Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3608. Ta vô địch! (2)



Chương 3608. Ta vô địch! (2)




Sau khi trở về Thiên Cực thành, Diệp Huyền và Dương Niệm Tuyết trở về căn phòng mà Huyền Cơ lão nhân sắp xếp cho bọn họ.
Hắn mỉm cười: “Lão tỷ, lần này phát tài rồi!”
Nói đoạn, hắn lấy nạp giới của cường giả Mệnh Tri cảnh kia ra. Bên trong nạp giới có hàng trăm vạn viên thiên cực tinh!
Không chỉ có vậy, bên trong nạp giới còn có vài thần vật, những thần vật này vừa nhìn đã biết có giá trị cao.
Dương Niệm Tuyết lật xem, cuối cùng nàng lấy một lá cờ màu đỏ ra: “Cái thứ này không đơn giản!”
Diệp Huyền liếc nhìn lá cờ, trên lá cờ có ba chữ: Triệu Hồn Phan!
Diệp Huyền mỉm cười: “Tuyết tỷ, ngươi cứ chọn thoải mái!”
Dương Niệm Tuyết mỉm cười: “Cái này cho ta nghiên cứu!”
Nói đoạn, nàng bèn cất Triệu Hồn Phan đi, sau đó lại lấy ra một cái nhẫn màu đen. Nàng quan sát cái nhẫn, mỉm cười: “Hóa ra là Thủ Hộ Giới!”
Diệp Huyền tò mò: “Thủ Hộ Giới?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Thủ Hộ Giới này thú vị phết! Bên trong nó có ẩn chứa thời không bảo hộ thần bí, một khi thi triển thì chín loại thời không bảo hộ có thể hợp nhất, đủ để ngăn chặn đòn tấn công toàn lực của cường giả Mệnh Tri cảnh!”
Nói đến đây, nàng bèn nhìn Diệp Huyền: “Lão đầu kia đến chết vẫn không dùng cái nhẫn này, là nàng ta ra tay hả?”
Diệp Huyền gật đầu.
Dương Niệm Tuyết lắc đầu, vẻ mặt nàng phức tạp: “Chẳng trách, lão đầu kia còn chẳng có cơ hội đánh trả cơ mà!”
Thiên Mệnh!
Nữ nhân kia ra tay thì mười cường giả Mệnh Tri cảnh cũng có thể miểu sát!
Dương Niệm Tuyết đưa cái nhẫn cho Diệp Huyền: “Ngươi giữ lấy đi!”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Ngươi giữ đi!”
Dương Niệm Tuyết mỉm cười: “Ta không cần đến nó, nhưng ngươi có thể dùng đó!”
Diệp Huyền còn muốn nói gì đó, song Dương Niệm Tuyết lại trừng mắt nhìn hắn: “Nói cho ngươi là cho ngươi, nhiều lời vậy làm gì!”
Nói đoạn, nàng bèn thu cái nạp giới lại: “Thủ Hộ Giới cho ngươi, những cái khác trong nạp giới thì của ta!”
Diệp Huyền nghe mà trợn mắt há mồm, vẻ cảm động vừa rồi lập tức tan biến!
Lão tỷ cũng giống kẻ cướp quá ha!
Trong đó có trăm vạn viên thiên cực tinh cực phẩm đấy!
Thấy Diệp Huyền há hốc mồm, Dương Niệm Tuyết chớp mắt: “Không nỡ à?”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Cho lão tỷ thì sao ta lại không nỡ, chỉ là…”
Dương Niệm Tuyết đột nhiên vỗ vai hắn: “Đệ đệ tốt!”
Diệp Huyền: “…”
Dương Niệm Tuyết lại nói: “Ta phải cố lên Mệnh Tri cảnh đây!”
Diệp Huyền kinh ngạc: “Cố lên Mệnh Tri ư?”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Ta cần rất nhiều thiên cực tinh, một trăm vạn viên này cũng không đủ!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Kinh khủng vậy sao?”
Dương Niệm Tuyết trừng mắt nhìn hắn: “Chứ không thì sao? Ngươi phải biết là vũ trụ này cường giả Mệnh Tri cảnh ít lắm!Tại sao lại ít như vậy? Bởi vì từ Nguyên Thần lên Mệnh Tri cần rất nhiều thiên cực tinh cực phẩm! Tiêu tốn thế một người bình thường sao gánh vác nổi! Rất nhiều người chưa thể đạt đến Mệnh Tri cảnh không phải vì không có thiên phú mà là vì bọn họ không có tiền, hiểu chưa?”
Không có tiền!
Diệp Huyền cười khổ, đúng thế, tu luyện cần tiền tài chống đỡ nữa mà!
Dương Niệm Tuyết lại nói: “Một trăm viên vạn viên thiên cực tinh cực phẩm này cũng chẳng biết có đủ hay không, nhưng ta thấy có thể không đủ đâu, thế nên…”
Nàng nhìn Diệp Huyền, nhếch miệng: “Lão đệ, ngươi phải nghĩ cách tạo ra nhiều cho ta đấy!”
Diệp Huyền cạn lời: “Lão tỷ, ta tạo ra kiểu gì… Ta cũng không thể đi cướp mà?”
Dương Niệm Tuyết chỉ vào nạp giới trong tay: “Trong nạp giới này có nhiều thần vật lắm, có thể đấu giá, chắc hẳn sẽ kiếm được một chút. Có điều vẫn không đủ được, dẫu sao thì ngươi cũng nghĩ cách đi, ta phải tu luyện đây! Đợi lão tỷ đạt được Mệnh Tri cảnh rồi lão tỷ sẽ bảo vệ ngươi!”
Nói đoạn, nàng bèn đi vào tiểu tháp.
Bên trong căn phòng, Diệp Huyền thấy hơi đau đầu.
Lão tỷ này có hơi không đáng tin!
Đi tìm thiên cực tinh cho nàng ư?
Diệp Huyền thở dài một hơi, sau đó rời khỏi căn phòng. Hắn liếc nhìn xung quanh: “Huyền Cơ!”
Huyền Cơ lão nhân bèn xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn ta hành lễ: “Tiền bối có gì dặn dò?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nơi này có hội đấu giá không?”
Huyền Cơ lão nhân mỉm cười: “Đương nhiên là có rồi, tiền bối muốn mua gì hả?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta muốn bán vài tạp vật!”
Huyền Cơ lão nhân vội nói: “Để ta sắp xếp!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Làm phiền ngươi rồi!”
Huyền Cơ lão nhân vội lắc đầu: “Không phiền! Tiền bối, ngươi đợi ta sắp xếp xong sẽ báo cho ngươi ngay!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Huyền Cơ lão nhân quay người rời đi.
Lúc này, Diệp Huyền quay người nhìn sang bên cạnh: “Hung Nghê cô nương, ngươi ra đi!”
Ở góc phía không xa, Hung Nghê xuất hiện.
Diệp Huyền nhìn nàng, hắn mỉm cười: “Ngươi đi theo ta bao lâu rồi?”
Hung Nghê trầm giọng nói: “Chúng ta hợp tác đi!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Hợp tác?”
Hung Nghê gật đầu.
Diệp Huyền nhếch khóe miệng: “Hung Nghê cô nương, ta đã từng cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không nắm bắt. hiện giờ ngươi muốn hợp tác? Xin lỗi, ta không muốn nữa!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Lúc này, Hung Nghê đột nhiên cười: “Ta có một bí mật, chắc chắn ngươi sẽ thấy hứng thú!”
Diệp Huyền lại không dừng bước.
Hung Nghê lại nói: “Có người đang lên kế hoạch giết ngươi!”
“Giết ta?”
Diệp Huyền cười: “Dưới tam kiếm thì ta vô địch, trên tam kiếm, ta một đổi một!”
Hung Nghê: “…”
Hết chương 3608.



Bạn cần đăng nhập để bình luận