Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1488: Tiểu địa ngục

Vụt!

Ầm ầm ầm ầm!

Những tiếng nổ vang lên không dứt trên không trung. Một luồng linh khí cực lớn đang cuộn trào khắp không gian bốn bề.“Cơn bão” linh khí ấy đã khiến không gian bị hủy diệt do không thể chịu được sức mạnh của nó.

Mà bên trong cơn bão ấy có hai bóng người đang không ngừng đấu nhau.

Đó chính là Diệp Linh và Nguyên Linh!

Khoảng một khắc sau, Nguyên Linh trực tiếp bay ra ngoài. Mà đúng lúc đó, cánh tay phải của Diệp Linh không biết đã bay đi đâu!

Diệp Linh ở phía không xa phất tay, luồng linh khí kia lập tức biến mất. Nàng bỗng quay đầu nhìn về phía bên phải. Ngay sau đó, nàng siết tay phải, không gian trước mặt lập tức nổ tung. Một hồng y nữ tử xuất hiện trong tay nàng!

Người này chính là hồng y nữ tử ở Tu La Địa Ngục lần trước!

Thực lực của nàng ta và thực lực của Diệp Linh chênh lệch quá nhiều!

Tiểu Địa Ngục!

Cảnh tượng đó quá kinh khủng, không thể miêu tả được.

Diệp Linh thì không trực tiếp giết luôn linh hồn của hồng y nữ tử, nàng lấy một cái hộp màu đen ra rồi thu linh hồn của nàng ta vào trong đó. Bên trong cái hộp đen ấy còn có một động thiên khác!

Vụt!

Vừa mới tiến vào địa ngục thì hồng y nữ tử kia đã bị Thiên Kiếp Hỏa nhấn chìm.

Hồng y nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Linh. Diệp Linh nhếch miệng, trông nàng có vẻ hung dữ: “Chính cái thứ rác rưởi nhà ngươi ép ca ca của ta phải sử dụng huyết mạch, ta đây phải khiến ngươi muôn đời muôn kiếp không thể trở lại được!”

Đây cũng là một bảo vật của Tu La tộc, chuyên dùng để thu thập linh hồn. Thế nhưng nó khác với Tu La Địa Ngục, thứ này chuyên dùng để luyện chế linh hồn!

Nhục thân của hồng y nữ tử kia bị xé ra!

Dứt lời, hai tay nàng bèn túm lấy vai của hồng y nữ tử kia, sau đó ném mạnh nàng ta qua một bên…

Ở trước mặt Diệp Linh, nàng ta còn chẳng có sức lực mà đáp trả đòn!

Rất nhanh sau đó, trong chiếc hộp truyền tới những tiếng kêu thảm thiết của hồng y nữ tử kia: “Tu La Nữ Đế, ngươi dám giết ta!”

Có điều, linh hồn của nàng ta thì vẫn còn. Thế nhưng linh hồn đó cũng khó mà chạy thoát!

Diệp Linh chẳng tỏ vẻ gì cả, nàng nói: “Giết ngươi? Thế thì nhân từ quá! Ta cho ngươi hay, ta phải khiến Phệ Linh tộc của ngươi không được chết yên thân!”

Bên trong cái hộp có Thiên Kiếp Hỏa có thể tịnh hóa linh hồn tạp chất. Bởi lẽ nó sẽ thiêu đốt linh hồn bảy bảy bốn mươi chín ngày! Bị nó thiêu đốt thì phải gọi là sống không bằng chết!

“A!”

Dứt lời…

Hắn ta biết, nếu mình không đỡ được đòn tấn công này thì chắc chắn sẽ phải chết!

Ở phía xa xa, Diệp Linh đột nhiên xòe lòng bàn tay ra. Tu La thích bị bao vây trong bốn đường bạch quang bỗng rung lên, từng luồng sức mạnh không ngừng cuộn trào. Bốn đường bạch quang kia cũng chấn động, có điều Tu La thích vẫn không thể thoát khỏi chúng, nó đang bị khóa chặt.

Dứt lời, nàng bèn phất tay phải, Tu La thích trong tay hóa thành một đường hắc quang. Không gian bốn bề lập tức nứt vỡ. Không chỉ có vậy, lúc này Tu La thích của nàng còn tiến thẳng vào tam trọng chiều không gian!

Diệp Linh nhìn bốn bạch bào lão giả kia, nàng đang định ra tay thì lúc này, trên đỉnh đầu nàng bỗng có một linh ấn cực lớn.

Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía Nguyên Linh: “Đi chết đi!”

Bên trong trận pháp, Diệp Linh liếc mắt nhìn xung quanh. Ngay sau đó, nàng cầm Tu La thích và quét ngang một đường xung quanh.

Một đường bạch quang với sức mạnh khủng khiếp nhấn chìm Diệp Linh. Có điều ngay sau đó, đường bạch quang ấy lại nổ tung, thế nhưng lại có một đường bạch quang khác ập đến bao vây lấy nàng ngay. Cùng lúc đó, bốn bề xung quanh bỗng xuất hiện một sợi xích màu trắng, nó đang điên cuồng xông về phía Diệp Linh. Không chỉ có vậy, dưới chân nàng cũng xuất hiện một quang trận màu trắng cực lớn. Trên quang trận đó có vô số bạch sắc phù văn đang xoay chuyển, đi kèm với đó là những luồng sức mạnh thần bí đang không ngừng tác động lên nàng!

Uỳnh!

Sắc mặt của Nguyên Linh ở phía đối diện nghiêm trọng vô cùng!

Ở phía xa xa, Diệp Linh bỗng siết chặt nắm đấm, nàng nhón chân phải.

Uỳnh!

Không gian xung quanh lập tức bùng nổ và trở thành một mảnh tối tăm. Ngay sau đó, Tu La thích đột nhiên thoát khỏi bốn đường bạch quang và trở lại trong tay của nàng.

Nguyên Linh không muốn đối đầu trực tiếp với đòn tấn công này, hắn ta hét lên: “Ra tay!”

Bốn người này đều mặc trường bào màu trắng, tay cầm pháp trượng!

Không gian xung quanh hắn ta bỗng rung chuyển kịch liệt. Ngay sau đó, Tu La thích của Diệp Linh dừng lại ở vị trí cách Nguyên Linh khoảng mấy trượng. Cùng lúc đó, bốn đường bạch quang bỗng nhiên khóa chặt Tu La thích của nàng lại. Đồng thời, có bốn lão giả khoác bạch bào xuất hiện trước mặt Nguyên Linh.

Rầm rầm!

Vút!

Những đường bạch quang tan vỡ, song ngay sau đó sợi xích màu trắng kia lại ập tới trước mặt nàng, nàng cầm Tu La thích và tấn công nó.

Rầm!

Sợi xích đứt gãy, sau đó không đợi nàng ra tay lần nữa, đám bạch quang kia lại nhấn chìm nàng!

Bạch quang và những sợi xích có thể nói là vô cùng vô tận. Mà linh ấn trên đỉnh đầu Diệp Linh thì đang không ngừng hút linh khí ở trong không gian. Trận pháp dưới chân thì không ngừng áp chế cảnh giới và sức mạnh của nàng!

Khoảnh khắc ấy, Diệp Linh rơi vào thế gọng kìm, nàng không thể thoát thân được!

Lúc này, phía xa truyền tới giọng nói của bạch bào lão giả kia: “Xuất!”

Dứt lời, bốn người bọn họ đột nhiên bấm tay niệm chú. Ngay sau đó, linh kiếm được tạo thành bởi linh khí của bọn họ xuất hiện trên bầu trời. Sau khi linh khí kiếm xuất hiện, bầu trời tại Phệ Linh tộc như đang rung chuyển, kiểu như sắp sụp đổ vậy!

Lão giả bạch bào đang tính nói gì đó thì đúng lúc ấy, phía chân trời bỗng có một tiếng kiếm vang lên. Ngay sau đó, một bóng người xông về phía linh khí kiếm!

Người này chính là Diệp Huyền!

Trông thấy Diệp Huyền, bạch bào lão giả bèn chau mày. Sau đó, hắn ta bỏ Diệp Linh lại, tay phải đánh một chưởng về phía Diệp Huyền: “Trảm!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận