Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3558. Nam nhân chân chính!(2)



Chương 3558. Nam nhân chân chính!(2)




Cách đó không xa, lão giả sờ sờ tai trái của mình, sau đó nhìn Diệp Huyền, lúc này, trong mắt hắn ta hiện lên một tia nghiêm trọng: "Coi thường ngươi rồi!"
Nói xong, hắn ta tiến lên trước một bước, chỉ một bước đã khiến không gian ở phía xa xa trước mặt Diệp Huyền lập tức sụp đổ, trong chốc lát, Diệp Huyền lập tức rơi xuống vực thẳm thời không của đệ bát trùng thời không.
Nhưng điều khiến mọi người sửng sốt chính là sau khi Diệp Huyền tiến vào vực thẳm thời không, hắn hoàn toàn không bị làm sao cả!
Hắn không rơi xuống tiếp nữa mà dừng lại nguyên tại chỗ.
Tư Thiên nhìn chằm chằm vào hắn, một lúc sau, ánh mắt của hắn ta rơi vào Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền: "Chính là thanh kiếm này!"
Lão giả của Dương tộc cũng rơi vào trên Thanh Huyền Kiếm: "Hóa ra là thanh kiếm này, thần vật này nằm trong tay ngươi quả thực là phung phí của trời!"
Nói xong, hắn ta lại định đánh tới, đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện ở trên đầu hắn ta, sau đó chém thẳng xuống một kiếm!
Bạt Kiếm Định Sinh Tử!
Nhát kiếm này không chỉ xếp chồng bốn ngàn chín trăm đường, mà còn dung hợp sức mạnh thời không của đệ cửu trùng thời không!
Cảm nhận được sức mạnh đáng sợ trong kiếm của Diệp Huyền, sắc mặt lão giả của Dương tộc lập tức thay đổi, tay phải siết thành nắm đấm, sau đó tung ra một cú đấm.
Rầm rầm!
Một luồng kiếm quang đột nhiên bạo phát, lão giả của Dương gia lập tức lui về sau hơn nghìn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại thì một vệt máu từ từ chảy ra khỏi khóe miệng của hắn ta.
Sắc mặt của hai người Tư Thiên ở phía xa đều trầm xuống, trong lòng vô cùng chấn động sau khi nhìn thấy cảnh này!
Diệp Huyền mới chỉ là Nhị Thập đoạn, mà lão giả của Dương tộc lại là Mệnh Thể cảnh!
Cảnh giới chênh lệch quá lớn nhưng hắn lại có thể làm lão giả của Dương tộc bị thương chỉ bằng một kiếm!
Thật là bất thường!
Lão giả của Dương tộc lau máu trên khóe miệng, hắn ta nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, sự nghiêm trọng trong mắt lại tăng thêm vài phần.
Nhưng Diệp Huyền lại có chút hưng phấn!
Cảnh giới cao đối với người có cảnh giới thấp mà nói thì uy hiếp lớn nhất chính là áp chế thời không, nhưng hắn không sợ bất kỳ sự áp chế nào của thời không!
Xa xa, ánh mắt của Tư Thiên vẫn luôn ở trên Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
Hắn ta đã phát hiện ra, nguyên nhân chính khiến Diệp Huyền có thể vượt nhiều cấp để khiêu chiến như vậy là vì thanh kiếm này, thanh kiếm này mới thực sự có giá trị, chứ không phải bản thân Diệp Huyền.
Diêu Quân ở bên cạnh nhìn Tư Thiên, trong mắt có chút lo lắng.
Tất nhiên hắn ta có thể nhìn ra ý đồ của Tư Thiên, nhưng điều mà Tư Thiên không biết chính là cường giả bí ẩn kia chính là người suýt chút nữa đã tiêu diệt hắn ta lúc trước.
Bây giờ nghĩ lại khiến hắn ta vẫn có chút sợ hãi!
Nếu không phải lúc đó Diệp Huyền lên tiếng ngăn cản thì bây giờ hắn ta đã không chết rồi!
Đúng lúc này, Diệp Huyền ở phía xa đột nhiên biến mất tại chỗ, khi hắn xuất hiện trở lại đã ở trước mặt lão giả Dương tộc, sau đó một luồng kiếm quang lập tức bao phủ lấy hắn!
Phương Thốn Kiếm Vực!
Đồng tử của lão giả co lại, sau đó hai tay của hắn áp mạnh xuống đất.
Ầm ầm!
Một luồng kiếm quang bạo phát một cách mạnh mẽ, sau đó lão giả của Dương tộc lập tức lui về sau hàng ngàn trượng, khi hắn ta vừa dừng lại thì toàn thân lập tức nứt ra, máu tươi bắn tung tóe!
Phá vỡ phòng ngự rồi!
Xa xa, ánh mắt của Tư Thiên vẫn luôn ở trên Thanh Huyền Kiếm trong tay Diệp Huyền: "Thanh kiếm này thật sự có thể xuyên thủng phòng ngự của cường giả Thần Thể cảnh!"
Diêu Quân do dự một chút, sau đó nhắc nhở: "Điện chủ, người phía sau người này không đơn giản!"
Hai mắt Tư Thiên chầm chậm nheo lại, không nói gì cả.
Xa xa, vẻ mặt của lão giả Dương tộc khó coi đến cực điểm, không ngờ mình lại bị một cường giả Nhị Thập đoạn làm cho bị thương nặng!
Diệp Huyền đang chuẩn bị ra tay lần nữa, đúng lúc này, lão giả của Dương tộc đột nhiên nói: "Đi ra ngoài!"
Vừa dứt lời, có mười mấy cường giả đột nhiên xuất hiện trong sân.
Tất cả bọn họ thấp nhất cũng là cường giả Thập đoạn!
Lão giả của Dương tộc nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền và chế nhạo nói: "Diệp Huyền, lão phu thật sự đã đánh giá thấp ngươi rồi! Mặc dù ngươi có thể trấn áp lão phu bằng thần kiếm, nhưng lão phu không chỉ có một mình, phía sau lão phu còn có Dương tộc, còn có Đạo Sơn!"
Nói xong, hắn ta giận dữ chỉ vào Diệp Huyền: "Phía sau lão phu còn có người, ngươi có tức không? Hả?"
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Lão đầu, ngươi như vậy thật là nhàm chán! Ngươi và ta đấu tay đôi với nhau nhưng ngươi lại gọi người, như vậy không phải là quá mất điểm rồi sao?"
Lão giả của Dương tộc cười dữ tợn: "Nếu như ngươi có bản lĩnh thì đừng cầm thanh kiếm trong tay ngươi nữa!"
Diệp Huyền cười khẽ: "Ngươi là cảnh giới gì, ta là cảnh giới gì mà ngươi còn nói những lời như vậy..."
Nói đến đây, hắn lắc đầu cười nói: "Lão đầu, người sống trên đời vẫn cần phải có mặt mũi, nếu như ngay cả mặt mũi cũng không cần vậy còn gì là...."
Nói xong, dường như nghĩ đến cái gì đó, hắn không tiếp tục nói nữa.
Lão giả Dương tộc ở phía xa cười lạnh: "Ta gọi người, ngươi cũng có thể gọi người! Lão phu không cho ngươi gọi người tới sao? Nào, ngươi mau gọi người tới đi, nghe nói sau lưng Diệp Huyền ngươi có cường giả thần bí, hôm nay lão phu muốn mở mang kiến thức đấy, ngươi nhanh lên..."
Diệp Huyền đột nhiên tức giận nói: "Câm miệng! Diệp Huyền ta bình sinh hận nhất là việc đánh không lại thì gọi người đến, còn có ý nghĩa gì nữa? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay cho dù Diệp Huyền ta phải hồn bay phách lạc thì ta cũng sẽ không gọi người đến. Nếu ta gọi người thì ta sẽ theo họ của ngươi!"
Mọi người: "..."
Diêu Quân ở bên cạnh nhìn Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: "Có chí khí, đúng là nam nhân chân chính..."
Hết chương 3558.



Bạn cần đăng nhập để bình luận