Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 966: Sâu Không Lường Được

Thần Quốc, Thổ Mộc bảo.

Một ngày này, bên trong Thổ Mộc bảo, toàn bộ ba ngàn binh sĩ tập hợp trước cổng sau của thành, cầm đầu, chính là Việt thống lĩnh.

Mà hai bên Việt thống lĩnh, còn có ba mươi hắc y nhân sử dụng liêm đao.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía xa.

Rất nhanh, ở bên ngoài cửa thành, một đầu Kim Sắc Cự Long đột nhiên xuất hiện, Kim Sắc Cự Long dài đến ngàn trượng, che khuất bầu trời, thời điểm nó xuất hiện, một cỗ cường đại long uy đột nhiên xuất hiện ở trong thiên địa này!

Hoàng Kim Cự Long!

Hoàng Kim Cự Long cuối cùng của toàn bộ vũ trụ hỗn độn!

Mà phía bên trên nơi phần đầu Hoàng Kim Cự Long, một tiểu nữ hài đang đứng.

Ở phía dưới Cự Long, trên mặt đất có một đám kỵ binh đang chậm rãi đi về phía Thổ Mộc bảo, đám kỵ binh này khoảng chừng ngàn người, tất cả đều mặc khôi giáp màu vàng kim, cầm trong tay trường thương màu vàng, toàn bộ đều là cường giả Chứng Đạo cảnh.

Đây là Đội cận vệ của Thần Quốc Thần Chủ, tự xưng là Thần Chi Cận Vệ!

Thiếu niên dung mạo anh tuấn, mặc một bộ hắc y trường bào, tay phải thả lỏng phía sau, trong tay, là một quyển thư tịch. Tại bên cạnh thiếu niên, nữ tử mặc một bộ váy dài màu xanh sẫm, trên váy, thêu mấy lá sen.

Cận vệ quân!

Nam Cung Uyển cũng đứng bên người tiểu nữ hài, bất quá, khoảng cách hơi xa một chút.

Mà cách một trăm trượng sau lưng đám kỵ binh ngàn người này , còn có ba quân đoàn.

Tiểu nữ hài mặc một bộ áo bào màu trắng sát người, bên hông đeo một cái vỏ kiếm, nàng đứng trên đầu Hoàng Kim Cự Long, ánh nhìn hờ hững.

Mỗi một người đều được tuyển chọn tỉ mỉ, chuyên phục vụ Thần Quốc Thần Chủ.

Đáng nói là, đứng cách một trượng từ bên phải của nữ hài, là một thiếu niên và một nữ tử.

Mà ở sau lưng tiểu nữ hài, thủ hộ là hai lão giả tóc trắng, hai người ôm riêng một thanh kiếm.

Mà dưới thân bọn họ, đều là truy phong câu đã đi đến cấp bậc Tạo Hóa cảnh.

Thánh kỵ sĩ đoàn, tổng cộng ba ngàn người, lần lượt do ba vị Đoàn trưởng thánh kỵ sĩ đoàn chưởng quản, mà ba vị đoàn trưởng ấy chỉ nghe lệnh Thần Chủ.

Trong tay nữ tử, giữ một cây sáo màu xanh.

Mà ngoài trăm trượng sau lưng ba ngàn người này, còn có một chi quân đội nữa!

Kỵ binh ngàn người, nhất tề khí tức, hợp thành một khối, tuy chỉ ngàn người, khi thế thiên quân vạn mã.

Thánh kỵ sĩ đoàn!

Phía trên Cự Long, tiểu nữ hài nhìn xuống phía dưới, tay nàng chỉ nhẹ nhàng phất lên trên.

Mà những đội quân đó đều chỉ nghe lệnh Thần Chủ!

- Bệ hạ, thuộc hạ đã đưa tất cả mọi người trong nội thành đến Nam Sơn thành cách đây hơn ngàn dặm, cũng dàn xếp tốt.

Vạn người hợp nhất, có thể giết cường giả Chưởng Đạo cảnh dễ dàng.

- Bệ hạ!

Chín quân đoàn, mỗi quân đoàn một vạn người, đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, thực lực mỗi người có lẽ sẽ không mạnh bằng Thánh kỵ sĩ quân đoàn hoặc cận vệ quân, nhưng bọn hắn tu luyện quân trận.

Nam Cung Uyển hơi hơi trầm ngâm, sau đó nói:

- Bình nguyên bên kia, người mạnh nhất gồm những ai?

Tiểu nữ hài nhìn về phía Vạn Sơn Trường Thành :

Chín vạn người hợp nhất, có thể dễ dàng giết cường giả Thiên Đạo cảnh!

Tiểu nữ hài gật đầu:

- Nam Cung.

Nam Cung Uyển đi đến bên cạnh, hơi hơi thi lễ:

Rất nhanh, Cự Long đi vào vùng trời Thổ Mộc bảo. Phía dưới, bên trong Thổ Mộc bảo, toàn bộ đám người Việt thống lĩnh quỳ một gối xuống.

Tiểu nữ hài tiến vào Thổ Mộc bảo, lúc này, Việt thống lĩnh vội vàng đi đến bên cạnh tiểu nữ hài:

Tiểu nữ hài từ phía trên Cự Long chậm rãi đi xuống, hai lão giả ôm kiếm theo sát phía sau. Tiếp đó, là một nam một nữ kia, tiếp theo nữa mới là Nam Cung Uyển.

Đám người Việt thống lĩnh đứng dậy, nhưng vẫn khom lưng.

- Là Tinh chủ, tộc trưởng Đường tộc Đường Diêm, yêu vương Yêu Tộc, Nam phái Võ sư, Sở chân nhân, Diệp Chiến Thiên thống lĩnh Thần Đạo quân.

Tiểu nữ hài nói khẽ:

- Còn ai nữa?

Nam Cung Uyển nói:

- Còn có đột nhiên mất tích ở Võ viện năm đó Chu Á Phu, một thân kinh tài tuyệt diễm tộc trưởng Đường tộc Mục Nam Tri, Tông chủ Kiếm tông hai ngàn năm trăm năm trước Kiếm Nam Sơn, cùng với vị Yêu vương là bán yêu của Yêu tộc Nam Minh, và đao kiếm song tuyệt Chiến Vô Song.

Tiểu nữ hài khẽ gật đầu, tiếp tục hỏi tiếp:

- Những người mạnh nhất của thế hệ trẻ?

Nam Cung Uyển nói:

- Thế hệ trẻ, có đệ nhất Đạo bảng Tiểu Phu Tử, lai lịch người này không thấp, thân phận chưa rõ, cùng với đệ nhị Đạo bảng Đường Thất công tử. Một kẻ không thích tranh đấu, năm trước vừa ra khỏi Đường tộc để đi du ngoạn, đến giờ vẫn không biết mạnh yếu thế nào. Ngoài hai người này ra, chỉ còn đồ đệ của Nam Phái Võ Sư là Triệu Mục, và đồ đệ của Sở chân nhân là Thiết Ngưu.

Nam Cung Uyển gật đầu:

- Chính là cái hắc tháp năm đó xuất hiện tại Thần Quốc ta sao?

Tiểu nữ hài nói khẽ:

- Lúc bình thường, chiến lực của hắn mặc dù cũng mạnh mẽ, nhưng còn chưa tới trình độ nghịch thiên, thế nhưng, lúc hắn phẫn nộ, chiến lực không theo lẽ thường mà tăng lên vượt bậc. Không những thế, trên người hắn còn có một đống bảo vật, không chỉ có một thanh kiếm siêu việt cấp bậc Đạo cảnh, còn có một thanh Trấn Hồn kiếm của Minh Tộc năm đó. Hơn nữa, Thần Vương tọa của Thần Tộc cùng với Thần Vương kiếm năm đó đều trong tay hắn. Trừ cái đó ra, hắn còn có một bảo vật của Ngũ Duy.

Nam Cung Uyển nói:

- Nói một chút.

- Làm sao?

Nam Cung Uyển trầm giọng nói:

- Người này, thực lực không biết nên nói như thế nào.

Tiểu nữ hài nói:

- Vậy thì nói sơ nghe một chút!

Nam Cung Uyển gật đầu:

- Người này hơi khác thường, thực lực và cảnh giới của hắn không quá liên quan với nhau, không thể dùng cảnh giới để cân nhắc thực lực. Mà chiến lực của hắn, cũng là có lúc mạnh, có lúc yếu.

- Ồ?

Tiểu nữ hài trong mắt có một tia hứng thú:

Tiểu nữ hài nói:

Nam Cung Uyển yên lặng.

- Diệp Huyền kia thì sao?

Tiểu nữ hài đột nhiên nói:

- Ngoài ra, cũng có thể kể đến ba người nữa, là An Lan Tú thể chất Võ thần của Võ viện, cùng với vị Liên Vạn Lý kia, và người đã từng ở trong Ma Kha tộc Mạc Tà.

Nói đến đây, nàng có chút dừng lại, lại nói:

- Chính là vật này.

Tiểu nữ hài nói:

- Nói như vậy, hắn lai lịch cũng không đơn giản?

Nam Cung Uyển trầm giọng nói:

- Là thật sự không đơn giản. Nhưng, tính cách hắn cao ngạo, không chịu được chút uất ức nào. Bởi vậy, quan hệ với mấy thế lực ở phía Tây không được tốt cho lắm. Đặc biệt là Trật Tự minh, thế lực này rất muốn hắn chết.

Tiểu nữ hài khẽ gật đầu, nàng dừng bước lại. Lúc này, họ đã đi tới Táng Thần Nguyên, ngoài trăm trượng phía trước mặt bọn hắn, chính là Vạn Sơn Trường Thành.

Mà giờ khắc này, bên trên Vạn Sơn Trường Thành đứng đầy người, đều là cường giả đến từ các hoang giới.

Kể từ thời điểm nhìn thấy những nhánh quân đội kia của Thần Quốc, tất cả mọi người đều trầm mặc.

Cái này chính là quân đội Thần Quốc!

Đặc biệt là kẻ cầm đầu ngàn người Thần Chi Cận Vệ kia, đứng ở nơi đó liền tựa như thiên quân vạn mã, cho người ta một loại cảm giác áp bách mạnh mẽ.

Ngưng trọng!

Giờ khắc này, hết thảy cường giả bên trên Vạn Sơn Trường Thành đều mang vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên.

Thần Quốc, so với bọn hắn tưởng tượng mạnh hơn rất nhiều!

Vẻ mặt năm người Tinh Chủ lúc này đây cũng vô cùng ngưng trọng.

Giờ này khắc này bọn hắn mới hiểu được, Diệp Huyền không hề nói dối bọn hắn.

Bất quá vẫn tốt, nếu như Thần Quốc chỉ có ngần ấy thực lực, bọn hắn vẫn nắm phần thắng khá lớn!

Dù sao đều là đại thế lực tồn tại mấy ngàn năm, làm sao có thể không có một chút át chủ bài đây?

Lúc này, Tinh Chủ xuất hiện phía đối diện tiểu nữ hài. Tinh Chủ nhìn thoáng qua đối phương, cuối cùng, ánh mắt của lão rơi vào trên người hai vị lão giả phía sau.

Khi nhìn thấy hai người này, mặc dù vẻ mặt Tinh Chủ không thay đổi, nhưng trong lòng đã ngưng trọng vô cùng.

Sâu không lường được!

Đây là cảm giác hai vị lão giả kia mang đến cho lão!
Bạn cần đăng nhập để bình luận