Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 819: Chiến

Sau khi rời khỏi Vạn Bảo thương hội, Diệp Huyền trở lại Kiếm tông, mà hắn vừa trở lại Kiếm tông, một tên thanh niên nam tử lập tức xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thanh niên nam tử liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Ngươi chính là Diệp Huyền kia?

Diệp Huyền gật đầu.

Thanh niên nam tử nói:

- Ta đến từ Võ viện.

Diệp Huyền lãnh đạm nói:

- Có việc gì?

Thanh niên nam tử cả giận nói:

Thanh niên nam tử vội vàng nói:

Diệp Huyền đi đến trước mặt thanh niên nam tử:

Đột nhiên, kiếm vào thêm nửa tấc, giữa chân mày thanh niên nam tử, một giọt máu tươi bắn ra.

Đúng lúc này, một thanh phi kiếm đột nhiên đính vào giữa chân mày thanh niên nam tử.

- Ngươi đến thăm, không mang lễ vật sao?

Thanh niên nam tử cười lạnh:

- Ta, ta chỉ là đến thăm, không có ý tứ gì khác!

Thân thể của thanh niên nam tử cứng đờ, không dám động thêm chút nào, sợ kiếm xuyên thủng đầu.

- Ngươi giết người của Võ viện ta, thật cho rằng Võ...

- Diệp Huyền, ngươi cho rằng Võ...

Diệp Huyền lại hỏi:

- Cho rằng Võ gì hả?

- Không có lễ vật?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

Thanh niên nam tử: "..."

- Huynh đệ tới thì tới, còn đưa lễ lớn như thế... Ai, thật đúng là quá khách khí!

Diệp Huyền nhìn thoáng qua nạp giới, trong nạp giới có hơn ba trăm vạn Tử Nguyên tinh, cũng tính là một khoản tiền nhỏ!

- Về sau rảnh rỗi lại đến thăm!

- Có có!

Trước pho tượng ở cửa Võ viện, chúng đệ tử Võ viện vây quanh thanh niên nam tử, thanh niên nam tử có chút điên cuồng nói:

Thanh niên nam tử vội vàng nói:

- Diệp Huyền kia nghĩ hắn là cái thá gì? Vậy mà nhục Võ viện ta như thế!

Nghe thanh niên nam tử nói, đám người giữa sân lập tức giận không thể nuốt, có người cả giận nói:

- Diệp Huyền kia khinh người quá đáng, không chỉ nhục ta, còn nói Võ viện ta không người, sau này cứ thấy đệ tử Võ viện chúng ta một lần là sẽ đánh chúng ta một lần!

Nói xong, hắn vội vàng gỡ xuống nạp giới của bản thân, sau đó đưa cho Diệp Huyền.

Nói xong, hắn đi thẳng một bên khác.

Tại chỗ, thanh niên nam tử lập tức thở dài một hơi, sau một khắc, hắn quay người chạy đi!

Sau khi thanh niên nam tử trở lại Võ viện, trên mặt đã tràn đầy máu tươi.

Diệp Huyền thu hồi nạp giới, cười nói:

Diệp Huyền thu hồi kiếm, cười nói:

- Chí phải chí phải!

Thanh niên nam tử cười cực kỳ mất tự nhiên:

- Quách Phi, có phải là tự ngươi đi tìm Diệp Huyền kia, sau đó ăn phải thiệt thòi lớn, cho nên mới kích động mọi người hay không?

- Ngươi đánh rắm, trước đó Diệp Huyền kia giết người của Võ viện chúng ta, ngươi đã quên rồi sao? Hiện tại đệ tử Kiếm tông đều đang lấy việc này ra cười nhạo Võ viện chúng ta, nói đệ tử Võ viện chúng ta đều không có trứng!

- Đúng rồi! Hiện tại Võ viện chúng ta ra bên ngoài gặp phải đệ tử Kiếm tông đều phải cúi thấp một cái đầu, quá biệt con mẹ nó khuất đi!

- Đánh chết Diệp Huyền!

Lúc này, không biết là ai nói một câu.

Giữa sân đột nhiên an tĩnh lại, thế nhưng sau một khắc, vô số người đột nhiên gầm thét:

- Đánh chết Diệp Huyền!

- Các ngươi muốn đánh chết ta sao?

Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên.

Nhìn thấy bóng người này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt:

Theo thanh âm này truyền đến, một bóng người xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền.

- Có thể!

Yên lặng một chớp mắt, một thanh âm đột nhiên vang lên từ Võ Điện:

- Võ viện gọi một người ra, đơn đấu với ta, một trận chiến quyết thắng thua, cũng là một trận chiến giải ân oán, có thể hay không?

Nói xong, hắn ngẩng đầu nhìn về phía vị trí Võ Điện:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Các ngươi muốn đánh hội đồng hay là đơn đấu?

Tên đệ tử Võ viện kia cả giận nói:

- Đánh ngươi mà cần hội đồng sao? Ngươi...

Hắn còn chưa kịp nói xong, một thanh kiếm đột nhiên đính vào giữa chân mày hắn.

Thanh âm của nam tử hơi ngừng.

Mà giữa sân cũng an tĩnh lại trong nháy mắt.

Diệp Huyền liếc mắt nhìn đám người giữa sân:

- Muội muội ta ở Võ viện, bằng hữu của ta cũng ở Võ viện, nói thật, ta không muốn phát sinh bất kỳ chuyện tình gì không vui với Võ viện.

- Phải thì như thế nào?

Một tên đệ tử Võ viện trong đó đứng dậy, hắn căm tức nhìn Diệp Huyền:

- Các ngươi muốn đánh chết ta sao?

Diệp Huyền liếc mắt nhìn đám người giữa sân, cười nói:

Nhìn thấy Diệp Huyền, vẻ mặt thanh niên nam tử vừa chạy về trước đó lập tức đại biến, không ngừng lui về phía sau.

Mọi người nghe tiếng nhìn theo, cách đó không xa, một tên nam tử đứng đấy, người này đúng là Diệp Huyền!

- Ngươi...

Người này, Diệp Huyền tự nhiên là nhận biết!

Mạc Tà!

Mạc Tà Ma Kha tộc!

Nhìn thấy Diệp Huyền, Mạc Tà cũng ngẩn người:

- Ngươi...

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, hắn không nghĩ tới, Mạc Tà này cũng gia nhập Võ viện a!

Mạc Tà cười nói:

- Diệp huynh, ngươi cũng tới Thần Võ thành.

Diệp Huyền gật đầu.

Mạc Tà đang muốn nói chuyện, thế nhưng rất nhanh, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn lập tức nhướng mày:

- Diệp huynh...

Diệp Huyền cười nói:

- So hai chiêu đi!

Mạc Tà nhìn thoáng qua Diệp Huyền, mỉm cười:

- Cũng tốt!

Mặc kệ là Diệp Huyền hay là Mạc Tà, kỳ thật đều rất muốn tranh đua cao thấp với đối phương.

Phải nói, ban đầu lúc hai người còn ở Vị Ương Tinh Vực, đã rất muốn đánh một trận sảng khoái!

Đáng tiếc là lúc ấy cũng không có cơ hội!

Mà bây giờ, có cơ hội này!

Chiến!

Hai người tới phía trên một đài luận võ của Võ viện, luận võ đài rất lớn, rộng mấy trăm trượng, cả tòa luận võ đài có một tòa trận pháp gia trì, có thể tiếp nhận lực lượng cường đại!

Mà ở bốn phía luận võ đài, tụ tập một đám đệ tử Võ viện.

Phía trên đài luận võ, Mạc Tà nhìn về phía Diệp Huyền:

- Diệp huynh, cẩn thận!

Thanh âm vừa dứt, cả người hắn đột nhiên biến mất.

Nơi xa, Diệp Huyền đột nhiên xuất kiếm!

Một điểm hàn quang hiện, không gian liệt!

Ầm ầm!

Toàn bộ luận võ đài đột nhiên run lên kịch liệt, hai người lập tức lùi lại nhanh, mà trong quá trình lui, trước mặt Mạc Tà đột nhiên xuất hiện hai thanh phi kiếm, mà đúng lúc này, thân thể Mạc Tà đột nhiên mờ đi!

Xuy xuy!

Hai đạo phi kiếm chém bay qua, nhưng mà lại trảm vào trong không khí.

Mà lúc này, Mạc Tà đã vọt tới trước mặt Diệp Huyền, nhưng mà, nghênh đón hắn lại là một điểm kiếm quang.

Mạc Tà đấm ra một quyền!

Cứng đối cứng!

Oanh!

Mạc Tà vừa đấm ra một quyền này, một điểm kiếm quang của Diệp Huyền trực tiếp vỡ nát, cùng lúc đó, một nắm đấm đánh thẳng đến mặt Diệp Huyền, thế nhưng trong nháy mắt, nắm đấm này rụt trở về!

Bởi vì chẳng biết từ lúc nào, một thanh phi kiếm đã xuất hiện sau gáy Mạc Tà!

Mạc Tà thu quyền, quay người đấm ra một quyền!

Ầm!

Chuôi phi kiếm kia của Diệp Huyền mạnh mẽ bị buộc ngừng.

Mà lúc này, sắc mặt Mạc Tà đại biến, quay người đột nhiên hợp lại hai tay.

Vừa hợp lại, trực tiếp kẹp lấy một thanh kiếm!

Diệp Huyền đột nhiên xoay tròn tay phải, nhưng mà kiếm không thể nhúc nhích chút nào!

Mạc Tà đang muốn xuất thủ lần nữa, thế nhưng sau một khắc, lại có một thanh phi kiếm chém tới từ phía sau hắn!

Sắc mặt Mạc Tà biến hóa, nhẹ nhàng giẫm chân phải một cái, vọt ra hơn mười trượng về phía bên phải, nhưng mà, hắn còn chưa kịp dừng lại, hai thanh phi kiếm lại lần nữa chém tới!

Phi kiếm có tốc độ nhanh chóng, làm cho vẻ mặt Mạc Tà rung động, hắn không dám khinh thường, một lần nữa lui về phía sau, có thể nói là tránh thoát phi kiếm của Diệp Huyền chỉ trong gang tấc!

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ lần nữa, Mạc Tà đột nhiên biến mất.

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm đâm ra phía bên phải một kiếm!

Oanh!

Cả tòa luận võ đài run lên kịch liệt, sau một khắc, hai đạo tàn ảnh nương theo hai đạo phi kiếm không ngừng lóe lên ở phía trên đài luận võ.

Đệ tử Võ viện giữa sân thấy mà sợ mất mật.

Tốc độ của Diệp Huyền và Mạc Tà quá nhanh!

Nhanh đến mức bọn hắn căn bản không thể thấy rõ hai người!

Đặc biệt là phi kiếm của Diệp Huyền, tốc độ của phi kiếm này, không phải khủng bố bình thường!

Nếu như dùng để đánh lén...

Nghĩ đến đây, rất nhiều người đã có chút tê cả da đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận