Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 616: Kiếm Long Huyết!

Diệp Huyền không quan sát vật này, vì thân thể vị Thần Hoàng trước mặt hắn dần dần mờ nhạt.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Tiền bối vẫn lạc thật sao?

Thần Hoàng cười nói:

- Nếu không vẫn lạc, sao lại để truyền thừa ở đây?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Cường giả như tiền bối, theo đạo lý mà nói đáng ra rất khó vẫn lạc mới đúng!

Thần Hoàng nói nhỏ:

Diệp Huyền gật đầu:

- Đó là người của Thần Vực được gọi là kẻ đánh nhau giỏi nhất Thần Vực. Thứ đáng sợ nhất của nàng không phải vũ lực, mà là...

Nghe vậy, vẻ mặt Thần Hoàng sắp biến mất đột nhiên thay đổi:

Thần Hoàng trầm giọng nói:

Nhưng ngay lúc này, Diệp Huyền như nghĩ tới điều gì, vội vàng hỏi:

- Giản Tự Tại, có phải ngươi giở trò quỷ không?

- Võ đạo không có điểm cuối, càng đi càng khó!

Đúng lúc này, Thần Hoàng đột nhiên biến mất!

- Tiền bối, ngài có biết Giản Tự Tại không?

Nói xong thân thể của hắn càng ngày càng hư ảo, chuẩn bị biến mất.

- Coi như có biết! Tiền bối biết nàng à?

- Hắn lắm mồm quá! Ta tiễn hắn một đoạn!

- Giản Tự Tại... ngươi nhận ra nàng?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Diệp Huyền sửng sốt một hồi, tiếp đó hắn cả giận nói:

Giản Tự Tại lạnh nhạt nói:

Thần Hoàng để lại cho hắn là một môn võ kỹ và một môn thần thông, ngoài ra còn có một cái ấn màu vàng với một thanh trường thương, một cái áo giáp, hai cái bao cổ tay, hai cái bao đầu gối, hai chiếc giày chiến, một tấm thuẫn dài màu vàng...

- Hắn đã giao truyền thừa cho ngươi, ngươi xem thử đi.

Lời to rồi!

hắn vẫn chưa quên, vừa rồi Thần Hoàng đã nói! Giản Tự Tại này là kẻ đánh nhau giỏi nhất Thần Vực...

- Nghĩa là sao?

- Giản Tự Tại, có phải ngươi đánh nhau giỏi lắm không?

Diệp Huyền không để ý tới câu này của Giản Tự Tại, đầu tiên hắn xem kỹ môn võ kỹ và thuật thần thông kia.

- Nhân quả có hiểu không? Không hiểu thì đừng hỏi, không hứng thú giảng cho ngươi thứ thấp kém như vậy.

Giản Tự Tại lạnh nhạt nói:

Giản Tự Tại nói:

Diệp Huyền thiếu chút nữa cất tiếng cười vang, nhưng đúng lúc này giọng nói của Giản Tự Tại lại vang lên:

- Giờ cứ cười đi, ngày sau có lúc ngươi khóc thôi.

Nụ cười của Diệp Huyền biến mất:

Nghe vậy Diệp Huyền không để ý tới Giản Tự Tại nữa, tâm thần của hắn chìm vào trong cơ thể.

Lời rồi!

Một khắc sau, Diệp Huyền lại vui mừng nhưu điên.

Khi thấy những thứ này, Diệp Huyền ngây ngốc.

Võ kỹ tên là Vương Đạo Chi quyền!

Giản Tự Tại đột nhiên nói:

- Ngươi không thích hợp tu luyện quyền này. Cái gọi là Vương Đạo Chi quyền nghĩa là quyền lợi càng lớn, uy lực của quyền càng mạnh. Trong thời kỳ đỉnh phong Thần Hoàng thống trị toàn bộ Thiên Khải tinh vực, một quyền đấm ra có uy lực diệt thế. Còn ngươi không có quyền lợi, vì vậy ngươi không cách nào tu luyện được tinh túy của quyền này.

Sau khi Diệp Huyền đọc kỹ một lượt cũng âm thầm tiếc nuối.

Đúng như Giản Tự Tại nói, Vương Đạo chi quyền này không thích hợp cho hắn tu luyện.

Có điều hắn nghĩ tới một người, một người chắc chắn sẽ thích hợp để tu luyện.

Liên Vạn Lý và Thác Bạt Ngạn!

Hai người này cực kỳ thích hợp tu luyện quyền kỹ này!

Lúc này Giản Tự Tại lại nói:

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền cũng hơi sợ. Bởi vì nếu đánh, chắc chắn hắn không đánh nổi nữ nhân này, nếu nữ nhân này đi ra, hắn là kẻ chết đầu tiên.

- Nếu nàng khôi phục có thể phá tháp đi ra không?

Diệp Huyền nói:

- Chắc nàng cần khí núi non sông ngòi trong ấn để khôi phục thân thể.

Diệp Huyền đang định hỏi tiếp, đại thần tầng hai lại đột nhiên nói:

Giản Tự Tại không trả lời.

Nghĩ tới đây, Diệp Huyền càng lúc càng hưng phấn!

Có điều hắn không lập tức tu luyện mà nhìn về phía cái ấn kia!

Cái ấn này hẳn là Xã Tắc ấn.

Nhưng khi Diệp Huyền vừa phóng thích cái ấn này, cái ấn lại đột nhiên biến mất. Diệp Huyền ngây ra một hồi rồi lập tức biến sắc:

- Giản Tự Tại!

Tầng bốn, giọng nói của Giản Tự Tại vang lên:

- Cái ấn này tạm thời hữu dụng với ta, mượn dùng một chút, ba ngày sau sẽ trả lại ngươi!

Diệp Huyền trầm giọng:

- Ngươi bảo ta tới đây, mục đích thực sự là cái ấn này?

Nếu tu luyện thành công chẳng khác nào trong một khoảng thời gian hắn có thể vô địch!

Kiếm của hắn là Thánh giai đỉnh phong nhưng vẫn không để lại vết tích nào trên người đối phương!

Mà vừa rồi hắn đã tự mình cảm nhận năng lực phòng ngự của cự long!

Bởi vì nếu tu luyện thành công Vô Địch Kim Thân, khi ở trạng thái Kim Thân, thân thể của hắn còn cường đại hơn cả cự long!

Diệp Huyền vội vàng xem sang Vô Địch Kim Thân

- Vô Địch Kim Thân Kia thì ngươi tu luyện được. Đây là một môn thần thông thuật, tu luyện thành công ngươi có thể mở Kim Thân trong thời gian ngắn, còn cường độ của Kim Thân này phải xem bản thân ngươi.

Đại thần lầu hai lạnh nhạt nói:

- Ai mà biết nàng có phá tháp đi ra được ko?!

Diệp Huyền:

“...”

Một lát sau, Diệp Huyền không buồn để ý tới Giản Tự Tại nữa. Giờ nghĩ mấy chuyện này cũng chẳng nghĩa lý gì. Hắn vung tay phải, một bộ trang bị xuất hiện trước mặt hắn.

Diệp Huyền biết, bộ trang bị này chính là Chư Thần Hoàng Hôn mà Giản Tự Tại nhắc tới!

Diệp Huyền bấm ngón tay một cái, một giọt máu chui vào bộ giáp. Sau đó, bộ Chư Thần Hoàng Hôn trực tiếp biến mất, còn khi nó xuất hiện trở lại đã là trên người Diệp Huyền.

Khi mặc bộ Chư Thần Hoàng Hôn này vào, sắc mặt Diệp Huyền đại biến. Hắn vội vàng cởi ra, nhưng lúc này thân thể của hắn đã nứt toác, máu tươi giàn dụa, trông chẳng khác nào một người đầy máu.

Giản Tự Tại đột nhiên nói:

- Ngươi muốn chết à? Bộ Chư Thần Hoàng Hôn này là tiên khí, mỗi món đều là tiên khí cực phẩm. Bây giờ thân thể của hắn vốn không chịu nổi lực lượng của chúng. Nếu cưỡng ép mặc vào, thân thể của ngươi sẽ trực tiếp nổ tung!

Diệp Huyền cười khổ:

- Sao ngươi không nói sớm!

Giản Tự Tại nói:

- Ta đang ước ngươi chết luôn đi đấy!

Diệp Huyền:

“...” .

Một lát sau, Diệp Huyền ngồi xuống nhìn bộ Chư Thần Hoàng Hôn trước mặt, hắn chỉ thấy buồn bực.

Không dùng được!

Đồ tốt thế mà không dùng được, thế thì có khác gì đống sắt vụn cơ chứ!

Bây giờ hắn như có một cái rương vàng, nhưng bản thân lại không có chìa khóa!

Giản Tự Tại lại nói:

- Nếu ngươi tu luyện Vô Địch Kim Thân thành công, như vậy khi thi triển Vô Địch Kim Thân, ngươi có thể mặc bộ Chư Thần Hoàng Hôn này!

Diệp Huyền đứng bật dậy:

- Đúng vậy! Nếu tu luyện thành công Vô Địch Kim Thân, trong thời gian thi triển thân thể là vô địch, đương nhiên sẽ mặc được bộ Chư Thần Hoàng Hôn này...

Nói tới đây hắn lại kích động.

Tu luyện Vô Địch Kim Thân!

Nhưng Diệp Huyền phát hiện, muốn tu luyện Vô Địch Kim Thân cần ngoại vật tương trợ, mà thứ đầu tiên chính là máu rồng!

Máu rồng!

Diệp Huyền quay đầu lại nhìn về phía hai con cự long. Rồng thì có rồi nhưng làm sao lấy máu đây...

Diệp Huyền không cảm thấy đối phương sẽ đứng đó cho hắn cầm kiếm xin tí máu rồng.

Đầu tiên phải kiếm được máu rồng đã!
Bạn cần đăng nhập để bình luận