Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 745: Vị Ương Thiên Tới!

Trước mặt Diệp Huyền, lão giả áo bào đen kia ngừng lại!

Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyền, chuẩn xác mà nói, là nhìn chằm chằm Trấn Hồn Kiếm trong tay Diệp Huyền!

Vừa nhìn thấy chuôi kiếm này, hắn nhăn mày lại:

- Thần khí Tạo Hóa cảnh!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Có ánh mắt!

Lúc này, lão giả áo bào đen trầm giọng nói:

- Không có khả năng, cho dù là thần khí Tạo Hóa cảnh, cũng tuyệt đối không có khả năng miểu sát hắn!

Nghe vậy, Diệp Huyền giống như thẹn quá hoá giận, lập tức dẫn theo kiếm phóng tới phía lão giả áo bào đen.

Đối diện Diệp Huyền, lão giả áo bào đen nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong mắt có một tia đề phòng.

Lão giả áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

Nhìn thấy lão giả áo bào đen lui lại, Diệp Huyền đang muốn đuổi theo, lúc này, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn vội vàng dừng lại, kém chút nữa thì quên bản thân hắn cũng đánh không lại đối phương.

Sắc mặt Diệp Huyền biến hóa, rất nhanh, hắn cả giận nói:

Lão giả áo bào đen nhìn về phía không trung, giờ phút này, đám người Thần pháp sư trên không đã sắp sửa không ngăn nổi Vị Ương Thiên. Nhìn thấy một màn này, sắc mặt lão giả áo bào đen trầm xuống, hắn nhìn về phía Diệp Huyền lần nữa, Diệp Huyền đang cầm Trấn Hồn Kiếm vung qua vung lại.

Nói đến đây, hắn nhìn về phía Diệp Huyền:

Nhưng vào lúc này, tên Thần pháp sư trên không kia đột nhiên cả giận nói:

- Lão tử không có át chủ bài gì khác, mau tới đây!

- Chắc chắn ngươi còn có át chủ bài gì khác!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt lão giả áo bào đen biến hóa, hắn cũng không lựa chọn ra tay, mà lựa chọn lui về sau trăm trượng, kéo dài khoảng cách với Diệp Huyền!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Ngươi cho rằng lão phu sẽ bị ngươi lừa gạt sao?

- Tiền bối, ra tay!

- Còn chờ cái gì nữa? Mau giết hắn!

Lão giả áo bào đen chậm rãi nắm chặt tay phải, lúc này, A Quỷ xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền, nhìn thấy A Quỷ, vẻ mặt lão giả áo bào đen lập tức trầm xuống.

Oanh!

Đấm ra một quyền, A Quỷ trực tiếp bị chấn cho liên tục lùi lại phía sau, mà gần như đồng thời, một thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt lão giả áo bào đen.

Không gian xung quanh run lên kịch liệt, toàn bộ phi kiếm của Diệp Huyền đều yên diệt, nhưng khi phi kiếm vừa mới yên diệt, A Quỷ đã xuất hiện ở trước mặt lão giả áo bào đen, cùng lúc đó, một thanh lưỡi hái màu đỏ như máu trực tiếp chém về phía yết hầu lão giả áo bào đen!

Lão giả áo bào đen híp lại hai mắt, hắn không lựa chọn lui nữa, thân hình hắn run lên, trực tiếp xuất quyền đánh tới phía A Quỷ.

Lão giả áo bào đen lùi nhanh hơn trăm trượng, cùng lúc đó, đầu hắn trực tiếp bị một kiếm này chém nứt ra, nhưng mà hắn vẫn chưa chết, chẳng qua là thân thể trở nên hư ảo một chút!

Nghe Diệp Huyền nói, A Quỷ có chút ngẩn người, sau một khắc, hắn dẫn theo lưỡi hái lập tức xông ra ngoài.

A Quỷ trầm giọng nói:

- Không chết sao?

Bên cạnh A Quỷ, Diệp Huyền trầm giọng nói:

Oanh!

Nối tiếp hoàn mỹ!

Lão giả áo bào đen căn bản không kịp né tránh, hai tay hắn vồ lấy, trực tiếp bắt lấy thanh lưỡi hái này, nhưng mà đúng lúc này, một thanh phi kiếm trực tiếp trảm lên trên đầu hắn.

Oanh!

Phi kiếm đột nhiên xuất hiện khiến cho lão giả áo bào đen biến sắc, hai cánh tay hắn đan xen quét ngang về phía trước.

Ầm ầm!

Vẻ mặt lão giả áo bào đen dữ tợn, hai tay hắn đột nhiên vỗ ra hai phía bên cạnh bản thân.

Kiếm quang vỡ tan, thế nhưng sau một khắc, lại có thêm mấy đạo phi kiếm chém tới phía hắn từ đủ góc độ!

- Đạt đến trình độ này, có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh.

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ngươi cận chiến, ta đánh xa!

A Quỷ trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước mặt lão giả áo bào đen kia, đồng tử của lão giả áo bào đen co rụt lại, không chút do dự, hắn xoay người bỏ chạy!

Hắn biết rõ, nếu chiến tiếp, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Đặc biệt là phi kiếm của Diệp Huyền, thật sự là quá đáng sơ!

Tốc độ của lão giả áo bào đen cực nhanh, trong chớp mắt đã sắp về tới phía chân trời, nhưng mà đúng lúc này, một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu hắn, sau một khắc, một cỗ lực lượng cường đại bao phủ xuống từ trên không.

Sắc mặt lão giả áo bào đen đại biến, hai tay đột nhiên vỗ lên trên đỉnh đầu.

Ầm ầm!

Vừa chụp lại, trực tiếp giữ chặt thanh phi kiếm kia, thế nhưng sau một khắc, phía sau thanh phi kiếm này, còn có một thanh phi kiếm!

Mạc Tà trực tiếp bay ngược ra ngoài, mà Ngôn Sinh kia cũng liên tục lùi lại phía sau, cùng lúc đó, một thanh phi kiếm lặng yên chém tới, trực tiếp xuất hiện trước mặt Ngôn Sinh, sắc mặt người sau đại biến, tay trái cách không chụp ra phía trước.

Oanh!

Mạc Tà không tránh không né tùy ý để một chưởng kia đập vào trước ngực hắn, nhưng mà, một quyền của hắn cũng đánh vào trên ngực Ngôn Sinh!

Đúng lúc này, chỉ trong nháy mắt, tốc độ của Mạc Tà tăng lên dữ dội, lập tức đi đến trước mặt Ngôn Sinh, nhìn thấy một màn này, sắc mặt Ngôn Sinh biến hóa, tay trái của hắn đột nhiên chấn động ra phía trước, trong lòng bàn tay, một ngọn hỏa diễm dày đặc màu lam bạo phát ra.

- Một tên Thánh cảnh nho nhỏ...

Giờ phút này, thương thế của Mạc Tà cũng đã khôi phục một chút!

Mạc Tà nhìn Diệp Huyền, yên lặng một lát, sau đó hắn đột nhiên chỉ tới sáu tên Thần pháp sư ở chân trời phía xa kia:

- Trợ giúp ta!

Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái.

Oanh!

Mạc Tà phóng lên tận trời, vọt thẳng tới phía sáu tên Thần pháp sư kia!

Phía dưới, Diệp Huyền nhẹ nhàng hợp lại hai ngón tay, một thanh kiếm khí lặng yên ngưng tụ.

Hắn và Mạc Tà đều rất rõ ràng, mặc dù trước đó Ma Kha tộc và Vị Ương Tinh Vực đang tử chiến, thế nhưng giờ phút này, bọn hắn không thể không hợp lại, bởi vì nếu như không hợp lại, tất cả mọi người đều phải chết!

Trên không, tên Thần pháp sư Ngôn Sinh cầm đầu kia nhìn thấy Mạc Tà vọt tới, khóe miệng lập tức nổi lên một vệt mỉa mai:

Người này, chính là Mạc Tà, mà vừa ra tay ngăn cản lão giả áo bào đen, chính là hắn!

Tay phải Diệp Huyền khẽ vẫy, Trấn Hồn Kiếm trở lại trong tay hắn, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa, một tên nam tử đứng ở nơi đó!

Sợi kiếm quang này trực tiếp xuyên qua yết hầu của lão giả áo bào đen, đầu lâu của lão giả áo bào đen trực tiếp bay ra ngoài, máu tươi như trụ, linh hồn lão giả áo bào đen đang muốn bỏ chạy, nhưng một thanh phi kiếm càng nhanh hơn, trong nháy mắt đã xuyên thủng linh hồn của hắn, cùng lúc đó, chuôi kiếm này trực tiếp hấp thu linh hồn của hắn!

Xuy!

Mà lúc này, một sợi kiếm quang chợt lóe lên trong sân ——

Chân trời run lên kịch liệt, lão giả áo bào đen rơi nhanh xuống.

Sắc mặt Thần pháp sư đại biến, hắn vội vàng nghiêng người lóe lên, nhưng mà vẫn có chút chậm trễ, thanh phi kiếm kia trực tiếp chém xuống từ vai trái của hắn.

Xuy!

Cả cánh tay của Thần pháp sư trực tiếp bay ra ngoài.

Mà lúc này, Mạc Tà đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn lần nữa! Nhìn thấy một màn này, Ngôn Sinh hoảng hốt trong lòng, giờ khắc này, hắn không thể không từ bỏ đối kháng Vị Ương Thiên, vội vàng thu hồi toàn bộ tinh lực của bản thân, hai tay kết ấn, trong miệng vội vàng mặc niệm, rất nhanh, không gian trước mặt Mạc Tà đột nhiên tầng tầng rung động, từng đạo lực lượng cường đại không ngừng chảy ra từ bên trong không gian này, Mạc Tà vừa vọt tới trước mặt hắn trực tiếp bị đánh bay!

Nhưng mà lúc này, Ngôn Sinh đột nhiên quay đầu, cách đó không xa, Vị Ương Thiên đang vọt thẳng tới phía hắn, mà trong hai tay Vị Ương Thiên, xách theo hai đầu lâu đẫm máu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận