Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3352: Không dám nghĩ tiếp

Rầm rầm!

Không gian trước mặt hắn ta lập tức biến thành một cái lốc xoáy, còn kiếm của Diệp Huyền thì bị nghiền nát!

Thế nhưng khoảnh khắc ấy, mười mấy đường phi kiếm bỗng chém về phía lão giả, tốc độ cực nhanh!

Tuy nhiên, lão giả lại búng ngón tay.

Uỳnh!

Mười mấy đường phi kiếm kia vỡ tan, hóa thành hư vô!

Khoảnh khắc ấy, phi kiếm của Diệp Huyền đã vô dụng!

Lúc này, hắn lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Kiếm Khư đột nhiên nói: "Đậu má, sát ý đáng sợ quá. Chủ nhân, ngươi không phải người tốt!"

Sát ý của hắn mạnh đến mức vượt ngoài dự liệu của mọi người!

Uỳnh!

Sát ý!

Diệp Huyền nhếch miệng, hắn chầm chậm bước về phía lão giả. Ngay sau đó, huyết mạch trong cơ thể hắn sôi trào!

Vụt!

Hắn vừa mới dừng lại thì lão giả bèn nói: "Ngươi không tồi, nhưng với ta thì còn kém xa!"

Phía đối diện Diệp Huyền, tiên tổ Tiểu Động Thiên nhìn chằm chằm hắn: "Huyết mạch chi lực!"

Huyết mạch chi lực!

"Vậy sao?"

Khi Diệp Huyền tỏa sát ý, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi!

Bạt Kiếm Định Sinh Tử!

Khi kích hoạt huyết mạch chi lực, Kiếm Khư trong tay Diệp Huyền bèn rung lên kịch liệt. Ngay sau đó, nó đã biến thành màu đỏ!

Có điều lúc này, không phải bốn trăm đường xếp chồng nữa mà là bốn trăm tám mươi đường xếp chồng!

Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Một đường huyết sắc kiếm quang lóe lên.

Rầm rầm!

Không kịp nghĩ nhiều, lão giả lập tức đánh một quyền!

Ánh mắt bọn họ tràn ngập vẻ không thể tin được!

Lão giả kia cũng tái mặt vào lúc ấy!

Đầu mọi người rối loạn!

Kiếm này vừa xuất hiện thì cả đất trời như muốn nổ tung!

Bởi lẽ khoảng cách giữa hai người là quá lớn!

Xét về lí thì Diệp Huyền không thể đả thương hắn ta!

Ở phía xa xa, lão giả cũng nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Ngươi... sao ngươi có thể..."

Kiếm kinh khủng quá!

Diệp Huyền có thể đẩy lùi một cường giả Cổ Thần giai!

Mặc dù chỉ là một hồn phách, tuy nhiên đó vẫn là Cổ Thần giai!

Mà Diệp Huyền mới chỉ Đăng Thiên cảnh!

Đối đầu trực tiếp!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Tiểu Động Thiên lập tức trở nên tái nhợt!

Mà Diệp Huyền cũng lùi, tuy nhiên hắn chỉ lùi có ngàn trượng!

Một mảng huyết sắc kiếm quang bùng nổ, lão giả kia lập tức lùi về phía sau cả vạn trượng!

Bất cứ một ngoại vật nào cũng không thể bù lấp lại được!

Tuy nhiên lúc này, Diệp Huyền đã làm được!

Hắn lại đột nhiên biến mất!

Vụt!

Một đường huyết sắc kiếm quang lóe lên, chém thẳng về phía lão giả.

Ánh mắt lão giả lóe lên vẻ nghiêm trọng, hắn ta tiến lên phía trước một bước, chỉ tay thẳng vào mũi kiếm của Diệp Huyền.

Uỳnh!

Một mảng huyết sắc kiếm quang vỡ tan, hai người đồng thời lùi về phía sau. Trong lúc lùi, mười mấy đường huyết sắc phi kiếm chém về phía lão giả.

Lão giả híp mắt, hắn ta đánh một quyền!

Lão giả không dám nghĩ tiếp nữa!

Nếu như cái tên này đạt đến Đại Thánh Nhân...

Cảnh giới của hắn là Đăng Thiên cảnh, nhưng thực lực thì đã vượt xa Đại Thánh Nhân!

Cái tên này thực sự mới chỉ Đăng Thiên cảnh thôi sao?

Lão giả nhìn Diệp Huyền, trong lòng càng lúc càng kinh hãi!

Cường giả Cổ Thần giai đúng là không hề đơn giản như tưởng tượng của hắn!

Nếu như không giết Diệp Huyền thì hắn ta mà biến mất, Tiểu Động Thiên cũng thực sự không còn!

Cảm nhận được sát ý của lão giả, Diệp Huyền bật cười ha ha: "Muốn giết ta hả? Nào, ta muốn được giết đấy!"

Dứt lời, hắn lại xông lên.

Vụt!

Một đường kiếm quang lóe lên!

Ở phía xa xa, lão giả nhón chân phải, không gian trước mặt hắn ta lập tức trở nên vặn vẹo.

Thời Không Hào Sát!

Khi Diệp Huyền tiến vào không gian vặn vẹo này, kiếm quang của hắn lập tức vỡ vụn!

Hắn kinh ngạc, vội vàng lùi ra sau nhìn về phía không gian quỷ dị của lão giả kia, ánh mắt toát lên vẻ ngạc nhiên!

Hắn ta bắt buộc phải giết được Diệp Huyền!

Nghĩ đến đây, ánh mắt lão giả xuất hiện sát ý!

Dẫu sao thì đây cũng không phải bản thể của hắn ta!

Mỗi khi ra tay hắn ta đều tốn rất nhiều sức lực!

Mười mấy đường huyết sắc phi kiếm lập tức tan tành, có điều linh hồn của lão giả cũng trở nên hư ảo!

Uỳnh!

Đại Thánh Nhân!

Người này bắt buộc phải chết!

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt lão giả càng nồng đậm hơn. Hắn ta nhìn Diệp Huyền rồi xòe tay ra, một hắc sắc phương ấn bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta.

Diệp Huyền liếc nhìn hắc sắc phương ấn trong tay lão giả mà nhíu mày: "Lại dùng ngoại vật hả?"

Lão giả nhìn hắc sắc phương ấn trong tay, hắn ta nhẩm đọc vài câu. Ngay sau đó, hắc sắc phương ấn bèn rung chuyển.

Ở phía không xa, Diệp Huyền đột nhiên biến mất!

Một đường kiếm quang chém về phía lão giả!

Lão giả đột nhiên ngẩng đầu, hắc sắc phương ấn trong tay hắn ta lập tức hóa thành một đường hắc quang và lao ra!

Rầm!

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kiếm quang của Diệp Huyền tan nát, còn hắn thì lùi về phía sau cả vạn trượng!

Không chỉ có vậy, trong lúc lùi, hắn còn phun một ngụm máu.

Khi hắn dừng lại, Kiếm Khư trong tay hắn đã xuất hiện vô số vết nứt!

Trông thấy cảnh tượng ấy, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía hắc ấn trong tay lão giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận