Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2344: Không tới tìm ngươi thì tìm ai

"Lúc trước hai tiểu yêu đuổi theo ngươi nói ngươi đến từ Đồ Sơn, vậy ngươi hẳn là tiểu hồ ly từ Đồ Sơn đi ra."

"Ta còn chưa từng đi qua Đồ Sơn, đi đâu giải sầu cũng giống nhau, nếu không ca ca dẫn ngươi đi Đồ Sơn xem có thể tìm được người nhà của ngươi hay không."

Từ cuộc trò chuyện trước đó giữa hai tiểu yêu, Hoàng Đông Kiệt biết Đồ Sơn xuất hiện biến cố, lúc này hẳn là rất náo nhiệt, dù sao cũng không có gì làm, chuẩn bị đi Đồ Sơn góp vui. Phản ứng của lolita luôn chậm ba nhịp, đối với lời nói của Hoàng Đông Kiệt chậm chạp không trả lời, chờ Hoàng Đông Kiệt nhắc nhở một lần nàng mới biết Hoàng Đông Kiệt đang nói chuyện với mình.

Chỉ có điều nàng ấp úng, không biết nên trả lời câu hỏi của Hoàng Đông Kiệt như thế nào, Hoàng Đông Kiệt cũng tò mò thân phận lolita, cũng để ý tính cách đơn độc của lolita. Thiên hạ rộng lớn, loại người kỳ quái nào cũng có.

Hoàng Đông Kiệt cũng không phải chưa từng thấy qua tính cách này của lolita.

"Vì thuận tiện, ca ca đặt cho ngươi một cái tên tạm thời, gọi là cái gì tốt đây."

Thấy tính cách của lolita như vậy, Hoàng Đông Kiệt cũng lười hỏi ý kiến của lolita, dù sao hắn đi đâu lolita cũng đi theo.

"Thỏ?"

Quả nhiên không ai có thể thoát khỏi quy luật của hương thơm đích thực.

Vì Đồ Sơn nương nương tu luyện xảy ra vấn đề, lâm vào hôn mê bất tỉnh lâu dài, khiến cho Đồ Sơn hồ ly nhất tộc hoảng sợ.

Lolita vẻ mặt buồn bã nhìn thỏ trên giá lửa, nhưng khi thỏ nướng chín, nàng cắn một cái, khóe mắt chợt biến thành trăng lưỡi liềm.

Đồ Sơn.

Hoàng Đông Kiệt đặt tên rất tùy ý, thấy thỏ mập tên lolita liền hiện lên.

Hắc Hồ nhất tộc còn dễ nói, chân chính khiến cho Đồ Sơn cẩn thận chính là yêu vương Hắc Ưng cùng Vạn Ma Điện.

Lúc này, cách đó không xa có một con thỏ to mập nhảy ra kiếm ăn, lolita nhìn thấy hai mắt đột nhiên sáng lên.

Hơn nữa ngoại địch thừa cơ làm khó Đồ Sơn, càng làm Đồ Sơn rơi vào thế bị động.

Đêm đó Hoàng Đông Kiệt nướng thỏ mập.

"Có rồi, sau này tên của ngươi gọi là Đồ Sơn Thố Thố."

Núi sâu rừng hoang không thiếu yêu quái, Hoàng Đông Kiệt từ những yêu quái đó biết được phương hướng Đồ Sơn, hắn dẫn lolita xuất phát.

Trước mắt làm chủ Đồ Sơn chính là ba con hồ ly bảy đuôi. Đó là Đồ Sơn Hàm Hàm, Đồ Sơn Dao Dao và Đồ Sơn Thiến Thiến. Trong đó Đồ Sơn Dao Dao có danh xưng Đồ Sơn Mỹ Nương Tử. Chương 2344: Không tới tìm ngươi thì tìm ai

Hoàng Đông Kiệt thấy chân thỏ trong tay bị lolita cướp đi, ăn còn khoa trương hơn người bình thường, hắn cũng không biết nên nói gì cho phải.

Diệp Tri Mệnh nói: "Nếu Đạo Kinh hoàn chỉnh, hay còn gọi là cửu hợp nhất, là nơi khởi nguồn cho võ học hiện giờ, và cũng là nơi bắt nguồn cho văn minh võ đạo! Không cần biết là Bà Sa Thế Giới hay là Đạo Đình, võ đạo văn minh của bọn họ đều tới từ Đạo Kinh cả! Điều quan trọng nhất là trong đó có một môn Đạo Kinh võ học có một không hai!

Vốn dĩ địch nhân Đồ Sơn chỉ có một, chính là Hắc Hồ nhất tộc đã phản bội Đồ Sơn. Cũng không biết tại sao ngoại giới biết Đồ Sơn nương nương vì tu luyện lâm vào hôn mê, dẫn đến chuyện xuất hiện một ít thế lực thừa nước đục thả câu.

Nhất là Vạn Ma Điện, thế lực này tụ tập rất nhiều ác yêu cùng nhân tộc tà ma ngoại đạo, thế lực chỉnh thể còn mạnh hơn Đồ Sơn.

Tiếp đó là sự xuất hiện của phá đạo giả! Nếu Đạo Kinh hợp nhất thì đại đạo sẽ hoàn mĩ trở lại, điều này là một uy hiếp cực lớn đối với phá đạo giả. Thế nên phá đạo giả sẽ không để Đạo Kinh hợp nhất.

Diệp Huyền nhíu mày: "Bởi vì Đạo Kinh?"

Diệp Tri Mệnh trầm mặc.

Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Tại sao?"

Diệp Huyền nhíu mày: "Ta?"

Còn về Đạo Chủng chi địa thì mặc dù bọn họ đã đi ra khỏi đạo của chính mình, lựa chọn phá đạo nhưng điều này không có nghĩa là bọn họ sẽ từ bỏ Đạo Kinh. Điều quan trọng nhất là bọn họ sẽ không để Đạo Kinh hợp nhất!"

Bên trong tiểu viện, Diệp Huyền thấy kinh ngạc vô cùng.

Nói đoạn, nàng bèn ngừng lại một chút rồi tiếp tục: "Có lẽ ách nạn chi nhân và nhân quả của ba ngàn đại đạo cũng rất ấm ức, sao chúng nó lại gặp phải một tên nhị đại như ngươi chứ..."

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: "Bởi vì chỗ dựa của ngươi quá mạnh!"

Diệp Tri Mệnh nói: "Tương truyền Đạo Kinh mà hợp nhất thì thế gian không còn phá đạo giả nữa! Có biết vì sao sau này có phá đạo giả xuất hiện, đã thế càng lúc càng nhiều không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Không muốn nói thì thôi! Sau này đợi ngươi muốn nói thì cho ta biết!"

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn, đoạn bảo: "Muốn thu tập đủ Đạo Kinh gần như là chuyện không thể, bởi vì Đạo Kinh vốn đã là một tai họa, nếu có được nó thì sẽ không có kết cục tốt đẹp! Dù có là Âm Gian cũng từng mất đi rất nhiều cường giả. Theo như ta được biết thì đời Âm Gian chi chủ thứ nhất đã có được hai quyển Đạo Kinh, sau đó cũng chết một cách kì lạ!"

Nói đoạn, nàng bèn thở dài một hơi: "Sau này ta nghiên cứu phát hiện Đạo Kinh là một loại nhân quả, nhân quả của ba ngàn đại đạo. Nhân quả này gần như không ai có thể chịu đựng được! Trừ ngươi ra!"

Diệp Tri Mệnh gật đầu: "Đạo Kinh tương đương với tổng cương của ba ngàn đại đạo. Bên trong Đạo Kinh ẩn chưa vô số đại đạo, ngoài ra còn có biến số chân lí của vũ trụ. Thế nhưng Đạo Kinh lại được chia thành chín quyển, thế nên đại đạo không còn hoàn hảo nữa!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Sau khi thu thập đủ thì sao?"

Nói đoạn, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Ta đi theo ngươi là có mục đích, đó chính là thu thập đủ Đạo Kinh!"

Còn ngươi, hiện giờ ngươi có bốn quyển Đạo Kinh! Đứng trên một góc độ nào đó thì ngươi sẽ là người có thể khiến Đạo Kinh hợp nhất nhất! Một khi để Đạo Kinh hợp nhất thì ngươi có thể sẽ phải làm tay sai cho ba ngàn đại đạo. Tới khi ấy, ba ngàn đại đạo chỉ là kẻ bóc lột đối với ngươi, chứ đừng nói đến những người bảo vệ ba ngàn đại đạo."

Ba ngàn đại đạo!

Đạo Kinh!

Từ trước đến nay hắn vẫn biết quá ít về Đạo Kinh!

Hắn không ngờ Đạo Kinh lại là quy tắc chung của ba ngàn đại đạo, nếu tập hợp tất cả Đạo Kinh thì có thể cân bằng ba ngàn đại đạo.

Như vậy cũng có nghĩa là nếu hắn tập hợp được ba ngàn đại đạo thì cũng có thể "hoành hành" Đạo Kinh?

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lắc đầu cười khổ, tập hợp đủ Đạo Kinh?

Điều này rất khó!

Phải biết rằng còn có Đạo Kinh đang ở Đạo Chủng chi địa, người ta sẽ đưa cho hắn sao?

Hơn nữa hiện giờ Đạo Đình chắc chắn sẽ không cho hắn thời gian để đi tìm Đạo Kinh rồi!

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta hơi không hiểu, tại sao trước đó bọn họ không tới cướp Đạo Kinh mà sau khi Đạo Kinh rơi vào tay ta là ai cũng tới cướp vậy?"

Diệp Tri Mệnh nói: "Hiện giờ nhiệm vụ cấp bách của ngươi là nghĩ cách đối phó với Đạo Đình! Đạo Đình đã mất một vị Lục công chúa và một thần tướng, bọn họ chắc chắn sẽ không để yên đâu, nhất là ngươi còn có Đạo Kinh nữa."

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Tri Mệnh gật đầu: "Tiên tri từng tới đó, có điều ta không biết hắn ta tới đó kiểu gì!"

Diệp Huyền nói: "Theo như ta được biết thì tiên tri đã từng tới đó!"

Diệp Tri Mệnh nói: "Nơi đó có trận pháp trấn thủ, hơn nữa còn là một trận pháp cực kì lớn mạnh."

Diệp Tri Mệnh khẽ lắc đầu: "Chưa từng tới! Theo như ta biết thì e là cũng chẳng ai có thể đến nơi đó."

Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Tại sao?"

Diệp Tri Mệnh nói: "Bởi vì lối vào Bà Sa Thế Giới là một Phi Thăng Đài, muốn vào nơi đó thì phải có Phi Thăng Đài đó!"

Phi Thăng Đài!

Diệp Huyền khẽ nói: "Cũng có nghĩa là Tri Mệnh cũng không hiểu về nơi đó?"

Diệp Tri Mệnh gật đầu.

Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: "Ngân Hà Giới thì sao?"

Diệp Tri Mệnh trầm mặc nói: "Nơi này thì ta cũng không biết, thế nhưng cũng không đến đó được đâu!"

Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Tại sao?"

Diệp Huyền hỏi: "Ngươi tới Bà Sa Thế Giới bao giờ chưa?"

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: "Ta cũng không biết ai viết ra Đạo Kinh, có điều ta biết Đạo Kinh được lưu truyền từ Bà Sa Thế Giới!"

Khó mà tưởng tượng được!

Vốn Đạo Kinh đã rất kinh khủng rồi, vậy chủ nhân của nó còn đáng sợ đến mức nào?

Chủ nhân của Đạo Kinh!

Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn nhìn Diệp Tri Mệnh: "Tri Mệnh, ngươi biết nhiều như vậy, thế ngươi có biết ai là chủ nhân của Đạo Kinh không?"

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: "Không ai cướp Đạo Kinh của tiên tri sao? Còn về người khác thì ngươi nhìn xem, vị kia của Phật gia còn sợ Đạo Kinh bị người ta biết đến, còn ngươi thì sao? Sau khi có Đạo Kinh, ngươi đã thông báo cho toàn vũ trụ, cho tất cả mọi người biết là ngươi có Đạo Kinh! Người ta không tới tìm ngươi thì tới tìm ai?"

Diệp Huyền: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận