Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3613. Âm mưu bí mật!



Chương 3613. Âm mưu bí mật!




Triệu công tử?
Bên trong tòa lâu các, Diệp Huyền nhíu mày, vị công tử ca ở đâu ra thế này?
Lúc này, Huyền Cơ lão nhân bước vào và hành lễ: “Tiền bối, người của Triệu gia đã tới!”
Diệp Huyền hỏi: “Triệu gia là?”
Huyền Cơ lão nhân trầm giọng nói: “Một gia tộc không ở Thiên Cực Giới, đã từng có cường giả Mệnh Tri cảnh ở gia tộc này!”
Từng có cường giả Mệnh Tri cảnh!
Diệp Huyền mỉm cười: “Cũng thú vị đấy!”
Huyền Cơ lão nhân sầm mặt xuống: “Triệu công tử này có thể đang muốn gây chuyện!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta đi xem sao!”
Huyền Cơ lão nhân do dự rồi nói: “Chút chuyện nhỏ này sao để tiền bối ra mặt được? Ngươi…”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Có vài nhân quả ta dính vào thì không sao, nhưng để các ngươi dính vào sẽ không tốt cho các ngươi!”
Nói đoạn, hắn bèn bước ra bên ngoài.
Huyền Cơ lão nhân cảm động vô cùng, hắn ta không nghĩ ngợi nhiều nữa mà vội vàng đi theo sau.
Trong hội trường đấu giá, Diệp Huyền đi đến trước mặt Triệu công tử. Phía sau Triệu công tử còn có một lão nhân, khí tức của lão nhân này thâm hậu, là một cường giả Nguyên Thần cảnh hàng thật giá thật!
Diệp Huyền nhìn Triệu công tử trước mặt và mỉm cười: “Triệu công tử muốn đấu giá thần vật sao?”
Triệu công tử quan sát hắn, đoạn nhếch miệng: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta cũng tới để đấu giá thần vật!”
Nói đoạn, hắn bèn quay đầu nhìn Huyền Cơ lão nhân ở bên cạnh: “Bắt đầu đi!”
Huyền Cơ lão nhân liếc nhìn Triệu công tử, sau đó quay đầu nhìn một lão giả ở phía xa xa: “Bắt đầu!”
Lão giả gật đầu rồi bước lên đài đấu giá. Hắn ta lấy một cái giáp màu đen ra, sau đó nói: “Chư vị, cái giáp này là Hỗn Thiên Giáp, nó cứng cáp, bị cường giả Nguyên Thần cảnh đánh chục đòn nhưng vẫn không tổn hại gì. Giá khởi điểm, năm vạn thiên cực tinh!”
Năm vạn viên!
Nghe vậy, rất nhiều người trong điện đều dao động, thế nhưng lại không có ai hét giá, bọn họ đồng loạt nhìn Triệu công tử.
Triệu công tử đột nhiên nói: “Ta trả năm vạn!”
Diệp Huyền lập tức nói: “Mười vạn!”
Nghe vậy, Triệu công tử nhìn hắn, cười nói: “Các hạ đang không nể mặt ta đấy!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Đấu giá công bằng, đấu giá công bằng!”
Triệu công tử nhếch khóe miệng, nụ cười của hắn ta hơi âm u: “Đấu giá công bằng?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có vấn đề gì sao?”
Triệu công tử mỉm cười: “Không vấn đề gì hết! Người chết thì có vấn đề gì chứ?”
Dứt lời, vị hắc bào lão giả phía sau người hắn ta giơ tay túm lấy Diệp Huyền, sức mạnh to lớn như thể muốn xé vụn Diệp Huyền.
Tuy nhiên, có người còn nhanh hơn!
Hư Vọng đột nhiên biến mất.
Vụt!
Một đường kiếm quang xoẹt lên!
Uỳnh!
Hắc bào lão giả kia lập tức bị đánh bay ra bên ngoài điện, khoảnh khắc hắn ta dừng lại, một thanh kiếm lập tức xuyên qua trán hắn ta!
Miểu sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Triệu công tử lập tức há hốc mồm, cả người sững sờ!
Thanh Huyền Kiếm đã hấp thụ hết sạch linh hồn của hắc bào lão giả kia. Cùng lúc đó, Hư Vọng bỗng nhiên xuất hiện phía sau Triệu công tử, đè thanh kiếm lên gáy của hắn ta.
Diệp Huyền nhìn Triệu công tử, hắn mỉm cười: “Hiện giờ ngươi có thể thông báo cho người nhà ngươi tới! Hãy nhớ, bảo bọn họ mang theo nhiều thiên cực tinh vào!”
Triệu công tử phẫn nộ: “Ngươi muốn cướp hả?”
Hư Vọng đột nhiên chém kiếm xuống.
Vụt!
Cánh tay phải của Triệu công tử bị chém bay, máu tươi đầm đìa!
Triệu công tử kinh ngạc vô cùng, hắn ta vội vàng nói: “Có... có gì thì nói chuyện tử tế, ta.. ta bảo cha ta tới…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế thì ngươi nhanh lên!”
Triệu công tử vội vàng nói: “Được, được!”
Nói đoạn, hắn ta bèn lấy một Truyền Âm Phù ra và niết vỡ.
Không lâu sau, một luồng khí tức to lớn đột nhiên xuất hiện. Ngay sau đó, một lão giả xuất hiện trước mặt mọi người.
Trông thấy người đó, Triệu công tử vội vàng nói: “Cha, cứu ta!”
Huyền Cơ lão nhân bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đây là gia chủ Triệu gia, Triệu Thanh!”
Triệu Thanh không để ý đến Triệu công tử mà nhìn Diệp Huyền: “Không biết Triệu gia ta đắc tội gì?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi có thể hỏi con trai ngươi!”
Nghe vậy, Triệu Thanh quay đầu nhìn Triệu công tử, Triệu công tử vội vàng nói: “Cha, là bọn họ bắt nạt ta! Ta không làm gì cả!”
Sắc mặt Triệu Thanh tái xanh: “Im miệng!”
Con trai hắn ta có nết gì hắn ta lại chẳng rõ.
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền: “Các hạ, là do ta không quản giáo kĩ, mong các hạ giơ cao đánh khẽ!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nói: “Hư Vọng, thả Triệu công tử ra!”
Hư Vọng gật đầu, thu kiếm lại rồi đứng ra phía sau Diệp Huyền.
Triệu Thanh chắp tay: “Đa tạ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đi thôi!”
Lúc này, Triệu công tử đột nhiên trào phúng: “Ban nãy chẳng phải ngươi ghê gớm lắm sao? Sao nào, cha ta vừa tới là ngươi sợ rồi hả?”
Triệu Thanh đột nhiên cho Triệu công tử một cái bạt tai.
Chát!
Một cái tát lanh lảnh, Triệu công tử bị đánh bay đi.
Triệu Thanh nhìn Diệp Huyền, chắp tay nói: “Chê cười rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Triệu công tử biến mất.
Diệp Huyền liếc nhìn phía xa xa, hắn mỉm cười, sau đó nhìn Huyền Cơ lão nhân: “Tiếp tục đi!”
Huyền Cơ lão nhân gật đầu: “Vâng!”
Hội đấu giá tiếp tục.
Diệp Huyền thì đưa Hư Vọng rời khỏi hiện trường đấu giá.
Hết chương 3613.



Bạn cần đăng nhập để bình luận