Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1661: Ác ma

Trong tiệm cầm đồ, lão giả nhìn Diệp Huyền: “Ca ca?”

Trong mắt hắn ta có chút nghi hoặc, rõ ràng là không tin lắm.

Diệp Huyền đường hoàng nói: “Đúng vậy.”

Lão giả lắc đầu: “Tiểu hữu, nếu Tiểu Đạo cô nương để ngươi ở lại chỗ này, nghĩ đến cùng chắc chắn có quan hệ không tầm thường với ngươi. Có điều, theo ta được biết, nàng ta chưa bao giờ có ca ca gì cả, hơn nữa thân phận của nàng ta đặc thù, mà ngươi trẻ tuổi như vậy, cũng không phải người của thời đại cũ, cho nên ngươi hẳn chỉ là bằng hữu của nàng ta thôi, có đúng không?”

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, chuyện này không dễ lừa nha!

Lúc này, lão giả cười nói: “Tiểu hữu, Tiểu Đạo cô nương có nói khi nào trở về không?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không có, nàng ta bảo ta trông cửa hàng, nếu tiền bối có gì cầm cố cũng có thể tìm ta.”

Lão giả nhìn thoáng qua hắn, do dự một chút hỏi: “Ngươi sao?”

Lão giả đột nhiên nói: “Tiểu hữu, có ngại nếu ta ở lại đây chờ Tiểu Đạo cô nương không?”

Nói xong hắn ta đi tới bên cạnh ngồi xuống.

Lúc này, tầng thứ chín đột nhiên cười nói: “Tiểu tử, ngươi đừng lừa gạt người ta! Thực lực của lão giả này sợ là còn trên cả bạch y nam tử, chút suy tính nhỏ này của ngươi mà muốn lừa người ta, ngươi thật sự cho rằng người ta ăn chay à?”

Lão giả ôm quyền: “Đa tạ!”

Diệp Huyền: “...”

Diệp Huyền lắc đầu: “Chỉ là vừa mới Nhập Phàm, không đáng nhắc tới!”

Diệp Huyền đường hoàng nói: “Tiền bối không tin ta?”

Diệp Huyền thì vội vàng pha cho lão giả một ấm trà, lão giả cũng không dám sơ suất, vội vàng cảm ơn.

“Ha ha!”

Lão giả gật đầu.

Diệp Huyền cười nói: “Đương nhiên không ngại, tiền bối mời ngồi!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, mạo muội hỏi, ngươi tới cầm đồ hay là tới tìm Tiểu Đạo cô nương hỗ trợ?”

Diệp Huyền gật đầu: “Thật sự không dễ lừa!”

Lão giả trầm giọng nói: “Cả hai!”

Hắn ta nhẹ nhàng uống một hớp rồi nhìn Diệp Huyền: “Tiểu hữu tuổi trẻ như vậy đã đạt tới Phàm kiếm, quả nhiên là kỳ tài ngút trời!”

Lão giả cười nói: “Thế đã là quá giỏi rồi!”

Lão giả do dự một chút sau đó nói: “Đã giúp ngươi không ít?”

Lão giả nhìn hắn: “Tiểu hữu cùng Tiểu Đạo cô nương là sao?”

Kế tiếp hắn bắt đầu tán gẫu với lão giả, vẫn luôn hỏi thăm chuyện này chuyện nọ mà lão giả hiển nhiên cũng biết ý đồ của hắn, thường thì đều sẽ trả lời. Hiển nhiên hắn ta cũng muốn tạo quan hệ tốt với Diệp Huyền.

Lão giả thấp giọng thở dài: “Mặc kệ như thế nào cũng phải thử xem!”

Ác ma!

Diệp Huyền cười nói: “Tiểu Đạo cô nương cũng không giúp người khác!”

Thánh Thiên nhìn phía dưới, bên cạnh hắn ta có mười hai lão giả mặc trường bào màu vàng, trong tay mười hai người đều nắm một quyển cổ tịch màu vàng.

Đương nhiên, hiện giờ đã có rất ít người biết ác ma đáng sợ này, nhưng Thánh tộc thân là người phong ấn ác ma lại cực kỳ rõ ác ma đáng sợ như thế nào!

Ở đáy vực sâu này phong ấn một ác ma đến từ thời cổ đại.

Diệp Huyền gật đầu: “Chúc tiền bối may mắn!”

Thánh bảo.

Sau khi Diệp Huyền và Tiểu Đạo rời đi, Thánh chủ Thánh gia Thánh Thiên dẫn theo một đám cường giả Thánh gia đi tới trước một vực thẳm, đứng ở trên vực sâu nhìn xuống chỉ thấy một mảnh đen kịt tựa như một cái động đen to lớn.

Mà ở đáy vực sâu này có thể nghe rõ được một tiếng thở dốc nặng nề.

Diệp Huyền cười nói: “Xem như là bằng hữu đi! Nàng ta đã giúp ta không ít!”

Diệp Huyền chỉ cười mà không nói gì.

Người kia nhẹ giọng nói: “Xem ra quan hệ giữa tiểu hữu và Tiểu Đạo cô nương không tầm thường!”

Diệp Huyền gật đầu: “Chuyện này cũng không lừa gạt tiền bối, nàng ta quả thật đã giúp ta không ít.”

Lòng bàn tay Thánh Thiên mở ra, Bỉ Ngạn đao xuất hiện trong tay hắn ta, hắn ta nhìn phía dưới, mặt không đổi sắc: “Phong!”

Lời vừa dứt, mười hai lão giả phía sau hắn ta đột nhiên mở cổ tịch màu vàng ra, sau đó bắt đầu đọc, rất nhanh những tia sáng màu vàng từ cổ tịch bay ra, mà Bỉ Ngạn đao trong tay Thánh Thiên đột nhiên bay ra, những tia sáng vàng bắt đầu hội tụ bên trong Bỉ Ngạn đao, Bỉ Ngạn đao rung lên dữ dội. Ngay sau đó, những luồng sức mạnh thần bí vọt tới vực sâu.

Bỉ Ngạn đao!

Đặc điểm lớn nhất của Bỉ Ngạn đao chính là có thể làm suy yếu ác ma chi lực!

Năm đó, tổ tiên Thánh gia chính vì đi tìm Tiểu Đạo mượn đao này mới chế phục được ác ma.

Trên vực sâu, mười hai lão giả nhanh chóng niệm kinh văn trong cổ tịch, bên vực sâu có một luồng sáng vàng bao trùm, mà bên trong Bỉ Ngạn đao có sức mạnh thần bí không ngừng vọt xuống vực sâu. Dần dần, tiếng thở dốc dưới đáy vực sâu càng ngày càng nhẹ.

Thấy cảnh này, sắc mặt Thánh Thiên nhất thời thả lỏng.

Tổ tiên Thánh gia vì thiên hạ mà phong ấn ác ma này, nhưng tổ tiên Thánh gia lại chưa từng nghĩ tới đời sau sẽ như thế nào?

Hiện tại, Thánh Thiên không nghĩ gì đến thiên hạ mà chỉ nghĩ đến Thánh gia hiện giờ, vì nếu ác ma này xuất thế Thánh gia nhất định sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!

Dù sao Thánh gia hiện tại cũng không có thực lực cường đại như tổ tiên.

Khoảng chừng một canh giờ sau, dưới đáy vực sâu, tiếng thở dốc của ác ma đã biến mất, mà toàn bộ miệng vực sâu đều bị luồng sáng vàng bao phủ!

Thánh Thiên búng ngón tay một cái, hiện tại Bỉ Ngạn đao lơ lửng trên luồng sáng vàng, nó rung động dữ dội, từng luồng sức mạnh cường đại tựa như thủy triều vọt tới vực sâu.

Lại qua một canh giờ, mười hai lão giả thu hồi cổ tịch.

Tại miệng vực, Thánh Thiên nhìn phía dưới và mỉm cười: “Còn dễ dàng hơn tưởng tượng của ta!”

“Thế à?” Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ đáy vực sâu.

Nghe được giọng nói này, sắc mặt mọi người trong sân lập tức thay đổi!

Thánh Thiên nhìn chằm chằm vực sâu, hắn ta đang muốn nói chuyện, nhưng vào lúc này toàn bộ vực sâu rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, một luồng sức mạnh cường đại phóng lên trời, luồng sáng vàng lơ lửng bên ngoài vực sâu nổ tung. Cùng lúc đó Bỉ Ngạn đao cũng hóa thành tro tàn.

Không chỉ như thế, mười hai lão giả còn chưa kịp phản ứng thì đầu bọn họ đã bị một bàn tay đỏ như máu giữ chặt. Ngay sau đó, mười hai cái đầu nổ tung như dưa hấu.

Thánh Thiên thay đổi sắc mặt, điên cuồng bạo lui.

Lúc này, trên vực sâu đột nhiên xuất hiện một mảng sương mù màu đen, trong sương mù màu đen có một đôi mắt đỏ tươi đột nhiên xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận