Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3592. Rời đi! (2)



Chương 3592. Rời đi! (2)




Lúc này, Đinh cô nương đột nhiên nói: “Tịnh khí ngưng thần!”
Diệp Huyền vội làm theo, dần dần hắn phát hiện kiếm khí trong cơ thể mình đang biến mất, sau đó cho hắn hấp thụ!
Cảm nhận được điều này, Diệp Huyền thầm thở phào một hơi!
Dưới tình huống thông thường thì chắc chắn hắn không thể chịu được kiếm khí mà cha hắn để lại, may mà có dì Đinh giúp đỡ!
Cứ thế, dưới sự giúp đỡ của Đinh cô nương, Diệp Huyền bắt đầu hấp thụ đường kiếm khí kia từng chút một. Dần dần, xung quanh hắn xuất hiện càng lúc càng nhiều kiếm khí mạnh!

Ở một bên khác, Hung Nghê ngồi trong phòng của mình, nàng nhắm hai mắt, xung quanh là những ngọn lửa màu máu đỏ.
Không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nàng chầm chậm mở mắt ra. Ngọn lửa xung quanh bỗng nhiên bùng lên, song sau khi nàng áp tay xuống, ngọn lửa lập tức biến mất.
Lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện phía sau nàng.
Nữ tử cung kính hành lễ: “Nãi Tiên tham kiến hung chủ!”
Hung Nghê nói: “Sao rồi?”
Nãi Tiên nói: “Hồi bẩm hung chủ, đã điều tra được!”
Nói đoạn, nàng bèn ta đưa một cuộn giấy màu đen cho Hung Nghê.
Hung Nghê mở ra xem, hồi lâu sau nàng nhíu mày: “Nữ tử váy trắng?”
Nãi Tiên gật đầu: “Diệp công tử kia có hai người chống lưng, một người là nữ tử váy trắng, hình như thanh kiếm trong tay hắn là do nữ tử này tạo ra! Ngoài nữ tử váy trắng còn có một người là thanh sam nam tử, hình như thanh sam nam tử này là phụ thân của Diệp công tử!”
Hung Nghê nói: “Có tư liệu về hai người này không?”
Nãi Tiên lắc đầu: “Không thể tra ra!”
Hung Nghê nhíu mày: “Không thể tra ra ư?”
Nãi Tiên gật đầu: “Hai người này thần bí lắm, trong đó người xuất hiện nhiều nhất là nữ tử váy trắng, nữ tử này vô cùng thần bí, ta chỉ biết nàng ta giết người trước nay chỉ dùng một đường kiếm!”
Hung Nghê nhíu mày: “Một đường kiếm?”
Nãi Tiên khẽ gật đầu: “Một đường kiếm!”
Hung Nghê nhếch miệng: “Giết người chỉ cần một đường kiếm, thú vị đấy!”
Nãi Tiên trầm giọng nói: “Hung chủ, lai lịch của thiếu niên này thần bí, nhất là thanh kiếm trong tay hắn có thể không bị áp lực thời không và vực thẳm thời không ảnh hưởng. Ngoài ra, huyết mạch của hắn cũng đặc biệt vô cùng, với tình hình hiện tại thì thuộc hạ chưa từng thấy huyết mạch nào mạnh hơn huyết mạch của hắn!”
Hung Nghê trầm mặc.
Nãi Tiên lại nói: “Hung chủ, còn một chuyện nữa, đó chính là viện trưởng của học viện nữ tử cũng không đơn giản, chúng ta không được coi thường!”
Hung Nghê hỏi: “Sao lại nói vậy?”
Nãi Tiên trầm giọng nói: “Lai lịch của nàng ta cực kì thần bí, thực lực lại lớn mạnh, còn về đạt đến trình độ nào thì ta không điều tra được, thế nhưng chúng ta không được coi thường!”
Hung Nghê trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Như vậy tức là vị Diệp tiểu ca ca này có một đống người lợi hại đứng sau! Chỉ là theo lẽ thường thì với một bối cảnh lợi hại như thế, danh tiếng của hắn phải lẫy lừng lắm mới phải!”
Nãi Tiên gật đầu: “Đúng thế!”
Hung Nghê mỉm cười: “Càng lúc càng thú vị!”
Nãi Tiên lùi sang bên cạnh, nàng ta không nói gì nữa.
Một lát sau, Hung Nghê đột nhiên mỉm cười: “Nãi Tiên, ngươi nói xem nữ tử váy trắng và thanh sam nam tử liệu có vượt cả Mệnh Tri cảnh không?”
Nãi Tiên lắc đầu: “Chắc chắn không thể! Nếu như hai người này đã vượt qua Mệnh Tri cảnh thì đã nổi khắp chư thiên vạn giới rồi! sự thật là đến chúng ta cũng chưa từng nghe đến hai người họ!”
Nói đến đây, nàng ta dừng lại một chút rồi nói: “Cùng lắm là Mệnh Tri cảnh thôi!”
Cùng lắm là Mệnh Tri cảnh!
Thế này đã là đánh giá cao lắm rồi!
Phải biết rằng trên thế gian này, Mệnh Tri cảnh đã là một sự tồn tại không hề tầm thường rồi!
Đúng lúc ấy, không gian trước mặt Nãi Tiên đột nhiên rung lên. Một lát sau, nàng ta nhìn Hung Nghê: “Hung chủ, Diệp công tử xuất quan rồi! Mà hiện giờ hắn đã đạt Vô Gian chi đạo!”
Hung Nghê nhíu mày: “Đạt Vô Gian chi đạo rồi ư?”
Nãi Tiên gật đầu: “Không chỉ có vậy, hắn còn rời khỏi học viện nữ tử!”
Hung NGhê lập tức đứng dậy: “Rời khỏi học viện nữ tử ư?”
Nãi Tiên gật đầu: “Đúng vậy!”
Hung Nghê nói: “Ngươi âm thầm đi theo, đừng hiện thân!”
Nói đoạn, nàng bèn đột nhiên biến mất.
Nãi Tiên cũng biến mất theo.

Trong một tầng mây nào đó, một lão giả xuất hiện phía sau Thần Khâm. Lão giả trầm giọng nói: “Thần nữ, vừa nhận được tin, Diệp công tử kia đã rời khỏi học viện nữ tử!”
Thần Khâm mở mắt ra: “Rời khỏi học viện nữ tử ư?”
Lão giả gật đầu: “Đúng vậy!”
Thần Khâm lại nói: “Thế Đinh cô nương có đi theo không?”
Lão giả lắc đầu: “Không!”
Thần Khâm nhíu mày: “Vậy mà lại không đi theo… hắn không sợ chết hả?”
Lão giả lại nói: “Hung chủ kia cũng rời khỏi học viện nữ tử rồi!”
Thần Khâm trầm giọng nói: “Nữ nhân đáng chết này, đúng là giỏi nhẫn nhịn mà không động thủ!”
Lão giả do dự một hồi rồi nói: “Chắc là nàng ta muốn chúng ta ra tay trước!”
Thần Khâm gật đầu: “Nữ nhân này độc đoán lắm! Ngươi thông báo cho Thiên Đạo Tông, cứ nói Diệp Huyền đã rời khỏi học viện nữ tử!”
Dù sao thì nàng ta cũng sẽ không ra tay trước!
Lão giả gật đầu: “Đã hiểu!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.

Bên trong học viện nữ tử, Đinh cô nương ngẩng đầu nhìn đường kiếm quang biến mất trên bầu trời, nàng khẽ nói: “Cuối cùng cũng đưa cái tên rắc rối kia rời đi! Tiểu tử, bảo trọng nhé…”
Hết chương 3592.



Bạn cần đăng nhập để bình luận