Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1448: Tập sát

Ầm!

Diệp Huyền trực tiếp bị đánh bay, trong nháy mắt khi hắn bay ra ngoài, xa xa, Liễu Sĩ Địch đột nhiên bước nhanh tới phía trước một bước, một bước này đi thẳng tới trước mặt Diệp Huyền, hắn ta đánh thẳng một quyền vào mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền gần như dựa vào bản năng bỗng nhiên chém một kiếm tới trước một cái.

Quyền kiếm chạm nhau!

Ầm!

Diệp Huyền lùi nhanh lại lần nữa, mà hắn vừa dừng lại, một đạo lục quang đã đi tới trước mặt hắn!

Lại là ống sáo đó!

Diệp Huyền cầm kiếm lui về sau một bước nhỏ, một kiếm đâm ra, trực tiếp đâm vào ống sáo đó.

Nhìn thấy cảnh này, giữa sân, các cường giả Phù Văn tông lập tức thay đổi sắc mặt.

Trong khoảnh khắc khi nhìn thấy Liễu Sĩ Địch dùng kiếm cắm vào phần bụng Diệp Huyền, mấy người Thẩm Tinh Hà nhất thời trừng muốn rách cả mí mắt!

Người này, chính là Liễu Sĩ Địch!

Mà cách đó không xa, Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì kiếm trong tay đã bị Liễu Sĩ Địch đoạt lấy, sau đó, hắn ta thuận thế đâm một kiếm vào phần bụng Diệp Huyền, nhếch miệng cười một tiếng: "Ngạc nhiên không? Bất ngờ không?"

Ầm!

Làm như thế không khác gì chơi gian lận!

Ầm!

Mà trong lúc này, những cường giả khác của Vạn Duy thư viện cũng bối rối.

Cùng một tiếng trầm đục vang lên, một bóng người lui lại hơn vài chục trượng.

Kiếm sắt của Diệp Huyền trực tiếp nứt ra, mà đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, gần như cùng một lúc, khinh kiếm trong tay hắn đổi thành trọng kiếm, hai tay hắn cầm kiếm bỗng nhiên bổ một cái.

Liễu Sĩ Địch vận dụng huyền khí!

Nơi xa, sau khi Liễu Sĩ Địch dùng kiếm của Diệp Huyền đâm vào phần bụng hắn, trong nháy mắt đó, hắn ta cười.

Liễu Sĩ Địch vừa dừng lại một cái, Diệp Huyền đã đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, Diệp Huyền chém xuống một kiếm, mà đúng lúc này lại bất ngờ xảy ra chuyện, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên từ trong cơ thể Liễu Sĩ Địch quét ra, luồng sức mạnh này bao phủ Diệp Huyền trong nháy mắt.

Quyết đấu công bằng?

Bọn họ hoàn toàn không ngờ Liễu Sĩ Địch lại đột nhiên vận dụng huyền khí, cho dù là Lâm Tiếu Thư cũng không ngờ hắn ta lại đột nhiên làm như vậy!

Nhưng mà như vậy cũng tốt, có thể trực tiếp giải quyết Diệp Huyền, trừ bỏ một mối họa to lớn!

Mà đúng lúc này, sắc mặt hắn ta đột nhiên thay đổi, bởi vì ở trước mặt hắn ta, Diệp Huyền đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng, ngay sau đó, một thanh kiếm trực tiếp đâm vào giữa lông mày hắn ta.

Chỉ cần Diệp Huyền chết, Phù Văn tông diệt, không tới một tháng thì tất cả mọi người sẽ quên Diệp Huyền, quên Phù Văn tông đi!

Bốn phía, những cường giả Vạn Duy thư viện nhao nhao ra tay, nhưng đám người của Phù Văn tông cũng không nhàn rỗi mà trực tiếp xông lên!

Kẻ thắng làm vua!

Mà Trấn Hồn kiếm cũng trực tiếp hấp thụ linh hồn Liễu Sĩ Địch!

Hắn ta thấy thế giới này không cần cái gọi là công bằng, cho dù là năm đó khi lão sư còn ở đây cũng không có cái được gọi là công bằng tuyệt đối!

Thật ra thì nếu như Liễu Sĩ Địch này không giở trò thì đúng là hắn không đánh lại được đối phương.

Nếu như nói nhảm với Liễu Sĩ Địch, lỡ như Vạn Duy thư viện có cường giả khác ra cứu được đối phương, khi đó hắn sẽ phải khóc! Cho nên vẫn giết trước rồi nói sau!

Diệp Huyền mặt không cảm xúc, hắn không thích nhất chính là nói nhảm, càng nói nhảm nhiều thì biến cố càng nhiều.

Đây mới là chân lý vĩnh viễn không thay đổi của thế giới này!

Trước mặt Diệp Huyền, Liễu Sĩ Địch kinh ngạc nhìn hắn: "Ngươi..."

Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lấy Thiên Tru kiếm ra, sau đó vung ra cái, đầu Liễu Sĩ Địch trực tiếp bay ra ngoài!

Nhục thân bị hủy!

Lịch sử sẽ chỉ nhớ kỹ bên thắng!

Biến cố bất thình lình khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây kinh hãi, cách đó không xa, Lâm Tiếu Thư định xuất thủ, mà lúc này, một đống lớn phù lục đã ùn ùn kéo tới bao phủ hắn ta...

Một kiếm này cắm vào, Trấn Hồn kiếm trực tiếp trấn trụ linh hồn của Liễu Sĩ Địch!

Trấn Hồn kiếm!

Trọng kiếm và khinh kiếm của hắn mặc dù mạnh mẽ nhưng cảnh giới của Liễu Sĩ Địch quá cao, hơn nữa ý thức chiến đấu còn mạnh hơn hắn! Cho nên, nếu như đánh bình thường thì hắn không có hy vọng thắng!

Nhưng hắn không ngờ Liễu Sĩ Địch lại lật lọng, càng không ngờ đối phương lại dùng kiếm của hắn để giết hắn!

Ngay từ đầu đối phương đã không coi thường hắn nhưng trong nháy mắt khi hắn bị kiếm đâm, Liễu Sĩ Địch đã thả lỏng!

Bởi vì Liễu Sĩ Địch cho là kết cục đã định!

Mà trong chớp nhoáng này chính là cơ hội của Diệp Huyền hắn!

Trấn Hồn kiếm hấp thụ xong linh hồn của Liễu Sĩ Địch, khí tức đột nhiên tăng vọt!

Sắp tiến hóa!

Diệp Huyền vui mừng trong lòng, hắn tranh thủ thu Trấn Hồn kiếm vào bên trong Giới Ngục tháp, sau đó nhìn về phía Lâm Tiếu Thư cách đó không xa, giờ phút này, người đang giao thủ với Lâm Tiếu Thư là Tiểu Thất, giữa sân cũng chỉ có Tiểu Thất có thể miễn cưỡng ngăn chặn hắn ta!

Diệp Huyền bỗng nhiên giẫm chân phải một cái.

Vù!

Một sợi kiếm quang từ giữa sân xẹt qua!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Nơi xa, sắc mặt Lâm Tiếu Thư đột nhiên biến đổi, hắn ta quay phắt người đi, một đạo kiếm quang đã tới giữa lông mày hắn ta, kiếm đâm vào nửa tấc!

Ngay trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, một quyển cổ tịch hư ảo đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Tiếu Thư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận