Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3457. Lời thề!



Chương 3457. Lời thề!




Ách Ngôn đã tới Thần Môn.
Lúc này Thần Môn không một bóng người.
Mà những đại trận trong Thần Môn kia đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Ách Ngôn liếc nhìn xung quanh, ngay sau đó nàng ta biến mất. Khi xuất hiện lại lần nữa thì nàng ta đã tiến vào thế giới của nhân loại!
Khi cảm nhận được khí tức của nhân loại, nàng ta bèn nhíu mày.
Nàng ta không thích nhân loại!
Một lát sau, Ách Ngôn đột nhiên nói: “Cho người của Thần học viện xây lại trận pháp, ta đi điều tra một chút!”
Một thần tướng phía sau Ách Ngôn rời đi.
Ách Ngôn biến mất, khi nàng ta xuất hiện trở lại thì đã ở trong một tòa thành cổ. Lúc này, trong tòa thành loạn lạc vô cùng.
Đầy rẫy những tiếng kêu la!
Ách Ngạn liếc nhìn tòa thành, nàng ta nhếch khóe miệng tỏ vẻ trào phúng: “Đúng là chủng tộc cấp thấp, vào lúc này rồi mà còn tàn sát lẫn nhau! Đúng là…”
Đúng lúc ấy, một tiếng kiếm đột nhiên vang lên. Ngay sau đó, một giọng nói đột nhiên cất lên từ bên trong thành. Tiếp đó, lại có giọng nói khác vang lên từ khắp các ngõ ngách trong thành: “Tòa thành này do Kiếm Minh chúng ta quản lí, từ giờ trở đi ai dám làm loạn, giết không tha!”
Kiếm Minh!
Ách Ngôn nhíu mày.
Rất nhanh sau đó, trong thành lại vang lên những tiếng kêu thảm thiết. Thế nhưng rất nhanh sau đó, tòa thành lại yên tĩnh trở lại!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Ách Ngôn bèn sầm xuống.
Có người đang bảo vệ trật tự ở đây!
Kiếm Minh?
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, nàng ta lập tức biến mất.
Chư Thiên thành.
Ách Ngôn đến Kiếm Điện của Kiếm Minh, trong điện chỉ có một người, đó chính là Kiếm Si!
Kiếm Si nhìn Ách Ngôn trước mặt, vẻ mặt nàng bình tĩnh.
Ách Ngôn quan sát đối phương, sau đó nói: “Kiếm chủ Kiếm Minh của các ngươi đâu?”
Kiếm Si hỏi ngược lại: “Các hạ là?”
Ách Ngôn đè tay phải xuống.
Đôi đồng tử của Kiếm Si co lại, nàng rút kiếm ra chém.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Kiếm Si bị một luồng sức mạnh thần bí trấn áp!
Ách Ngôn nhếch miệng tỏ vẻ trào phúng: “Yếu vậy sao?”
Nói đoạn, nàng ta lại định ra tay một lần nữa. Mà lúc này, một nam tử xuất hiện trước mặt Kiếm Si!
Lúc Ách Ngôn vào Kiếm Minh nàng đã thông báo cho Diệp Huyền!
Diệp Huyền quan sát Ách Ngôn: “Thần nhân!”
Ách Ngôn nở nụ cười lạnh lùng: “Xem ra ngươi không hề ngu ngốc!”
Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra.
Một đường kiếm quang lóe lên!
Ách Ngôn híp mắt lại, nàng ta phất tay áo.
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền trở lại vị trí cũ, thế nhưng ngay sau đó một thanh kiếm đã xuất hiện ngay trước mặt Ách Ngôn!
Ách Ngôn giơ tay lên chắn.
Uỳnh!
Nàng ta lập tức lùi ra khỏi Kiếm Điện!
Bên ngoài điện, Ách Ngôn liếc nhìn tay phải mình, lúc này trên tay phải nàng ta có một vết kiếm chém sâu hoắm.
Thất thủ rồi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Ách Ngôn lập tức trở nên hung dữ, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa: “Nhân loại đê tiện kia, ngươi dám đả thương ta!”
Diệp Huyền liếc nhìn Ách Ngôn: “Ngươi đang phân biệt chủng tộc đấy!”
Ách Ngôn đang định nói thì Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Khi xuất hiện lại lần nữa, hắn đã ở ngay trước mặt Ách Ngôn!
Phương Thốn Kiếm Vực!
Kiếm Vực vừa xuất hiện thì sắc mặt Ách Ngôn bèn thay đổi!
Vụt vụt vụt vụt!
Chỉ trong chốc lát, vô số kiếm quang đã nhấn chìm nàng ta!
Bầu không khí tĩnh lặng trong giây lát, mảng kiếm quang kia đã vỡ tan, Ách Ngôn xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Lúc này Ách Ngôn đã không còn dáng vẻ con người nữa, nàng ta đã khôi phục bản thể!
Thế nhưng, trên người nàng ta lúc này toàn là vết kiếm chém, máu tươi không ngừng trào ra. Chỉ trong chốc lát, nàng ta đã biến thành một huyết nhân!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn trầm mặc!
Đối phương mạnh hơn hắn dự tính rất nhiều!
Phương Thốn Kiếm Vực vẫn chưa thể giết đối phương!
Ách Ngôn ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, nói một cách chính xác là nhìn thanh kiếm trong tay hắn. Khoảnh khắc ấy, trong mắt nàng ta là vẻ nghiêm trọng: “Thanh kiếm này của ngươi…”
Diệp Huyền lại vung kiếm lên.
Vụt!
Một đường kiếm quang chém về phía Ách Ngạn như một tia chớp!
Ách Ngôn đánh một quyền!
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, nàng ta lùi cả trăm trượng!
Diệp Huyền chầm chậm đi về phía Ách Ngôn, mỗi một bước là lại có một đường kiếm quang chém về phía Ách Ngôn!
Phi kiếm!
Ở phía xa xa, Ách Ngôn phất tay phải: “Thần Bích!”
Chỉ trong chốc lát, một luồng sức mạnh thần bí bỗng cuộn trào từ đất trời. Chỉ trong chớp mắt, một kim sắc thần bích xuất hiện trước mặt nàng ta.
Uỳnh…
Thần bích kia đã ngăn hết kiếm quang của Diệp Huyền!
Lúc này, Ách Ngôn đột nhiên nói: “Phản!”
Dứt lời, thần bích đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, những đường phi kiếm bỗng bay ra khỏi thần bích và chém thẳng về phía Diệp Huyền!
Tốc độ còn nhanh hơn cả tốc độ ban đầu của Diệp Huyền!
Phản đòn!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó hắn bước lên phía trước một bước, không phản kháng mà để mặc những đường phi kiếm ấy chém lên người mình.
Toàn bộ đều được hấp thụ!
Tất cả phi kiếm đều được Diệp Huyền hấp thụ sạch sẽ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Ách Ngôn không khỏi nhíu mày: “Thứ gì đây?”
Ở phía xa xa, Diệp Huyền hít sâu một hơi.
Lúc này, một suy nghĩ nảy lên trong đầu hắn.
Hắn có thể hấp thụ kiếm khí, vậy thì tại sao hắn không tự tạo kiếm khí cho mình hấp thụ nhỉ?
Về mặt lí thuyết thì là có thể!
Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn điên thật rồi!
Hết chương 3457.



Bạn cần đăng nhập để bình luận