Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3256: Không còn nữa rồi

Lúc này, nữ tử váy trắng nhìn Dữ Mục: "Thiên Tội Chi Đô ở chỗ nào?"

Dữ Mục do dự một lát rồi nói: "Ngươi muốn làm gì?"

Vẻ mặt nữ tử váy trắng bình tĩnh: "Đồ thành!"

Đồ thành!

Nàng vừa dứt lời thì Dữ Mục đã kinh hãi. Nàng ta đang định lên tiếng thì đúng lúc ấy, Gia Nguyên ở phía không xa đột nhiên nói: "Tiền bối, ta biết ở đâu!"

Nữ tử váy trắng nói: "Chỉ hướng đi!"

Gia Nguyên bèn chỉ về phía bên phải: "Từ đây đi thêm vài vạn tinh vực nữa là tới Thiên Tội Chi Đô!"

Nữ tử váy trắng đột nhiên xoè tay ra, ngay sau đó Hành Đạo Kiếm trong tay nàng lập tức hoá thành một đường kiếm quang và bay đi!

Nói đoạn, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Ca, ngươi nói xem có đúng không?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Dù ngươi làm gì thì ta cũng đều ủng hộ ngươi!"

Dữ Mục vội vàng nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, chuyện này là do lỗi của ta, ta..."

Nữ tử váy trắng nhìn hắn: "Nếu ca ca không muốn huỷ diệt cả tộc bọn họ thì ta không diệt nữa!"

Nữ tử váy trắng nhìn nàng ta: "Ai động vào ca ca của ta thì ta sẽ diệt cả tộc của người ấy!"

Nữ tử váy trắng đột nhiên nhìn Lâm Hải. Lâm Hải cũng nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng: "Ta không cho rằng ngươi vô địch thật sự!"

"Không!"

Nữ tử váy trắng nhếch khoé miệng, nụ cười của nàng xán lạn đến mức trời đất cũng phải lu mờ!

Diệp Huyền: "..."

Ánh mắt Dữ Mục như nứt ra: "Không!"

Diệp Huyền không đáp lời.

Tuy nhiên, nữ tử váy trắng lại chẳng bị làm sao!

Nữ tử váy trắng đột nhiên nói: "Nếu xin lỗi có tác dụng thì chúng ta còn tu kiếm làm gì nữa?"

Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi mắt Lâm Hải hiện vẻ khó tin: "Ngươi... sao có thể..."

Còn sắc mặt Dữ Mục thì tái nhợt vô cùng!

Dứt lời, hắn ta bèn xoè tay ra. Trong lòng bàn tay hắn ta, một bức hoạ đột nhiên bay lên. Ngay sau đó, bức hoạ lập tức bay đến trên đỉnh đầu nữ tử váy trắng. Một vầng bạch quang lập tức loé lên và bao trùm lấy nàng!

Lâm Hải nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng: "Rốt cuộc ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi là ai hả?"

Lại là miểu sát!

Gọi người!

Vụt!

Nói đoạn, nàng ngẩng đầu nhìn tinh không xa xôi: "Tới rồi!"

Nữ tử váy trắng giơ kiếm lên.

Hôm ấy, Thiên Tội Chi Đô vốn đang yên bình bỗng có một thanh kiếm xuất hiện.

Trong Thiên Tội tinh vực xa xôi, tại Thiên Tội Chi Đô.

Tới rồi!

Một đường kiếm quang xuyên qua trán Lâm Hải, cả người Lâm Hải cứng đờ tại chỗ.

Thế gian này làm gì có ai là vô địch?

Chắc chắn không có!

Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên quay đầu nhìn Dữ Mục phía không xa: "Ngươi không cần phải gọi nữa!"

Tất cả mọi người nhìn nữ tử váy trắng như nhìn một con quái vật!

Dứt lời, hắn ta bèn xoè tay ra, một lá phù lục bỗng nhiên bay lên!

Lâm Hải nhìn nữ tử váy trắng bằng ánh mắt phẫn nộ: "Ta không tin ngươi thật sự vô địch!"

Nữ tử váy trắng đi đến trước mặt hắn ta: "Gọi người!"

Hành Đạo Kiếm!

Cùng với sự xuất hiện của thanh kiếm này, một luồng kiếm khí cực lớn lập tức bao trùm lên khắp Thiên Tội Chi Đô!

Lúc này một tiếng gào đột nhiên vang lên từ sâu bên trong Thiên Tội Chi Đô: "Ai dám mạo phạm Thiên Tội Chi Đô ta?"

Giọng nói này vừa vang lên thì thanh kiếm bỗng chém xuống.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, giọng nói kia và cả Thiên Tội Chi Đô lập tức hoá thành hư vô!

Nhất kiếm đồ thành!

Nói giết là giết!

Thiên Tội Chi Đô là một thế lực thần bí cực kì lâu đời, số cường giả vượt qua Tuyệt Trần cảnh của bọn họ ít nhất phải mười người!

Là Lý Mộc Thư, điện chủ Thư Điện!

Nữ tử váy trắng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy trên tinh không, một lão giả đang bước tới.

Đúng lúc ấy, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía tinh không xa xôi.

"Vô địch?"

Lâm Hải tức đến mức gào lên: "Ngươi đừng có mà ra vẻ!"

Nữ tử váy trắng nhìn hắn ta: "Ta cũng hi vọng mình không phải vô địch lắm, nhưng tiếc là ta lại vô địch!"

Kiếm của ai mà huỷ diệt cả Thiên Tội Chi Đô thế này?

Là ai?

Bên ngoài Thiên Sơn trường thành, nữ tử váy trắng xoè tay ra, Hành Đạo Kiếm đáp xuống tay nàng.

Trông thấy Hành Đạo Kiếm, Dữ Mục bèn nhìn nữ tử váy trắng bằng vẻ mặt kinh hãi: "Ngươi..."

Nữ tử váy trắng liếc nhìn nàng ta: "Nhà ngươi không còn nữa rồi!"

Diệp Huyền: "..."

Dữ Mục nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, ánh mắt nàng ta như có thể giết người!

Nữ tử váy trắng lại chẳng thèm quan tâm đến nàng ta, nàng quay đầu nhìn Lâm Hải: "Người của ngươi đến chưa?"

Lâm Hải gằn giọng nói: "Nữ nhân, ngươi thực sự cho rằng ngươi là vô địch sao?"

Những cường giả thần bí ẩn mình trong tối này đều kinh hãi vô cùng!

Lúc này, một vài luồng khí tức thần bí bỗng nhiên xuất hiện xung quanh Thiên Tội Chi Đô.

Lúc này, một thanh kiếm đột nhiên bay lên từ đống đổ nát, sau đó hoá thành một đường kiếm quang và biến mất nơi cuối chân trời.

Thậm chí rất nhiều người còn chẳng biết mình chết kiểu gì!

Mà lúc này, tất cả các cường giả đều hoá thành hư vô trong tích tắc!

Còn cường giả Tuyệt Trần cảnh thì ít nhất cũng phải hàng trăm người!

Hắn ta chính là người đứng đầu trong tứ đại điện chủ của Thư Điện, trong cả Thư Điện hắn ta cũng chỉ đứng sau viện thủ mà thôi!

Lý Mộc Thư bước lên trước một bước, một bước này của hắn ta giúp hắn ta xuất hiện ngay trước mặt nữ tử váy trắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận