Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3425. Chiến!



Chương 3425. Chiến!




Ba người Diệp Huyền đều không ngờ Thái Nhất Thủy Sinh đã liên thủ với Cổ Mệnh!
Đây chính là người còn mạnh hơn cả Cổ Mệnh đấy!
Rồi giờ đánh kiểu gì đây?
Chắc chắn không đánh lại được rồi!
Cổ Mệnh ở đằng xa chợt cười nói: “Tĩnh Tri cô nương, ta thật sự thấy hơi tò mò đấy, tại sao ngươi lại chọn đứng về phía Diệp Huyền kia vậy?”
Tĩnh Tri lạnh lùng đáp: “Ta không đứng về phía hắn thì sau này sẽ bị ngươi với Thái Nhất Môn nuốt chửng đến một mẩu xương cũng chẳng còn, không phải sao?”
Cổ Ma tộc này đã liên thủ với Thái Nhất tộc nhưng vẫn không nói cho nàng ta biết, điều này chứng tỏ bọn họ muốn lợi dụng nàng ta đối phó với Diệp Huyền, sau đó lại nuốt chửng nàng ta và Thánh Đường!
Mọi người đều tính kế nhau cả thôi!
Cổ Mệnh cười nói: “Còn không phải vì ngươi muốn liên thủ với Diệp Huyền nuốt chửng Cổ Ma tộc ta hay sao?”
Tĩnh Tri cười đáp: “Như nhau cả thôi!”
Cổ Mệnh gật đầu: “Đúng rồi.”
Đúng lúc này, đột nhiên Thái Nhất Sinh Thủy kia nhìn về phía Diệp Huyền, cười hỏi: “Tiểu tháp trong tay ngươi thật sự thần kỳ đến vậy sao?”
Diệp Huyền cười đáp: “Đúng thế đấy!”
Thái Nhất Thủy Sinh nhìn hắn: “Cho ta xem một chút, có được không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Nói đùa! Cho ngươi xem rồi ngươi còn trả lại cho ta sao?”
Thái Nhất Thủy Sinh cười nói: “Cũng đúng, nhưng nếu ngươi không cho vậy ta chi đành tự mình lấy thôi!”
Vừa dứt lời, hắn ta đã biến mất tại chỗ.
Tiểu An ở bên cạnh Diệp Huyền giẫm lên một bước rồi tung một quyền!
Ầm ầm!
Cùng với một đạo quyền mang bùng phát, Tiểu An lập tức lùi về sau hơn nghìn trượng, mà nàng vừa mới dừng lại thì không gian mấy nghìn trượng quanh đó lấy nàng làm trung tâm trực tiếp sụp đổ và tna biến!
Không địch lại được!
Sắc mặt Diệp Huyền nặng nề hẳn đi.
Thực lực của Thái Nhất Thủy Sinh này đúng là mạnh hơn Cổ Mệnh kia nhiều!
Thái Nhất Thủy Sinh liếc mắt nhìn Tiểu An, cười nói: “An Võ Quân! Năm đó ngươi rất không tồi, nhưng tiếc là mấy năm nay, ngươi vẫn không lên được một tầng cao hơn! Ngươi của hiện giờ không phải đối thủ của ta đâu!”
Tay phải của Tiểu An từ từ siết chặt, nàng đột nhiên biến mất tại chỗ!
Cách đằng xa, Thái Nhất Thủy Sinh mỉm cười, vung tay áo.
Ầm!
Tiểu An lập tức quay trở về chỗ cũ!
Mà lúc này, một vệt máu tươi từ từ chảy ra khỏi khóe miệng nàng!
Thái Nhất Thủy Sinh cười nói: “Bây giờ ngươi hơi yếu nhỉ!”
Tiểu An im lặng.
Nàng đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi!
Năm ấy, nàng và Thái Nhất Thủy Sinh này cũng là một người bốn, một người sáu!
Mà bây giờ, nàng đã không phải đối thủ của hắn ta nữa rồi!
Cảnh còn nhưng người đã khác!
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền xuất hiện bên cạnh Tiểu An, cười nói: “Đừng nản lòng!”
Tiểu An lắc đầu: “Không nản lòng! Chỉ là hơi cảm khái mà thôi!”
Nói rồi, nàng nhìn về phía hắn: “Nếu không gặp phải ta thì ngươi cũng sẽ không phải đối mặt với những rắc rối này! Có trách ta không?”
Diệp Huyền cười đáp: “Trách!”
Tiểu An lắc nhẹ đầu: “Xin lỗi!”
Diệp Huyền lại nói: “Trách bản thân ta đã không gặp ngươi sớm hơn một chút!”
Tiểu An ngẩng đầu nhìn hắn mà không nói gì.
Diệp Huyền khẽ cười, nói: “Ngươi thì sao?”
Tiểu An im lặng.
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì lúc này, Tĩnh Tri ở bên cạnh đột nhiên bảo: “Làm ơn đi, cho dù hai người các ngươi muốn chim chuột với nhau thì cũng phải trường hợp đi chứ? Tình hình bây giờ thích hợp lắm sao?”
Tiểu An liếc mắt nhìn nàng ta, vẫn không nói gì.
Diệp Huyền cười ha ha, hắn nhìn về phía Thái Nhất Thủy Sinh ở đằng xa kia: “Các hạ, nghe nói ngươi chính là đệ nhất cường giả ở Thái Cổ tinh vực?”
Thái Nhất Thủy Sinh cười đáp: “Cổ Mệnh huynh rất ưu tú, ta không chắc chắn mình có thể thắng được hắn ta!”
Diệp Huyền thầm thở dài.
Nói chuyện cũng chặt chẽ quá nhỉ!
Cổ Mệnh liếc mắt nhìn hắn: “Nếu ngươi muốn ly gian vậy ta khuyên ngươi bớt tốn nước bọt lại thì hơn!”
Diệp Huyền cười bảo: “Ta chỉ muốn chiến với đệ nhất cường giả của Thần Cổ Giới này một trận mà thôi!”
Thái Nhất Thủy Sinh cười hỏi: “Đấu tay đôi với ta sao?”
Diệp Huyền gật đầu.
Thái Nhất Thủy Sinh mỉm cười: “Được chứ!”
Cổ Mệnh đột nhiên nói: “Sinh Thủy huynh, người này không đơn giản đâu!”
Thái Nhất Thủy Sinh cười bảo: “Ta biết, nhưng ta vẫn muốn xem rốt cuộc hắn yêu nghiệt đến mức nào!”
Cổ Mệnh gật nhẹ đầu, sau đó lùi sang một bên.
Diệp Huyền ở đằng xa nhìn về phía Tiểu An, Tiểu An trầm giọng nói: “Ngươi…”
Diệp Huyền cười đáp: “Chỉ đánh thử thôi!”
Tiểu An nhìn hắn một lúc rồi mới nói: “Cẩn thận!”
Nói rồi, nàng cũng lùi sang một bên.
Nàng vẫn lựa chọn tin tưởng hắn.
Một bên khác, Tĩnh Tri kia liếc mắt nhìn Diệp Huyền sau đó cũng lui sang một bên!
Thái Nhất Thủy Sinh cười nói: “Tới đi!”
Diệp Huyền gật đầu rồi trực tiếp biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện trở lại đã ở ngay trên đỉnh đầu của Thái Nhất Thủy Sinh, ngay sau đó, hắn rút mạnh kiếm chém một đường!
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Chín trăm hai mươi đường Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Một nhát kiếm này vừa ra, không gian xung quanh đã trực tiếp bị chém nứt!
Trong mắt Thái Nhất Thủy Sinh lóe lên vẻ ngạc nhiên: “Kiếm kỹ rất mạnh đấy!”
Nói rồi, hắn ta vung tay áo.
Ầm!
Một mảnh kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyền lập tức lùi về sau hơn vạn trượng!
Nhưng trong nháy mắt hắn dừng lại đó, đột nhiên cổ họng của Thái Nhất Thủy Sinh nứt ra, kiếm quang lóe sáng.
Có điều, trong thoáng chốc cổ họng của hắn ta vừa mới nứt thì cơ thể của hắn ta đã trực tiếp trở nên hư ảo, lúc xuất hiện trở lại, cả người hắn ta đã ở trước mặt Diệp Huyền sau đó đánh một quyền về phía đối phương!
Con ngươi của Diệp Huyền chợt co rút, hắn trực tiếp thi triển Kiếm Vực!
Ầm!
Kiếm Vực của hắn gắng gượng đỡ được một quyền này, nhưng sắc mặt của hắn cũng lập tức trở nên trắng bệch. Cùng lúc đó, cả người hắn lùi nhanh về sau, lần này không phải lùi khỏi không gian mà là trực tiếp lùi đến một Thời Gian Trường Hà!

Hết chương 3425.



Bạn cần đăng nhập để bình luận