Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3144: Hào quang nam chính

Hách Lạp Ngôn liếc mắt nhìn viên đại đạo nguyên tinh kia sau đó nói: "Vật này không tồi, tốt hơn vĩnh sinh huyền tinh hạ phẩm rất nhiều, nhưng không thể so được với vĩnh sinh huyền tinh cực phẩm!"

Nói rồi, nàng nhìn hắn: "Khi ngươi lấy vật này ra, phụ thân của ta rất ngạc nhiên bởi vì hầu hết đại đạo nguyên tinh gì đó ở thế giới bên ngoài này đều đã từng bị Vĩnh Sinh Giới rút sạch rồi!"

Diệp Huyền sững sờ: "Rút sạch?"

Hách Lạp Ngôn gật đầu: "Sở dĩ đại đạo nguyên tinh ở rất nhiều thế giới bên ngoài biến mất nhanh như vậy là vì có một nguyên nhân chủ yếu, đó chính là chúng vẫn luôn bị Vĩnh Sinh Giới hấp thụ! Nhưng người bên ngoài hoàn toàn không biết!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Chẳng trách mà linh khí ở đây lại dồi dào như thế, hóa ra là như vậy..."

Hách Lạp Ngôn nhìn về phía đại đạo nguyên tinh trong tay hắn: "Khi nhìn thấy vật này, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu ta và phụ thân chính là bên ngoài vẫn còn thế giới mà Vĩnh Sinh Giới không biết."

Diệp Huyền không nói gì cả, cha nói muốn đi khắp nơi nhìn ngắm nhưng hắn ta cũng chưa từng tới Vĩnh Sinh Giới này!

Nói cách khác là có khả năng cha đã tới nơi khác!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn khoáng mạch kia: "Đến Tiêu tộc!"

Hách Lạp Ngôn trầm giọng nói: "Ngươi không về Diệp tộc sao?"

Lỡ như đến khi ấy không dựa vào được vậy chẳng phải sẽ thốn lắm hay sao?

Diệp Huyền gật đầu.

Không biết được!

Hách Lạp Ngôn im lặng một lúc lâu rồi cũng đi theo, nàng có hơi không hiểu được ý đồ của hắn.

Rốt cuộc là đi đâu?

Diệp Huyền cười bảo: "Tạm thời thì không."

Chính là vì không biết cho nên hắn sẽ không gửi gắm hết toàn bộ hy vọng lên Kiếm Minh này.

Còn cả kiếm đạo liên minh này nữa... rốt cuộc kiếm đạo liên minh này mạnh bao nhiêu?

Hách Lạp Ngôn nhìn về phía hắn: "Đến Tiêu tộc?"

Rốt cuộc người này muốn làm gì?

Lúc này, Hách Lạp Ngôn đột nhiên nói: "Người của Hách Lạp tộc ta đã rút đi hết rồi, bây giờ khoáng mạch này là của ngươi! Ngươi dự định làm thế nào rồi?"

Không lâu sau mọi người đã tới Tiêu Giới.

Nói rồi, hắn quay người rời đi.

Thật ra Đạo Nhất cũng không tài nào hiểu được ý đồ của Diệp Huyền.

Dưới sự dẫn đường của lão giả, mọi người tới trước một gian nhà tranh trong núi, trước gian nhà tranh đó có một vườn rau, mà lúc này, có một lão giả đang cuốc đất trong vườn.

Nói rồi, hắn ta quay người rời đi.

Nói rồi, hắn ta đi đến bên cạnh một cái bàn gỗ và ngồi xuống, sau đó nói: "Diệp công tử ngồi đi."

Lão giả đang định lên tiếng thì Diệp Huyền chợt bảo: "Mong tiền bối thông báo cho tộc trưởng Tiêu tộc một tiếng, cứ nói Diệp Huyền của Diệp tộc tới bái kiến!"

Diệp Huyền cười đáp: "Diệt Diệp tộc chính là mục đích chuyến đi này của ta."

Vừa mới bước vào Tiêu Giới đã có một lão giả xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Lão giả cười ha ha: "Diệp công tử đã thẳng thắn như thế cho nên lão giả cũng không chơi mấy trò thật giả kia, nói chuyện hơi thẳng một chút, mong được lượng thứ!"

Diệp Huyền: "..."

Lão giả cười nói: "Theo như ta được biết thì Diệp công tử cực kỳ giỏi lừa lọc, hôm nay ta cũng muốn nghe xem Diệp công tử lừa thế nào! Tới đi, mời bắt đầu màn biểu diễn của ngươi."

Lão giả liếc mắt nhìn hắn: "Đợi một lát."

Diệp Huyền ngồi xuống trước mặt lão giả, nói thẳng: "Diệt Diệp tộc!"

Nghe vậy, mọi người: "..."

Nụ cười trên gương mặt lão giả cũng dần dần biến mất nhưng rất nhanh đã khôi phục trở lại, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử thẳng thắn như vậy... khiến lão hủ có hơi trở tay không kịp đấy."

Một lúc sau, lão giả kia lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyền: "Mời Diệp công tử!"

Lão giả cười bảo: "Vậy thì Diệp công tử đi!"

Diệp Huyền cười đáp: "Diệp Huyền!"

Trông thấy đám người Diệp Huyền đến nơi, lão giả buông cái cuốc trong tay xuống, cười hỏi: "Nên gọi ngươi là Diệp Thần hay là Diệp công tử đây?"

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Kiếm Linh xuất hiện trong tay hắn, hắn đặt thanh kiếm xuống bàn: "Tiền bối, ta tình cờ có được thanh kiếm này, mời tiền bối xem giúp."

Lão giả liếc mắt nhìn Kiếm Linh, hai mắt lập tức híp lại.

Diệp Huyền lại nói: "Từ lâu đã được nghe Tiêu tộc huyết mạch chính là đệ nhất huyết mạch ở Vĩnh Sinh Giới, vãn bối bất tài, muốn được chứng kiến một lần!"

Lão giả nhìn về phía hắn: "Muốn xem huyết mạch?"

Diệp Huyền nở nụ cười rồi xòe lòng bàn tay ra, huyết mạch trong cơ thể hắn trực tiếp sục sôi.

Ầm!

Trong nháy mắt, một luồng huyết mạch chi lực lớn mạnh đã xuất hiện xung quanh hắn.

Trông thấy huyết mạch này, sắc mặt lão giả dần dần trở nên nặng nề!

Một lúc sau, lão giả quay đầu nhìn sang bên cạnh: "Càn Nhi, mang trà lên cho Diệp thiếu."

Rất nhanh, một nữ tử đã bước ra ngoài, nữ tử còn rất trẻ tuổi, chỉ khoảng hơn hai mươi, rất xinh đẹp!

Nàng rót một cốc trà cho Diệp Huyền sau đó lùi đến bên cạnh lão giả.

Diệp Huyền thu huyết mạch chi lực lại rồi bưng cốc trà lên, nhấp nhẹ một ngụm, sau đó cười nói: "Hách Lạp tộc đã ngỏ ý sẽ dốc hết toàn lực ủng hộ ta, không diệt Diệp tộc thề sẽ không ngừng tay!"

Nghe vậy, Hách Lạp Ngôn lập tức quay đầu nhìn hắn, đầu óc rất hoang mang.

Lão giả liếc mắt nhìn nàng, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyền: "Có thể nhìn ra được, nhưng lão hủ có hơi tò mò về thân phận ở kiếp này của Diệp thiếu, không biết Diệp thiếu có thể nói cho ta biết được không?"

Diệp Huyền đặt cốc trà xuống sau đó cười đáp: "Không biết tiền bối đã từng nghe nói về hào quang nam chính chưa?"

Tiểu tháp bên trong cơ thể: "..."

Lão giả hơi nhíu mày: "Hào quang nam chính?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Thật không dám giấu diếm gì, ta chính là nam chính! Sở hữu hào quang nam chính!"

Nếu đã định chém gió thì phải chém cho căng vào!

Dù sao lão đầu này chắc chắn chưa từng tới Ngân Hà Giới nên không biết nhân vật chính gì đó đâu...

Tiểu tháp bên trong Giới Ngục tháp nghe được câu này của Diệp Huyền mà trực tiếp ngu người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận