Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3810. Nghịch hành giả! (2)



Chương 3810. Nghịch hành giả! (2)




Mục Thần khẽ cười: “Người có thần đồng tức là có thần thuật. Kiểu người như thế này không huyền ảo như Mệnh vận chi tử, thế nhưng đôi mắt của họ lại có sức mạnh vô cùng đáng sợ. Sức mạnh này sinh ra đã có, còn về nguồn gốc của nó thì không một ai biết, chỉ biết sức mạnh này sẽ lớn lên theo cơ thể.”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền: “Biết tại sao ta lại nói với ngươi những điều này không?”
Diệp Huyền lắc đầu.
Mục Thần nhìn hắn: “Hiện giờ ngươi là một thành viên của Thánh Mạch, ngươi là ngươi ta thu nhận, mặc dù chúng ta cùng một mạch, nhưng nội bộ cũng có tranh chấp. Mà ta không hi vọng ngươi tranh chấp vị trí mạch chủ với bọn họ, ta cần ngươi kết giao với bọn họ, làm bạn với bọn họ, như vậy sẽ có lợi cho ngươi!”
Diệp Huyền lại lắc đầu.
Mục Thần nhíu mày.
Diệp Huyền cười nói: “Ta kết bạn không quan tâm đến thân phận hay bối cảnh của đối phương, bởi vì trên thế gian này không một ai có bối cảnh lớn mạnh hơn ta.”
Tiểu tháp: “…”
Mục Thần nhìn Diệp Huyền: “Ngươi nói nghiêm túc đấy à?”
Diệp Huyền gật đầu.
Mục Thần trầm mặc.
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Xưng hô với ngươi như thế nào?”
Mục Thần nói: “Ngươi có thể gọi ta là sư phụ!”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Đổi cách xưng hô khác được không?”
Mục Thần liếc nhìn hắn: “Bọn họ đều gọi ta là Mục Thần!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Mục cô nương, tại sao ngươi lại nhận ta làm đồ đệ? Ta rất muốn biết điều này!”
Mục Thần trầm mặc một hồi rồi nói: “Khi ta gặp ngươi, ngươi cho ta một cảm giác rất đặc biệt. Cảm giác này nói cho ta, ta đi cùng ngươi thì sẽ có lợi, đơn giản vậy thôi!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Đi theo ta ngươi có lợi?”
Mục Thần gật đầu: “Ta tin vào cảm giác này, bởi vì đây là năng lực đặc biệt của Niệm Thông cảnh. Đương nhiên, lợi ích này lớn như thế nào thì ta không biết được. Không chỉ có vậy, lợi ích này luôn kèm theo một vài nguy cơ! Có điều cuối cùng ta vẫn quyết định cược một phen!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao?”
Mục Thần nhìn hắn: “Bởi vì ngươi rất biết cách nói chuyện!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Mục Thần đột nhiên bảo: “Đừng ra khỏi Thánh Mạch một cách tùy ý, hiện giờ ngươi đã được vào danh sách đen của Ma Mạch rồi đấy. Nếu ra ngoài thì bọn họ sẽ giết ngươi!”
Diệp Huyền hỏi: “Thánh Mạch mạnh hay là Ma Mạch mạnh?”
Mục Thần nói: “Ma Mạch mạnh hơn một chút!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Các ngươi toàn thiên tài yêu nghiệt kinh khủng vậy mà còn chưa bằng Ma Mạch ư?”
Mục Thần đột nhiên dừng bước, nàng quay người nhìn Diệp Huyền: “Ma Mạch có yêu nghiệt kinh khủng hơn!”
Diệp Huyền tò mò: “Ngươi nói một chút được không?”
Mục Thần trầm mặc.
Diệp Huyền mỉm cười: “Không được hả?”
Mục Thần khẽ nói: “Ngịch hành giả!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Nghịch hành giả?”
Mục Thần liếc nhìn hắn: “Lai lịch của ngươi không đơn giản, ngươi phải nghe đến cái này rồi chứ!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta có thể nói thật không?”
Mục Thần gật đầu.
Diệp Huyền nói: “Ta có hào quang đấy, ta là người mang hào quang, ở dưới hào quang này thì yêu nghiệt thiên tài gì đó đều dẹp hết!”
Tiểu tháp cạn lời.
Tiểu chủ lại bắt đầu ra vẻ rồi!
Có điều, nghĩ lại hì hình như cũng không có gì lạ cả!
Mục Thần nhìn Diệp Huyền: “Người mang hào quang?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ngươi chưa bao giờ nghe đến à?”
Mục Thần lắc đầu: “Chưa từng nghe đến! Ta thấy ngươi rất thích chém gió đấy!”
Mặt Diệp Huyền đen lại…
Mục Thần khẽ nói: “Nghịch hành giả tức là nghịch cảnh khổ tu, những người như thế này sẽ không bị hạn chế về tư chất. Nghịch hành giả không phải trời sinh, bọn họ sinh ra, nghịch chuyển vận mệnh trên một mức độ nào đó khiến mình không bị tư chất thiên phú hạn chế nữa, phá tan cực hạn, khiến thực lực và tư chất của mình không khớp với nhau.”
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, vẻ mặt có hơi nghiêm trọng: “Kiểu người này trải qua vô số khổ nạn và kiếp số, cuối cùng tham ngộ được trời đất bao la, vũ trụ huyền ảo, thế nhân thăng trầm, quá khứ hiện tại tương lai biến hóa, trong lòng hoàn toàn hiểu rõ. Sự tồn tại như thế này cũng chỉ xuất hiện có vài người từ xưa đến nay.
Nói một cách đơn giản, dù là Mệnh vận chi tử hay là thần đồng, năng lực của bọn họ đều có từ lúc sinh ra, mà nghịch hành giả thì không như vậy, thực lực của bọn họ có được nhờ bọn họ khổ tu. Những cường giả như thế này mới là đáng sợ! Ở Ma Mạch có một người như thế, mà cũng chỉ có một người thôi đã khiến thực lực của Ma Mạch hơn chúng ta một chút!”
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: “Một người có thể thay đổi thế cục của Đại Ma Thiên Vực.”
Diệp Huyền khẽ nói: “Nghe cũng có vẻ ghê gớm đấy!”
Mục Thần nhìn Diệp Huyền: “Ngươi kể về người mang hào quang được không? Ta thấy hơi tò mò, nhưng ta chưa nghe nói đến bao giờ. Không những thế, sử sách cũng không có ghi chép gì cả! Ngươi nói đi được không?”
Người mang hào quang!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi thầm nói: “Tiểu tháp, ngươi nói đi được không? Thực ra ta cũng muốn biết.”
Tiểu tháp nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Rất đơn giản, lần sau khi ngươi gặp Thiên Mệnh tỷ tỷ, chỉ cần ngươi nói với nàng ấy một câu, ngươi ngứa mắt vũ trụ là câu chuyện của chúng ta có thể kết thúc!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3810.



Bạn cần đăng nhập để bình luận