Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3354: Ta muốn được giết đấy

Đây là thứ gì?

Mọi người tò mò vô cùng!

Ở phía xa xa, lão giả chầm chậm giơ tay lên. Hắc sắc phương ấn trong tay hắn ta có một nhân ảnh to bằng ngón tay cái!

Nhân ảnh này chắp tay ra phía sau, mặc dù nhỏ nhưng khí độ bất phàm.

Lúc này, nhân ảnh đột nhiên cười lớn: "Văn Hưu, ngươi lại bị một tên Đăng Thiên cảnh ép đến mức độ này, đúng là thú vị!"

Lão giả tên Văn Hưu tỏ vẻ lạnh lùng: "Thập Phương, người này không đơn giản đâu!"

Nhân ảnh kia nhìn Diệp Huyền, hắn ta quan sát Diệp Huyền, sau đó nói: "Đúng là không đơn giản! Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực này, vào thời đại của ta cũng được coi là yêu nghiệt đấy!"

Đúng lúc đó, Chu Khiếu bỗng bước ra từ bóng tối, nhìn nhân ảnh kia rồi run rẩy nói: "Các hạ là Thập Thương Võ Thánh năm xưa ư?"

Hơn nữa còn là một yêu nghiệt siêu cấp!

Không có người tiền nhiệm, mà đến giờ cũng không có người kế vị!

Thập Phương Võ Thánh!

Cuộc đời của hắn ta cứ như gian lận vậy!

Lúc này, nhân ảnh kia bật cười ha ha: "Không ngờ thời đại ngày nay còn có người biết ta!"

Thập Phương nhìn Chu Khiếu: "Chiến Các! Ngươi là truyền nhân của Mặc Khởi!"

Thập Phương Võ Thánh!

Điều quan trọng nhất là Thập Phương cũng là người duy nhất vào Thần Chi Mộ Địa mà có thể đi ra được!

Nghe nhân ảnh nói vậy, Chu Khiếu vội vàng hành lễ: "Tại hạ là các chủ Chiến Các, tham kiến Thập Phương tiền bối!"

Hắn ta vừa dứt lời thì cung chủ Đại Linh Thần Cung cùng quốc chủ Thiên Yêu Quốc cũng nhìn nhân ảnh kia.

Nghe nói năm tuổi hắn ta đã tu võ, mười tuổi nhập Thánh, mười hai tuổi đạt Cổ Thần, hai mươi tuổi phong Võ Thánh...

Thập Phương quan sát hắn ta, lắc đầu nói: "Ngươi cũng yếu quá! So với sư tổ của ngươi thì còn kém nhiều lắm!"

Đây là một nhân vật cấp bậc truyền thuyết đấy!

Nghe vậy, Chu Khiếu bỗng hơi lúng túng.

Sở dĩ Chu Khiếu kích động như vậy là bởi tiên tổ Chiến Các từng được Thập Phương Võ Thánh chỉ điểm!

Chu Khiếu vội vàng nói: "Đúng vậy!"

Thập Phương liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Đúng vậy!"

Thập Phương trầm giọng một hồi rồi nói: "Ta ra tay thì có hơi ỷ lớn bắt nạt bé!"

Diệp Huyền đột nhiên cười lớn: "Phí lời gì chứ?"

Thập Phương nhìn Diệp Huyền phía không xa. Hắn ta quan sát đối phương, mỉm cười: "Tuổi còn nhỏ mà đã có sức chiến đấu như thế này, đúng là không đơn giản! Có điều, hôm nay ngươi mà muốn diệt trừ Tiểu Động Thiên, e là không được rồi!"

Bao gồm cả Văn Hưu!

So với sư tổ Chiến Các thì đương nhiên hắn ta không bằng rồi.

Diệp Huyền không để ý đến hắn ta mà nhìn Thập Phương phía xa xa: "Ngươi muốn giết chết ta cơ mà, tới đi!"

Khi trông thấy Thanh Huyền Kiếm, sắc mặt Văn Hưu lập tức thay đổi: "Thanh kiếm này... có ẩn chứa vũ trụ pháp tắc chi lực! Ngươi... sao có thể..."

Rất nhanh sau đó, Văn Hưu nhìn thanh kiếm trong tay Diệp Huyền. Thanh kiếm này không phải Kiếm Khư mà là Thanh Huyền Kiếm!

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì tiên tổ Tiểu Động Thiên đột nhiên bảo: "Thập Phương, năm xưa ngươi nợ ta một ân tình. Hôm nay ngươi giết người này là coi như đã trả!"

Dứt lời, hắn đột nhiên vung kiếm chém.

Một kiếm này chém đi, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì hắc sắc tiểu ấn kia lập tức tan vỡ, còn Thập Phương thì lập tức lùi về phía sau cả vạn trượng!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Văn Hưu lắc đầu: "Người này không thể sống, bằng không Tiểu Động Thiên chúng ta sẽ gặp nguy!"

Dứt lời, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: "Tiểu gia hỏa, ta và ngươi không ơn không oán, có điều ta nợ cái lão này một ân tình! Mà hôm nay, hắn lại muốn ta trả ân tình. Không còn cách nào khác, thế nên ngươi..."

Thập Phương bật cười: "Vậy thì giết thôi!"

Văn Hưu nhìn hắn ta: "Nhờ ngươi đấy!"

Lúc này cơ thể Thập Phương đã trở nên hư ảo. Đường kiếm ban nãy suýt chút nữa đã hủy diệt hắn ta!

Nếu như không nhờ hắc ấn kia ngăn chặn phần lớn sức mạnh thì hắn ta đã toi mạng rồi!

Thập Phương nhìn chằm chằm Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền: "Chí cao pháp tắc chi lực!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Chẳng phải ngươi muốn giết ta sao? Tới đi!"

Dứt lời, hắn lại vung kiếm.

Vụt!

Một đường kiếm quang lóe qua!

Ở phía xa xa, sắc mặt Thập Phương thay đổi, hắn ta đột nhiên xông về phía trước và đánh một quyền!

Quyền này vừa xuất hiện, một luồng quyền thế lập tức cuộn trào, núi non quanh đó vạn dặm cũng lập tức sụp đổ!

Một quyền phá hủy cả đất trời!

Tuy nhiên, dù quyền thế kinh khủng đến vậy nhưng vẫn không thể ngăn chặn kiếm của Diệp Huyền!

Uỳnh!

Mọi người: "..."

Muốn được giết!

Diệp Huyền gật đầu: "Ta muốn được giết đấy!"

Diệp Huyền quay đầu nhìn hắn ta, Văn Hưu nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ngươi dám lấy cắp bản nguyên chi lực của chí tôn!"

Lấy cắp?

Diệp Huyền nhíu mày, hắn vừa muốn phản bác thì lại nghĩ lại!

Hình như Thanh Nhi không trộm, nàng cướp luôn ấy chứ!

Hành vi cướp hình như còn ác liệt hơn!

Vậy thì xấu hổ rồi!

Lúc này, Văn Hưu đột nhiên nói: "Người phía sau ngươi dám trộm bản nguyên chi lực của chí tôn, đúng là to gan!"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Ngươi có vấn đề à?"

Văn Hưu nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi muốn chết!"

Diệp Huyền không phí một lời, hắn đang định ra tay một lần nữa thì lúc này, Văn Hưu đột nhiên lại nói: "Ngươi to gan thật đấy!"

Thập Phương nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt khó tin: "Kiếm của ngươi do ai tạo ra vậy?"

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Thập Phương lùi về phía sau cả vạn trượng. Mà khi hắn ta dừng lại, cơ thể hắn ta lại càng trong suốt hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận