Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 960: Tập Kích!

Trên bầu trời Táng Thần nguyên, không gian nơi nào đó đột nhiên bị nứt, ngay sau đó, Diệp Huyền lao ra, sau một khắc, hắn đi thẳng đến Vạn Sơn Trường Thành.

Mà đúng lúc này, một bàn tay khổng lồ đột nhiên xuất hiện từ cuối chân trời xa xa phía sau hắn!

Ngay sau đó, nó mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa nghiền ép tới!

Luồng sức mạnh đó trực tiếp làm cho không gian bốn phía bắt đầu rạn nứt!

Bàn tay khổng lồ kia lao xuống cực nhanh, trong chớp mắt đã đến đỉnh đầu Diệp Huyền!

Hắn quay người rút kiếm chém!

Chư Thiên kiếm!

Một kiếm này hạ xuống, bàn tay khổng lồ kia bị chém rách, thế nhưng chính hắn lại bị chấn xa đến mấy ngàn trượng!

- Xem bộ dáng kia của hắn, giống như là bị người Thần Quốc đánh!

Diệp Huyền không để ý xung quanh, hắn xếp bằng ngồi dưới đất, trực tiếp bắt đầu thôn phệ thần tinh cùng thôn linh quả!

Giờ phút này, ngũ tạng trong cơ thể hắn đều đã bị đánh nát!

“...”

Lúc này, một số cường giả xuất hiện ở bên cạnh Diệp Huyền. Họ đều là cường giả đến từ các hoang giới.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn.

Diệp Huyền vừa rơi xuống liền trực tiếp quay người, lúc xuất hiện lần nữa, hắn đã ở bên trong Vạn Sơn Trường Thành.

Ước chừng sau nửa canh giờ, thương thế hắn đã khôi phục được bảy tám phần. Hắn đứng lên, rồi đi về phía Đạp Thiên điện.

Khóe miệng Diệp Huyền máu tươi chảy ròng ròng.

Hắn quay lại nhìn, nơi xa chân trời đã khôi phục như bình thường.

- Hừ, không phải hắn rất lợi hại sao? Thế nào mà vừa đến Thần Quốc đã bị đập thành cái dạng này rồi?

Nhìn thấy thi thể, sắc mặt Tinh Chủ thay đổi, y nhìn thoáng qua Diệp Huyền, rồi vội vàng thu hồi lại.

- Đây không phải Diệp Huyền sao? Hắn làm sao vậy?

Lúc này, Sở Chân Nhân nói:

Rất nhanh, Diệp Huyền đi vào điện, mà bên trong, ngoài nhóm Tinh Chủ còn có hai người, chính là Sở thống lĩnh cùng một nam tử trung niên mặc khôi giáp.

Diệp Huyền vung tay phải lên, thi thể Cổ Đạp Thiên xuất hiện trước mặt Tinh Chủ.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

Sở Chân Nhân nói:

Nếu quả thật như Diệp Huyền nói, như vậy, thực lực Thần Quốc này không phải mạnh một cách bình thường!

Diệp Huyền gật đầu:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, mới hỏi:

- Diệp tiểu hữu, có thăm dò được tình huống Thần Quốc không?

- Ta chỉ là đang nghĩ, chuyện cơ mật như thế, sao Diệp công tử lại biết chi tiết đến vậy thôi?

Nam tử lắc đầu,:

- Ngươi cảm thấy ta đang gạt ngươi sao?

- Tìm hiểu một chút.

Lúc này, nam tử mặc khôi giáp đứng cách đó không xa đột nhiên nói:

- Diệp thành chủ, chuyện cơ mật như vậy, sao ngươi lại biết?

Mọi người nhìn về phía Diệp Huyền.

- Thực lực bọn hắn mạnh bao nhiêu?

Nghe xong, trong điện đột nhiên trở nên an tĩnh lại.

Nói xong, hắn thuật lại lời Nam Cung Uyển đã kể về những quân đội kia.

- So với tưởng tượng chúng ta thì mạnh hơn rất nhiều!

Diệp Huyền đáp:

- Ta tự nhiên có phương pháp của mình!

Đương nhiên hắn sẽ không nói đó là do Nam Cung Uyển nói cho hắn biết. Bởi vì nếu như hắn trả lời như vậy, chắc chắn đám người này sẽ cho rằng hắn đã cấu kết với Thần Quốc!

Nam tử cười nói:

- Diệp thành chủ, có lẽ Thần Quốc rất mạnh, nhưng khẳng định không mạnh tới mức như Diệp thành chủ nói đâu!

Diệp Huyền nhìn đối phương:

- Các hạ là?

người đó cười nói:

- Lý Thiên, một trong những Phó thống lĩnh của Thần Đạo quân.

Sở Chân Nhân hỏi:

- Một vị quốc sĩ Thần Quốc nói cho ta biết.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

- Diệp tiểu hữu, sao ngươi lại biết được những cái cơ mật đó của Thần Quốc?

Nói xong, ông nhìn về phía Diệp Huyền:

- Bây giờ không phải là lúc tranh chấp nội bộ!

Lý Thiên híp hai mắt lại, một luồng khí thế đột nhiên nghiền ép về phía Diệp Huyền, mà đúng lúc này, hắn lại xông lên trước, chém xuống một kiếm.

Xùy!

Luồng khí thế kia lập tức bị chém nát!

Lý Thiên đột nhiên cầm thương đâm về phía trước một cái!

Xùy!

Trường thương trong tay gã trực tiếp bị kiếm của Diệp Huyền chém vỡ. Mà lúc này, một luồng sức mạnh đột nhiên đẩy lui cả hai!

Hai người đồng thời trở lại tại chỗ!

Người ra tay là Sở Chân Nhân!

Sở Chân Nhân nhìn hai người:

- Lý thống lĩnh, ta cứ không nói đấy. Ngươi cắn ta chắc?

Diệp Huyền cười nói:

- Diệp thành chủ, tốt nhất ngươi nên giải thích vì sao ngươi biết nhiều chuyện cơ mật của Thần Quốc như thế đã!

Lý Thiên nhìn xem Diệp Huyền,:

- Nếu như Lý thống lĩnh không tin ta, đều có thể phái người khác đi tới Thần Quốc tìm hiểu một phen.

Diệp Huyền nói:

- Thần Quốc không bắt ngươi? Còn nói cho ngươi?

Diệp Huyền gật đầu.

Thấy Diệp Huyền gật đầu, Lý Thiên lập tức cười lạnh.

Mà vẻ mặt mấy người ở đây cũng trở nên cổ quái.

Diệp Huyền lắc đầu, thật vất vả nói một lần nói thật, con mẹ nó còn chẳng ai tin!

Đây là cái thói đời gì đây?

Một bên, Đường Diêm trầm giọng nói:

- Diệp tiểu hữu. . . Ngươi có thể nói xem vì sao họ lại không chỉ không bắt ngươi mà còn nói cho ngươi nhiều cơ mật như vậy không?

Diệp Huyền giang tay ra:

- Xem ra, chư vị không tin ta.

Đường Diêm lắc đầu:

- Không phải không tin ngươi, mà là, điều này thật sự kỳ lạ!

Lúc này Sở Cuồng đột nhiên nói:

- Đây nhất định là âm mưu của Thần Quốc.

Mọi người nhìn về phía Sở Cuồng, y trầm giọng nói:

- Nếu thực lực bọn hắn mạnh như thế thật, vì sao còn chưa động thủ? Chỉ có một lời giải thích, thực lực bọn hắn cũng không mạnh như chúng ta dự liệu, thậm chí phải nói là yếu! Hơn nữa, bọn hắn nói cho Diệp thành chủ chỉ đơn giản là muốn hù dọa chúng ta, gây ảnh hưởng quân tâm, để cho chúng ta sợ ném chuột vỡ bình, không dám chủ động tiến công bọn hắn.

Lý Thiên khẽ gật đầu:

- Lời ấy có lý. Nếu là thực lực bọn họ thật sự như lời một số người nói thì chắc chắn đã sớm đưa đại quân ép đến rồi! Mà bọn hắn hiện tại không có một điểm động tĩnh nào! Chỉ có một lời giải thích, đó chính là bọn họ đang cáo mượn oai hùm!

Nói đến đây, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó lại nói:

- Mà sở dĩ bọn hắn thả Diệp thành chủ trở về, chắc là lợi dụng Diệp thành chủ làm ảnh hưởng quân tâm chúng ta. Ta kiến nghị, chúng ta nên chủ động tiến công Thần Quốc!

Chủ động tiến công Thần Quốc!

Diệp Huyền trầm mặc.

Một bên, Nam Phái Võ Sư lắc đầu:

- Chủ động tiến công, quá mạo hiểm!

Lý Thiên nói:

- Võ sư tiền bối, chúng ta nhất định phải chiến!

Nam phái Võ sư hỏi:

- Vì sao?

Lý Thiên trầm giọng nói:

- Bởi vì hiện tại có rất nhiều cường giả đến từ từng cái hoang giới cầu chiến. Họ đều muốn xông vào Thần Quốc. Nếu như chúng ta tiếp tục đè ép, có thể sẽ gây ra phản tác dụng, mài đi đấu chí cùng chiến ý của họ mất.

Nam Phái Võ Sư nhíu mày:

- Bọn hắn muốn chiến như vậy? Vì. .

Nói đến đây, Nam Phái Võ Sư dừng một chút, mới nói tiếp

- Tham niệm.

Tham niệm!

Những cường giả đến từ hoang giới kia, mục đích của họ là gì? Thủ hộ tam đại hoang giới ư? Không hẳn, họ càng muốn tiến vào Thần Quốc hơn nhiều!

Một quốc gia hoàn toàn mới, đồng nghĩa với vô hạn của cải! Rất nhiều người, đã đói khát khó nhịn rồi!

Lúc này, Lý Thiên đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyền:

- Thần Quốc không chỉ nói cho Diệp thành chủ nhiều “cơ mật” như vậy còn thả Diệp thành chủ trở về. Vì lý do an toàn, ta đề nghị từ giờ trở đi, cho đến khi chúng ta khải hoàn, Diệp thành chủ không được rời Đạp Thiên điện nửa bước.

Diệp Huyền vẫn trầm mặc.

Lúc này, Tinh Chủ đột nhiên nói:

- Ngay cả thi thể Cổ Tinh Chủ Thần Quốc đều có thể cho đi, rõ ràng họ cũng không mạnh như chúng ta tưởng tượng, phát động tiến công luôn và ngay! Tục ngữ đã nói, tiên hạ thủ vi cường! Bọn hắn không động thủ, vậy chi bằng chúng ta động thủ!

Nói xong, hắn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Vì tránh rắc rối không cần thiết, trong khoảng thời gian này Diệp thành chủ hãy tạm thời đợi trong Đạp Thiên điện đi!

Lúc này, Sở Chân Nhân nhìn Diệp Huyền:

- Ngươi còn muốn nói gì nữa không?

Diệp Huyền trầm mặc một lát, đáp:

- Như lời Lý thống lĩnh cùng với Sở thống lĩnh và cả Tinh Chủ đã nói, Thần Quốc có thể cũng không mạnh như chúng ta nghĩ, thậm chí là chỉ đang cáo mượn oai hùm. Cho nên, nếu chư vị tiền bối muốn tấn công Thần Quốc, vậy chiến thôi! Ta nghe các ngươi. Tiến công đi!

Sở Chân Nhân nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó quay sang Tinh Chủ:

- Phân một nhóm cường giả, phát động tập kích!

Tinh Chủ gật đầu.

Tập kích Thần Quốc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận