Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3858. Ta lừa ngươi đấy! (2)



Chương 3858. Ta lừa ngươi đấy! (2)




Mặc dù nhắm mắt, song hắn vẫn cảm nhận được rõ ràng mọi thứ về mũi tên kia, bao gồm cả lông vũ ở đuôi mũi tên đang rung lên mà hắn cũng cảm nhận được.
Đúng lúc đó, Diệp Huyền đẩy ngón tay cái.
Ầm!
Một tiếng kiếm rền vang, ngay sau đó, một đường kiếm quang chém thẳng vào mũi tên kia.
Uỳnh!
Mũi tên bị ép phải dừng lại, nhưng không hề lùi lại. Có điều lần này kiếm của Diệp Huyền cũng không lùi, một kiếm một tên cứ giằng co như thế. Tuy nhiên, thời không giữa chúng đang dần hủy diệt từng chút một!
Sức mạnh của kiếm và mũi tên có thể chịu đựng được, thế nhưng thời không xung quanh thì không thể!
Đúng lúc ấy, bạch y nam tử phía xa xa lại lấy một mũi tên màu đen nữa ra. Ngay sau đó, một tiếng xé gió vang lên!
Ở phía xa xa, vẻ mặt Diệp Huyền rất bình tĩnh, hắn đè ngón tay cái lên chuôi kiếm. Khi mũi tên kia cách hắn khoảng vài trượng, hắn đẩy ngón tay cái, kiếm trong vỏ bay ra!
Đường kiếm này hơi khác so với trước đó, khi kiếm ra khỏi vỏ lại rất bình tĩnh, cảm giác rất thong thả.
Đường kiếm này chém thẳng lên mũi tên kia. Mũi tên rung lên, sau đó bị đánh bay đi hàng ngàn trượng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, bạch y nam tử phía xa xa bèn nhíu mày. Hắn ta nhìn Diệp Huyền, trong mắt là vẻ nghiêm trọng.
Thay đổi!
Từ lúc giao thủ đến bây giờ, kiếm của Diệp Huyền đang thay đổi dần dần, có dấu hiệu của sự đột phá.
Nghĩ đến đây, bạch y nam tử bèn quay đầu nhìn Hắc Diêm ở một bên: “Chúng ta đấu võ để làm bạn với bọn họ hả?”
Hắc Diêm sững sờ, sau đó lắc đầu: “Đương nhiên là không phải vậy!”
Bạch y nam tử nói: “Nếu đã không phải thì ngươi còn không ra tay đi?”
Vẻ mặt Hắc Diêm sượng lại, hắn ta do dự một lát rồi xách trường đao xông về phía Diệp Huyền!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhíu mày.
Hắn không sợ Hắc Diêm, thế nhưng khi Hắc Diêm xông về phía hắn, lại một mũi tên màu đen nữa lao đến chỗ hắn. Mũi tên này khác so với trước đó, mũi tên đi đến đâu mọi thứ đều trở nên hư ảo đến đấy!
Hắc Diêm!
Mũi tên!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhíu mày. Khoảnh khắc ấy, hắn thấy hơi bực bội, hay nói một cách khác là hơi sốt sắng. Mà cứ sốt sắng là sẽ bực bội, bực bội là không thể tịnh tâm được nữa!
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền cảm giác tâm cảnh của mình hơi thay đổi. Hắn sợ hãi, nếu như lúc này hắn mà bực bội thì cực kì nguy hiểm. Bạch y nam tử và Hắc Diêm không phải người tầm thường.
Mà lúc này, hắn đã không đủ thời gian để thay đổi tâm cảnh của mình, hắn khẽ đẩy ngón tay cái.
Kiếm rời khỏi vỏ!
Tuy nhiên, uy lực của đường kiếm này yếu hơn trước đó rất nhiều. Khi kiếm tiếp xúc với mũi tên, nó lập tức tan vỡ. Mũi tên lao thẳng đi và đâm vào Diệp Huyền. Cùng lúc đó, đao của Hắc Diêm cũng xuất hiện trên đỉnh đầu Diệp Huyền.
Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra chém.
Bởi lẽ Hắc Diêm đã tới trước mặt hắn, hiện giờ đang là cận chiến, nếu phi kiếm mà không phá vỡ được sức mạnh của đối phương thì người chịu thiệt sẽ là hắn.
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Kiếm xuất hiện, một mảng kiếm quang bùng nổ trước mặt Diệp Huyền. Chỉ trong chốc lát, mảng kiếm quang ấy đã nhấn chìm hai người, ngay sau đó hai người đồng loạt lùi về phía sau!
Diệp Huyền lùi đi cả vạn trượng. Không chỉ có vậy, trước ngực trái của hắn còn có một mũi tên màu đen!
Mũi tên màu đen đó đang run rẩy, điên cuồng phá đi sinh cơ bên trong cơ thể Diệp Huyền. Có điều vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, huyết mạch chi lực trong cơ thể Diệp Huyền đột nhiên sôi trào. Tiếp đó, huyết mạch chi lực điên cuồng chống lại sức mạnh từ mũi tên kia.
Diệp Huyền sững sờ.
Hắn không ngờ huyết mạch của mình còn có công năng này!
Không nghĩ ngợi nhiều nữa, Diệp Huyền đang định rút mũi tên kia ra tuy nhiên hắn lại phát hiện, hắn không rút ra được.
Diệp Huyền đã thử dùng cả khí thế và kiếm thế để ép nó ra, nhưng vẫn không được.
Cứ thế, huyết mạch chi lực của hắn và sức mạnh từ mũi tên kia không ngừng đối chọi trong cơ thể Diệp Huyền.
Ở phía xa xa, bạch y nam tử đột nhiên lấy thêm một mũi tên màu đen nữa. Hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Ta biết thanh kiếm trong tay ngươi không hề đơn giản, ngươi thật sự không dùng thanh kiếm đó hả?”
Rất rõ ràng, ý hắn ta là Thanh Huyền Kiếm!
Diệp Huyền nhìn đối phương, hắn bảo: “Ta không thích dùng ngoại vật!”
Bạch y nam tử nhìn Diệp Huyền, gật đầu: “Được đấy!”
Nói đoạn, hăn ta lại rút một mũi tên nữa ra. Gần như là cùng lúc đó, Hắc Diêm cũng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta nhanh hơn mũi tên một chút, rất rõ ràng là bọn họ cố ý làm như vậy, hắn ta đang yểm hộ cho mũi tên của bạch y nam tử!
Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra chém.
Lần này, hắn không dùng kiếm bình thường mà dùng Thanh Huyền Kiếm.
Kiếm chém ra.
Uỳnh!
Đao quang vỡ tan, Hắc Diêm bay đi vài vạn trượng. Mà khi hắn ta dừng lại, nhục thân của hắn ta đã không còn!
Không chỉ có vậy, mũi tên kia còn bị kiếm của Diệp Huyền đánh vỡ!
Ở phía xa xa, bạch y nam tử híp mắt lại. Mà phía sau hắn ta, mũi tên màu tím bên trong giỏ tên đột nhiên rung lên!
Ở một bên khác, Hắc Diêm nhìn Diệp Huyền, hắn ta có hơi hoang mang: “Ngươi… ngươi bảo ngươi không dùng cơ mà?”
Diệp Huyền nhìn Hắc Diêm, hắn nghiêm túc nói: “Ta lừa ngươi đấy! Ngươi có tức không?”
Vẻ mặt Hắc Diêm sượng lại: “…”
Hết chương 3858.



Bạn cần đăng nhập để bình luận