mày lại, lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên nói: "Thế nào, không đẹp hay sao?"

Đây là lời thật lòng của hắn, hắn vẫn cho rằng người có thể vô sỉ, cũng có thể phong lưu, nhưng không thể hạ lưu, không thể không có ranh giới cuối cùng.

Đối mặt một nữ tử xinh đẹp như vậy, muốn nói một chút ý nghĩ cũng không có là chuyện không thể nào, hơn nữa, giờ phút này nữ tử trước mắt này còn không mảnh vải che thân.

Trương Văn Tú nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền giật mình, Trương Văn Tú run giọng nói: "Thu máu của ngươi lại đi!"

Trương Văn Tú đột nhiên mở hai mắt ra, mắt nàng đỏ như máu!

Trương Văn Tú vội vàng đưa tay phải đặt lên vai hắn, một luồng sức mạnh to lớn từ trong tay nàng tuôn ra, nàng giúp Diệp Huyền trấn áp huyết mạch trong cơ thể hắn!

Xung quanh Trương Văn Tú, huyết mang càng ngày càng nhiều.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Trương Văn Tú trầm xuống, nàng đang muốn nói thì lúc này Diệp Huyền đột nhiên gầm lên giận dữ, hắn trực tiếp ôm lấy Trương Văn Tú, sắc mặt Trương Văn Tú thay đổi, vừa định phản kháng nhưng nàng lại kinh hãi phát hiện bây giờ mình vô cùng suy yếu, hoàn toàn không có sức phản kháng Diệp Huyền!

Trương Văn Tú nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nhắm hai mắt lại, hai tay đang nắm chặt của nàng cũng chậm rãi nới lỏng.

Thời khắc này, Diệp Huyền đã hoàn toàn mất lý trí!

Nhưng mà nàng không sờ thì còn ổn, vừa sờ một cái, Diệp Huyền triệt để mất lý trí, quần áo hắn hóa thành tro tàn trong nháy mắt, ngay sau đó, hắn trực tiếp...

Dưới tình thế cấp bách, Trương Văn Tú đột nhiên túm lấy chỗ nào đó của Diệp Huyền, nàng gằn giọng nói: "Nếu như ngươi dám làm loạn, ta thiến ngươi!"

Lúc này, Diệp Huyền lại lấy ra một ít suối sinh mệnh ra cho Trương Văn Tú uống, cứ như vậy, ước chừng sau nửa canh giờ, huyết mạch Ma tộc trong cơ thể Trương Văn Tú dần dần chìm xuống!

Nhưng mà nàng phát hiện, sức mạnh của mình hoàn toàn không đủ để trấn áp huyết mạch của Diệp Huyền!

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhíu chặt mày, toàn thân hắn đỏ lên với tốc độ cực nhanh, mà huyết mạch điên dại trong cơ thể hắn cũng bắt đầu xao động!

Huyết mạch không an phận!

Bởi vì giờ khắc này, huyết mạch trong cơ thể nàng đã là huyết mạch điên dại của Diệp Huyền!

Sau khi tất cả huyết dịch đều trở lại trong cơ thể Diệp Huyền, Trương Văn Tú lập tức khôi phục lại bình thường, nhưng Diệp Huyền lại có chút không bình thường!

Diệp Huyền vội vàng trấn áp huyết mạch của mình, hắn cũng không dám để cho huyết mạch của mình triệt để kích hoạt!

Diệp Huyền vội vàng gật đầu, tay phải hắn đặt ở chỗ cổ tay Trương Văn Tú, rất nhanh, máu của hắn đã bắt đầu trở lại trong cơ thể hắn, mà hắn thì lại trở nên bất ổn!

Mà lúc này Trương Văn Tú cũng đang trong thời điểm suy yếu nhất, nàng hoàn toàn không có sức phản kháng hắn.

Khi Diệp Huyền hoàn toàn tiến vào, một tiếng rên nhẹ vang lên, có chút đau đớn.

Nhấc chân ngọc, nâng mông ngọc, mỗi một động tác như lạc vào tầng mây.

Mắt mê ly, cơ thể dần run lên, làn sóng sau cao hơn làn sóng trước.

Mọi người đều nói trường sinh tốt, nhưng sao kì diệu bằng chốn khuê phòng nhân gian? Nửa mẫu ruộng xanh vừa khai khẩn, nơi này chẳng người nào biết đến.

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận