Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1727: Thể tu

Diệp Huyền nhìn thoáng qua bốn phía sau đó xoay người rời đi.

Đối với việc đối kháng Thiên Ma, hắn khẳng định là không có hứng thú.

Hắn tìm một nơi yên tĩnh trong thành ngồi xếp bằng trên mặt đất. Mục đích lần này của hắn rất đơn giản, chính là nhằm vào Hộ Đạo giả!

Mà bây giờ nhắm vào Hộ Đạo giả như thế nào chính là một vấn đề!

Lúc này, nóc nhà trên đỉnh đầu hắn đột nhiên nổ tung, một Thiên Ma đột nhiên vọt xuống, ngoại hình của Thiên Ma không khác nhân loại bao nhiêu. Có điều, da của mấy Thiên Ma này màu tím đậm, hai mắt cũng không phải màu đen, mà là màu nâu. Trừ chuyện đó ra, bọn họ có nhiều hơn nhân loại một cặp sừng, toàn thân tản ra một khí tức tà ác khó ngửi!

Thiên Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyền, ngay sau đó, hắn ta vọt tới.

Diệp Huyền mặt không đổi sắc, ngay khi hắn muốn ra tay thì một thanh phi kiếm đột nhiên từ ngoài cửa bay tới, ngay sau đó, giữa lông mày Thiên Ma bị thanh kiếm này xuyên thủng.

Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, khi thấy người xuất kiếm, miệng hắn khẽ giật, lại là nữ tử đó!

Diệp Huyền nhìn nữ tử, cười nói: “Vị cô nương này, đây hình như là chuyện của ta.”

Thấy cảnh này, nam tử bên cạnh nữ tử tức giận nói: “Ý ngươi là sao?”

Đối phương dĩ nhiên không cảm nhận được khí tức của hắn, vì hắn đã giấu toàn bộ khí tức của mình, hơn nữa còn dùng Giới Ngục tháp che giấu. Có thể nói người bình thường căn bản không phát hiện được cảnh giới và thực lực chân chính của hắn.

Diệp Huyền gật đầu rất thành thật.

Nữ tử cầm kiếm đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng đánh giá hắn một cái: “Ngươi trốn ở chỗ này à?”

Diệp Huyền cười nói: “Thiên cô nương, ta còn có việc, xin cáo từ trước!”

Chính là nữ nhân lúc trước ở trên tường thành bắt hắn cầm kiếm!

Diệp Huyền không để ý tới nam tử, mà nhìn nữ tử: “Cô nương, xưng hô như thế nào?”

Diệp Huyền do dự một chút sau đó gật đầu.

Mà lúc này, bên cạnh nữ tử còn có một nam một nữ đi theo. Hai người này cũng đều dùng kiếm, hơn nữa trên người tản ra kiếm ý cực kỳ sắc bén. Hiển nhiên ba người đều là kiếm tu.

Nữ tử nhìn hắn: “Ngươi muốn nói ta xen vào việc của người khác?”

Lúc này Thiên Hàm đột nhiên ngăn Diệp Huyền lại, nàng nhìn hắn: “Ta cũng không muốn xen vào việc của người khác, chỉ là tình huống của ngươi không khác gì với ta từng trải qua, cho nên ta mới nói nhiều thêm vài câu! Người không thể bị đánh bại bởi nỗi sợ hãi của chính mình, hiểu không?”

Thấy Diệp Huyền gật đầu, nữ tử khẽ nhíu mày: “Ngươi sợ chết như vậy sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đa tạ cô nương đã dạy bảo!”

Nữ tử nói: “Thiên Hàm.”

Nói xong hắn đứng dậy rời đi.

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức gật đầu: “Đi!”

Chiến trường ngoại vực!

Diệp Huyền gật đầu sau đó vội vàng đi theo.

Nói xong nàng xoay người rời đi.

Phản công!

Thiên Hàm lắc đầu: “Ta biết ngươi không nghe lọt tai, cũng được, tùy ngươi đi!”

Diệp Huyền nhìn Thiên Hàm, cười nói: “Huyền Diệp!”

Trong thông đạo không gian, Thiên Hàm bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ngươi tên gì?”

Rất nhanh bốn người đã tiến vào trong khe nứt không gian.

Khi đi tới cửa, nàng đột nhiên xoay người nhìn hắn: “Thiên Ma đã bị đánh lui, chúng ta phải phản kích, có muốn cùng chúng ta đi đến chiến trường ngoại vực hay không?”

Sau khi đi ra ngoài, hắn ngẩng đầu nhìn chân trời, ở phía chân trời có một vết nứt đen kịt, Thiên Hàm nói: “Đi!”

Nói xong, nàng cùng nam tử và nữ tử bên cạnh ngự kiếm mà lên, Diệp Huyền không ngự kiếm mà là ngự không bay lên, chính là thuật phi hành đơn giản.

Hắn phát hiện bốn phía có vô số người đều đang bay về phía khe nứt không gian .

Diệp Huyền đang muốn từ chối thì lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Đi! Hộ Đạo giả trấn thủ ở nơi đó, ngươi đi nơi đó có thể gặp được Hộ Đạo giả!”

Nói xong nàng nhìn Diệp Huyền: “Đi theo chúng ta!”

Thiên Hàm lắc đầu: “Không sao, Thiên Ma đã bại lui, dẫn theo hắn đi rèn luyện một chút sẽ không có chuyện gì!”

Nam tử bên cạnh Thiên Hàm đột nhiên nói: “Thiên Hàm, dẫn theo hắn quả thực chính là...”

“Huyền Diệp?”

Thiên Hàm đánh giá Diệp Huyền một cái: “Trên người ngươi không có linh khí dao động, ngươi đang che giấu khí tức của mình hay là bản thân ngươi chỉ là một thể tu?”

Diệp Huyền vội vàng gật đầu: “Ta là thể tu!”

Thể tu!

Nghe Diệp Huyền nói, mắt nam tử nhất thời lộ vẻ khinh miệt.

Trong mắt Thiên Hàm lại xuất hiện chút tội nghiệp.

Diệp Huyền nhìn nam tử: “Thể tu rất mất mặt sao?”

Nam tử lạnh nhạt nói: “Chỉ có loại bình dân mới lựa chọn đi con đường nhỏ này, có thiên phú và có năng lực chân chính thì ai sẽ đi chọn thể tu?”

Diệp Huyền nhíu mày, thể tu ở nơi này có đãi ngộ kém như vậy sao?

Lúc này Thiên Hàm đột nhiên nói: “Lý Kỳ, cũng không thể nói như thế, thể tu cường đại chân chính cũng cực kỳ mạnh, nghe đồn thời cổ đại có cường giả tu luyện nhục thân đến cảnh giới bất diệt kim thân. Cường giả như thế này, nhục thân có thể chấn động thiên địa, vạn cổ bất diệt!”

Nam tử tên là Lý Kỳ lắc đầu: “Thiên Hàm, cường giả như thế chỉ thuộc về truyền thuyết, ngươi cũng không phải không biết, ở chỗ chúng ta, nhục thân cường đại cũng chỉ có thể bị đánh thêm vài cái mà thôi, không có tác dụng gì cả!”

Nói xong hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Huyền Diệp, ngươi tu luyện nhục thân có phải vì thiên phú không tốt hay không, hoặc là nói trong nhà quá nghèo không tu luyện nổi thần thông bí thuật?”

Diệp Huyền gật đầu: “Ta rất nghèo, thiên phú cũng không tốt, cho nên chỉ có thể chọn tu luyện nhục thân.”

Lý Kỳ cười nói: “Thiên Hàm, ngươi xem đi, ta nói không sai mà!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận