Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 797: Yếu, Sẽ Bị Đánh!

Nam tử trung niên nhìn nữ tử váy đỏ, trong mắt có chút phức tạp:

- Ngươi vẫn cảm thấy tộc chúng ta phụ ngươi, ngươi có nghĩ tới hay không, ngươi yêu người kia, bọn họ ban đầu đối đãi với Cổ Ma tộc ta như thế nào? Còn có hắn, hắn năm đó giết người Cổ Ma tộc ta có nương tay hay không? Còn có tộc trưởng, ngươi yêu một tử địch của chúng ta, hơn nữa còn bảo vệ hắn như vậy, ngươi có nghĩ tới cảm nhận của hắn? Hắn năm đó vì ngươi, làm việc còn ít sao? Còn nữa, ngươi có nghĩ tới huynh đệ tỉ muội của ngươi? Đệ đệ của ngươi, hắn đã chết trong tay bọn họ. . . Còn nữa, ngươi có nghĩ tới ta hay không? Ngươi và ta có đính hôn, ngươi lại dứt khoát lựa chọn hắn. . . Ngươi nghĩ tới cảm thụ của ta không? Nghĩ tới tình cảnh gia tộc ta không?

Nữ tử váy đỏ gào lên:

- Ta mặc kệ những thứ này.

Nam tử trung niên lắc đầu, nói:

- Ngươi quá tự yêu mình, tự yêu đến mức trừ hắn, ngươi không quan tâm đến tất cả mọi người.

Vừa dứt lời, hắn vung tay phải lên, một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp khóa chặt nữ tử váy đỏ.

Nữ tử váy đỏ muốn tránh thoát, nhưng hắn không có thành công.

Ở cách đó không xa, nữ tử váy đỏ đang điên cuồng gầm thét.

Ở nơi khác, Diệp Huyền cùng Đế Khuyển rời khỏi Cổ Ma tộc.

- Thả ta ra ngoài.

. . . .

Vừa dứt lời, thân thể nữ tử váy đỏ vậy bắt đầu mờ đi.

Diệp Huyền cười nói:

Nam tử trung niên nói khẽ:

Trên đường đi, Đế Khuyển trầm giọng nói:

Nữ tử váy đỏ gầm thét:

- Trên người hắn có Cổ Ma tộc truyền thừa, cũng là truyền thừa duy nhất, ta không thể để cho ngươi đi tổn thương hắn.

Nam tử trung niên cũng không để ý tới nữ tử váy đỏ, thân thể hắn dần dần hóa thành hư ảo. . .

Đế Khuyển nói khẽ:

Nam tử trung niên không để ý gì tới nữ tử váy đỏ, hắn xuất ra một cây trâm cày tóc, hắn cày lên đầu mình, ánh mắt hắn dần trở nên si mê.

- Nàng năm đó. . . .

- Nữ nhân kia thật điên cuồng.

- Nữ nhân điên lên, hết sức biến thái.

Diệp Huyền gật đầu, đáp:

Lúc này, Đế Khuyển nói:

Bởi vì hắn hiện tại thiếu nhất chính là thân thể, đến mức võ kỹ gì đó, mặc dù Cổ Ma tộc cũng mạnh mẽ, thế nhưng, đều không thích hợp với hắn.

Diệp Huyền biết, Đế Khuyển nói đến Giản Tự Tại.

Nếu tu luyện thành công, thân thể hình thành trạng thái Bá Thể, trong trạng thái này, thân thể tiếp cận vô địch, có thể chống lại tất cả bí thuật.

Nói đến đây, nó không nói tiếp.

Đương nhiên, Vô Địch Bá Thể của Cổ Ma tộc mạnh mẽ là việc không thể nghi ngờ.

Thế nhưng Diệp Huyền biết, không có bất kỳ công pháp và kiếm kỹ gì là vô địch, gặp được người cường đại, vẫn sẽ chết!

Miêu tả vô cùng mạnh mẽ, gần như ở vào trạng thái vô địch!

Hắn phát hiện, đối với Giản Tự Tại, rất nhiều người Thần tộc không chỉ không hận nàng, ngược lại còn tôn kính nàng!

Tương đối thích hợp với hắn, chỉ có công pháp tu luyện thân thể.

Vô Địch Bá Thể!

Đây là tâm pháp chí thượng của Cổ Ma tộc.

- Ngươi đã thu hoạch được Cổ Ma tộc truyền thừa?

Lần này, hắn thu được rất nhiều truyền thừa, thế nhưng, có rất ít thứ có tác dụng với hắn!

Đế Khuyển gật đầu, qua một lúc sau, Diệp Huyền tìm tới một dãy núi, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trước đầm nước, bắt đầu chỉnh lý truyền thừa Cổ Ma tộc trong đầu!

- Trước tiên tìm một nơi nghỉ ngơi đã, ta phải sửa sang lại những truyền thừa kia!

Diệp Huyền chuyên tâm nghiên cứu Vô Địch Bá Thể, qua một lúc lâu, hắn đột nhiên đứng lên.

Đế Khuyển đang nằm gần đó nhìn Diệp Huyền, hỏi:

- Ngươi làm cái gì?

Diệp Huyền hưng phấn nói:

- Tu luyện Vô Địch Bá Thể này, ta lại muốn dùng đến đại địa chi lực!

Vô Địch Bá Thể tổng cộng chia làm tam trọng, chỉ có đều tu luyện tam trọng thành công mới có thể mở ra trạng thái Vô Địch Bá Thể. Muốn tu luyện đệ nhất trọng, cần phải mượn nhờ đại địa chi lực!

Đại địa chi lực!

Đế Khuyển ngây người, sau đó nói:

- Ngươi biết điều khiển đại địa chi lực?

Diệp Huyền hắn không phải giả vờ nhân từ.

Nhân từ?

Nói xong, hắn tiếp tục hấp thu đại địa chi lực chung quanh.

- Nghịch thiên mà đi. . .

Một lát sau, Diệp Huyền hít sâu một hơi, hắn ngẩng đầu nhìn cuối chân trời, nói khẽ:

Không tranh, phải chết!

Bởi vì hắn phát hiện, sau khi hắn vận chuyển tâm pháp Vô Địch Bá Thể, thân thể của hắn bắt đầu thôn phệ đại địa chi lực!

Nói cách khác, đại địa chi lực chung quanh không phải bị hắn lợi dụng, mà là bị hắn thôn phệ!

Ở hoàn cảnh chung quanh, vô số hoa cỏ cây cối bắt đầu khô héo với tốc độ mắt thường có thể thấy được, không chỉ như vậy, đầm nước trước mặt hắn đã khô cạn!

Diệp Huyền nhìn sang Đế Khuyển, Đế Khuyển im lặng một lát, sau đó nói:

- Tu luyện, vốn là đoạt thiên địa tạo hóa. Sau khi người tu hành bắt đầu tu luyện, đã phải tranh với trời, tranh với vạn vật, không tranh, ngươi sẽ chết. Tu luyện, vốn là nghịch thiên mà đi!

Tại chỗ, Diệp Huyền yên lặng.

Tu luyện, vốn là nghịch thiên mà đi!

Câu nói này, hắn đã nghe qua vô số lần.

Đúng như Đế Khuyển nói, nhân loại từ khi vừa bắt đầu tu luyện, cũng đã tranh với trời!

Gương mặt Diệp Huyền bắt đầu ngưng trọng.

Khi đại địa chi lực càng ngày càng nhiều, thân thể Diệp Huyền dần dần phát sinh biến hóa.

Rất nhanh, vô số đại địa chi lực bốn phía tụ tập đến bên cạnh hắn.

Nói xong, hắn đã bắt đầu.

- Hấp thu đại địa chi lực tăng cường bản thân. . .

Diệp Huyền gật đầu, nói:

Bởi vì hấp thu linh khí cũng là phá hư thiên địa. . .

Nếu quả thật muốn nhân từ, hắn đừng có hấp thu linh khí.

Hắn chỉ biết rằng, yếu, sẽ bị đánh!

Cho nên, hắn muốn mạnh hơn.

Bốn phía, vô số đại địa chi lực liên tục không ngừng tiến vào thân thể của hắn, sau khi thôn phệ đại địa chi lực, thân thể của hắn bắt đầu rung động dữ dội!

Bên cạnh, sắc mặt Đế Khuyển đã sinh ra một ít nghiêm trọng.

Diệp Huyền thôn phệ đại địa chi lực, làm vậy cũng có nguy hiểm, bởi vì thôn phệ khác với lợi dụng, thôn phệ, nếu thân thể Diệp Huyền không chịu được nữa, có thể sẽ nổ tung!

Đúng lúc này, Diệp Huyền ngừng lại.

Vừa dừng, một cổ lực lượng cường đại bao phủ thân thể hắn.

Đế Khuyển vội hỏi:

- Như thế nào?

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Không dám tiếp tục thôn phệ!

Thôn phệ!

Hắn thôn phệ đại địa chi lực càng ngày càng nhiều, nhiều đến mức thân thể hắn sắp không chịu đựng nổi nữa.

Đế Khuyển gật đầu, nói:

- Không thể nóng vội!

Diệp Huyền nói khẽ:

- Đúng thế!

Hắn phát hiện, con đường tu luyện thật sự không thể nóng vội!

Vừa rồi hắn hơi nóng vội.

Đế Khuyển nói:

- Từ từ sẽ đến!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ:

- Đi Thần Võ thành.

Đế Khuyển gật đầu:

- Đúng là nên đi Thần Võ thành.

Diệp Huyền cười nói:

- Cũng không biết bọn họ thế nào? Đi thôi!

Nói xong, hắn thả người nhảy lên lưng Đế, Đế Khuyển trực tiếp phóng lên cao, biến mất cuối chân trời.

Trên đường.

Đế Khuyển nói:

- Thần Võ thành kia, sợ rằng là nơi yêu nghiệt tụ tập!

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Dường như Mạc Tà cũng đi Thần Võ thành!

Mạc Tà!

Đế Khuyển nói:

- Tên kia cũng đi, bên kia chắc chắn sẽ náo nhiệt.

Diệp Huyền cười nói:

- Đúng vậy, ta thật sự rất mong đợi.

Thần Võ thành!

An Lan Tú, Liên Vạn Lý, Mạc Tà, Linh Nhi. . . .

Rất nhiều người quen!

Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, nói:

- Đế huynh, tăng thêm tốc độ đi!

Đế Khuyển thả người nhảy lên, trực tiếp biến mất cuối chân trời.

. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận