Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1731: Có hứng thú đến Thiên Ma tộc ta không

Thiên Hàm nhìn hắn, nàng có thể cảm giác được, tuy rằng thiếu niên trước mắt này đang cười nói nhưng chỉ cần nàng dám ra tay, nàng chắc chắn sẽ chết!

Thiếu niên này sẽ không nhân từ với nàng!

Một lát sau, Thiên Hàm lắc đầu, xoay người rời đi.

Diệp Huyền mỉm cười, bước nhanh rồi biến mất ở nơi cách đó không xa.

Thiên Hàm nhìn bóng lưng Diệp Huyền xa xa, nhẹ giọng nói: “Rốt cuộc hắn là ai?”

Thiên Nhạn bên cạnh đột nhiên nói: “Tỷ, người này không chỉ thần bí mà thực lực còn cực kỳ cường đại, chúng ta tốt nhất đừng trêu chọc hắn!”

Thiên Hàm liếc nhìn thi thể của Lý Kỳ cách đó không xa, lắc đầu thở dài.

Thiên Nhạn trầm giọng nói: “Lý Kỳ này chính là một tên ngu xuẩn, biết rõ đối phương có thực lực cường đại lại còn muốn cố ý khiêu khích, hoàn toàn là do hắn ta gieo gió gặt bão! Chết không đáng tiếc!”

Ngọn núi này cũng không lớn, cao gần ngàn trượng, từ vị trí này của hắn nhìn lên trên, mơ hồ có thể thấy được một phần cung điện.

Nữ tử mặc một bộ váy dài màu đen, dáng người cao gầy, tết ba bím tóc, miệng nở nụ cười nhưng trong mắt lại là sự tức giận, phía sau là mười nam tử mặc áo đen cầm trường đao!

Đám người này cách hắn không biết bao nhiêu tinh vực mà còn không buông tha hắn, nếu hắn còn nhân từ với đối phương thì chính là ngu xuẩn.

Hắn khẽ nhíu mày, đang muốn đi vào thì lúc này tiếng đánh nhau trong cung điện đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, một cánh cửa cung điện trước mặt hắn đột nhiên mở toang, một nữ tử bước ra.

Xa xa, Diệp Huyền bước nhanh hơn, mục tiêu của hắn chính là Đạo Sơn.

Lúc này, nữ tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Đạo ở phía chân trời, mà ánh mắt của Lâm Đạo cũng đang nhìn xuống, hắn ta nhìn chằm chằm nữ tử: “Nam Kha Ngạn!”

Thiên Hàm ngẩng đầu nhìn thoáng qua quân đoàn ác ma đầy trời, nhẹ giọng nói: “Mặc kệ bọn họ! Chiến đấu đi!”

Thiên Ma!

Bây giờ hắn muốn hiểu rõ Hộ Đạo giả, đối với Hộ Đạo giả, hắn nhất định sẽ không nhân từ.

Nói xong chân phải nàng giậm mạnh một cái, cả người phóng lên trời!

Diệp Huyền che giấu khí tức, chậm rãi đáp xuống Đạo Sơn. Mà khi hắn đi tới đỉnh núi, mấy tòa cung điện đột nhiên truyền ra tiếng đánh nhau.

Sắc mặt của Lâm Đạo vô cùng nặng nề, hắn ta thật không ngờ Thiên Ma tộc này lại một lần xuất động hai vị đại Thiên Ma!

Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyền tới gần Đạo Sơn!

Lâm Đạo nhìn lướt qua bốn phía, lúc này nhân loại trong sân đã liên tiếp bại lui dưới sự vây công của quân đoàn Thiên Ma, mà bây giờ mặc dù hắn ta đã liên lạc với bên ngoài nhưng nơi này đã bị đại trận giam cầm, viện quân bên ngoài nhất thời không thể vào được!

Diệp Huyền âm thầm đánh giá đám người nữ tử một cái, mấy Thiên Ma này sẽ không giết chết hết Hộ Đạo giả bên trong này chứ?

Nữ tử tên là Nam Kha Ngạn nhếch miệng: “Lâm Đạo, thấy ta, ngươi có bất ngờ không? Ngươi có ngạc nhiên không?”

Hắn vừa định lui thì tay phải của Nam Kha Ngạn đột nhiên vung lên.

Bây giờ điều hắn ta có thể làm chính là mang theo mọi người tử chiến, chờ đợi viện quân!

Diệp Huyền cũng xuất hiện.

Lâm Đạo đột nhiên nhìn bốn phía, tức giận nói: “Tử chiến! Viện quân sẽ đến sau!”

Ầm ầm!

Tình hình rất nghiêm trọng!

Diệp Huyền cười nói: “Vị cô nương này, ta không có ý đối địch với Thiên Ma tộc, chỉ là đi ngang qua thôi, quấy rầy rồi!”

Thấy cảnh này, mắt Nam Kha Ngạn lộ vẻ hơi kinh ngạc: “Thể tu?”

Luồng sáng đen vỡ vụn, còn Diệp Huyền chỉ lui mấy bước nhưng chứ không hề hấn gì.

Tử chiến!

Nam Kha Ngạn nhìn hắn: “Nhân loại!”

Diệp Huyền cười bảo: “Xin chào cô nương!”

Nam Kha Ngạn híp mắt lại, tay phải nàng vung lên, một luồng sáng đen đánh vào người Diệp Huyền.

Phía dưới, Nam Kha Ngạn lạnh lùng cười, lúc này hàng lông mày của nàng nhíu lại, nhìn sang một góc bên cạnh. Diệp Huyền đang giấu mặt trong góc biến sắc, nữ tử này đã phát hiện ra mình sao?

Không gian bị phá hủy.

Góc nơi Diệp Huyền đang ở nổ tung!

Ầm ầm!

Nói xong hắn xoay người rời đi.

Hắn tới nơi này chính là muốn xem có thể giết chết một phần Hộ Đạo giả được không, mà hắn thật không ngờ toàn bộ Hộ Đạo giả ở nơi này lại bị những Thiên Ma này giết chết!

Lúc này Nam Kha Ngạn đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn Diệp Huyền mà không nói lời nào.

Diệp Huyền cười: “Ta không muốn đối địch với các ngươi, nhưng nếu ngươi động thủ ta cũng sẽ không khách sáo!”

Nghe vậy, Nam Kha Ngạn khẽ nhíu mày: “Không khách sáo? Như thế nào là không khách sáo?”

Diệp Huyền lắc đầu cười.

Hắn phát hiện thật sự đúng như lời Tiểu Đạo nói, người càng có thực lực thì càng tự phụ!

Nghĩ đến đây, hắn đột nhiên nhíu mày.

Chính mình không phải cũng như thế sao?

Nhưng vào lúc này, Nam Kha Ngạn đột nhiên biến mất tại chỗ.

Xa xa, Diệp Huyền đánh ra một quyền.

Ầm ầm!

Không gian trước mặt hắn đột nhiên nổ tung, Nam Kha Ngạn lui về vị trí cũ, mà Diệp Huyền vẫn không chút nhúc nhích!

Nam Kha Ngạn nhìn hắn, lúc này trong mắt nàng hiện vẻ nặng nề.

Diệp Huyền cười nói: “Còn muốn đánh sao?”

Nam Kha Ngạn trầm giọng nói: “Rốt cuộc ngươi là ai?”

Diệp Huyền nói: “Mục đích ta đến đây cũng giống như các ngươi!”

Nghe vậy, Nam Kha Ngạn híp mắt lại: “Mục đích của ngươi là giết Hộ Đạo giả sao?”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì lúc này, trong hư không phía chân trời, không gian ở nơi này đó bất chợt nổ tung. Ngay sau đó, vô số cường giả nhân loại vọt ra từ khe nứt không gian.

Nam Kha Ngạn ngẩng đầu nhìn cường giả nhân loại, nhíu mày: “Hộ Đạo quân!”

Diệp Huyền cũng nhìn những Hộ Đạo quân, không thể không nói, những Hộ Đạo quân này quả thật cường đại, thực lực của Hộ Đạo giả không phải cường đại bình thường thôi đâu!

Nam Kha Ngạn đột nhiên nhìn Diệp Huyền: “Có hứng thú đến Thiên Ma tộc ta không?”

Diệp Huyền đang định nói chuyện thì một luồng khí tức cường đại đột nhiên từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào Nam Kha Ngạn!

Nam Kha Ngạn lạnh lùng cười sau đó hóa thành một luồng sáng đen phóng lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận