Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1511: Không thể dùng

Ầm!

Thương đâm ra, kiếm rơi xuống, những xích sắt vây khốn Trương Văn Tú bỗng nhiên run lên, sau đó trực tiếp nổ bể ra.

Trương Văn Tú thoát khỏi vây khốn!

Diệp Huyền vội vàng nói: "Văn Tú cô nương, giúp ta ngăn cản một chút, nửa canh giờ là được!"

Nói xong, hắn xếp bằng ngồi dưới đất, bắt đầu điên cuồng thôn phệ những năng lượng trong cơ thể!

Trương Văn Tú nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Ta có thể không cản được không?"

Diệp Huyền: "..."

Trương Văn Tú quay đầu nhìn về phía Nguyên Thắng: “Còn muốn đánh không?"

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, nữ nhân này sẽ không động tâm đấy chứ!

Trương Văn Tú cười nói: "Ta biết rồi, muốn không trở thành kẻ địch thì chỉ có một cách duy nhất đó chính là thư viện chúng ta hai tay dâng Vạn Duy thư ốc lên, đúng không?"

Nam tử cười nói: "Tại hạ Phệ Linh tộc Nguyên Kỷ, Văn Tú cô nương, nể tình tiên tri lúc trước, ta có thể cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như người không quản chuyện này thì ta có thể cam đoan với ngươi hôm nay chúng ta chỉ nhắm vào Diệp Huyền, tuyệt đối không đụng tới Vạn Duy thư viện!"

Nguyên Kỷ mỉm cười: “Văn Tú cô nương, chúng ta không nhất thiết phải trở thành kẻ địch, không phải sao?"

Rất mạnh!

Nguyên Kỷ trầm mặc một lát, sau đó gật đầu: “Nếu đã như vậy thì chúng ta cũng không còn gì để nói."

Nguyên Thắng trầm mặc.

Nguyên Kỷ cười nói: "Văn Tú cô nương là một người thông minh, hẳn phải biết, Vạn Duy thư viện đã không phải là Vạn Duy thư viện trước đây, bây giờ các ngươi không có năng lực bảo vệ thư ốc đó!"

Mặc dù chỉ nhìn ánh cái nhưng nàng có thể cảm nhận được thực lực của đối phương không kém gì nàng!

Đúng lúc này, một nam tử đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta, nhìn thấy nam tử này, hai mắt Trương Văn Tú lập tức híp lại.

Lúc này, Trương Văn Tú nhìn về phía nam tử, cười nói: "Thứ nhất, bây giờ Vạn Duy thư viện ta, Diệp Huyền với Tu La Nữ Đế và Phù Văn tông là liên minh, hôm nay ta bỏ mặc Diệp Huyền, không cần Phệ Linh tộc ngươi động thủ thì Phù Văn tông và Tu La Nữ Đế cũng sẽ không bỏ qua Vạn Duy thư viện ta. Thứ hai, Diệp Huyền có được chìa khoá, mà thư ốc ở thư viện, các ngươi giết Diệp Huyền, mục tiêu kế tiếp là ai? Cho dù là đầu heo cũng biết được mục tiêu kế tiếp chính là Vạn Duy thư viện ta! Bây giờ ta bỏ mặc hắn, tương đương với tự đoạn một tay, ngươi cảm thấy ta là đồ ngu hay sao?"

Hắn ta vừa mới nói dứt câu thì sau lưng đột nhiên xuất hiện bốn hắc bào lão giả, toàn thân bốn lão giả được bọc trong hắc bào, không nhìn thấy diện mục chân thật!

Trương Văn Tú quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền: “Có nghe chưa? Người ta nhằm vào ngươi!"

Mà bốn người này đều là Thiên Cơ cảnh đỉnh phong, mà Trương Văn Tú cũng là Thiên Cơ cảnh đỉnh phong, đương nhiên, Thiên Cơ cảnh cũng chia mạnh yếu, mà thứ quyết định mạnh hay yếu chính là phải coi ai có thể tiến vào chiều không gian cao hơn!

Trương Văn Tú cười nói: "Thư ốc đó là do lão sư để lại, Vạn Duy thư viện ta cho dù tất cả mọi người đều chết hết thì chúng ta cũng sẽ không giao nó ra để cầu xin được sống."

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa: “Phệ Linh tộc ta vì giết hắn mà mưu đồ đã lâu, hôm nay nếu như không giết được hắn thì sẽ là tổn thất rất lớn đối với chúng ta! Cho nên, hôm nay chắc chắn hắn phải chết!"

Nguyên Kỷ nhìn Trương Văn Tú, cười nói: "Nếu như ngươi mở ra, ta chắc chắn sẽ chết, nhưng mà ta có thể cam đoan với ngươi, thư viện ngươi sống không quá ba ngày, cho dù vị phu tử đó của các ngươi trở về! Văn Tú cô nương, ngươi dám mở đại trận đó sao? Dám sao?"

Lúc này, Nguyên Kỷ đột nhiên cười nói: "Văn Tú cô nương, để ta xem xem, vì bảo vệ Diệp Huyền này, Vạn Duy thư viện ngươi chấp nhận bỏ ra bao nhiêu!"

Đương nhiên không thể dùng!

Một bên, Trương Văn Tú nói khẽ: "Muốn ra tay thật sao?"

Đương nhiên, nếu như đơn đấu thì nàng có tự tin chém chết bất kỳ người nào trong bọn họ!

Nhưng mà khí tức của bốn hắc bào lão giả trước mắt này không hề yếu hơn Trương Văn Tú!

Đánh như thế nào?

Mà ngoại trừ mấy người đó ra, phía trên Vạn Duy thư viện còn có một số cường giả Phệ Linh tộc, ở trong đó có một vài người của Phệ Linh tộc, còn có một số không phải người của Phệ Linh tộc!

Vấn đề là bây giờ cũng không phải thời điểm đơn đấu!

Nàng biết, đại tộc giống như là Phệ Linh tộc, nội tình rất sâu, bây giờ Vạn Duy thư viện không thể liều với đối phương!

Ít nhất là không thể dùng nó để đối phó với loại người như Nguyên Kỷ, loại người này không đáng để Vạn Duy thư viện thôi động đại trận này!

Mà không sử dụng đại trận này, Vạn Duy thư viện phải làm như thế nào mới có thể ngăn cản được bọn người Nguyên Kỷ?

Bây giờ ở đây, trừ Nguyên Kỷ ra thì còn có bốn bạch bào lão giả và bốn hắc bào lão giả, bốn bạch bào lão giả chủ trận pháp, mà bốn tên hắc bào lão giả này mặc dù không hề xuất thủ nhưng khí tức của đối phương cũng không kém cạnh gì.

Trương Văn Tú nhìn Nguyên Kỷ: “Ngươi kết luận ta sẽ không mở đại trận đó ra thật sao?"

Dùng sao?

Đại trận đó là bùa hộ thân cuối cùng của Vạn Duy thư viện, một khi mở ra vậy Vạn Duy thư viện sẽ mất đi con át chủ bài cuối cùng, khi đó, nơi này sẽ gặp nguy hiểm hơn!

Giữa sân, Trương Văn Tú trầm mặc.

Trương Văn Tú trầm mặc.

Lúc này, nàng tiến thối lưỡng nan!

Mà bấy giờ, Nguyên Kỷ đột nhiên cười nói: "Xuất thủ!"

Vừa nói dứt câu, bốn tên bạch bào lão giả phía sau hắn ta đột nhiên bấm niệm pháp quyết, rất nhanh, không gian xung quanh trực tiếp rung động, ngay sau đó, linh khí xung quanh đột nhiên như sóng triều vọt thẳng tới Trương Văn Tú!

Hiển nhiên, đây là muốn ngăn chặn Trương Văn Tú!
Bạn cần đăng nhập để bình luận