Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3615. Không phải Mệnh Tri cảnh!



Chương 3615. Không phải Mệnh Tri cảnh!




Sau khi hội đấu giá kết thúc, Diệp Huyền thu được tổng cộng một trăm năm mươi vạn thiên cực tinh!
Tính thành thiên cực tinh cực phẩm thì cũng chỉ được năm mươi vạn!
Điều khiến hắn đau đầu nhất là Tuyết tỷ đã tiêu tốn hơn một trăm vạn thiên cực tinh cực phẩm rồi!
Hơn nữa với tình hình hiện tại thì khả năng là vẫn chưa đủ!
Hắn đưa hết chỗ thiên cực tinh đấu giá được cho Tuyết tỷ, giờ trên người hắn chỉ còn vài vạn thiên cực tinh cực phẩm.
Đương nhiên, Diệp Huyền cũng không hề rảnh rỗi, cả ngày chỉ biết làm màu mà hắn cũng đang tu luyện!
Hiện giờ mục tiêu của hắn là đạt được Mệnh Cách cảnh!
Với hắn mà nói thì đương nhiên không khó mấy, chỉ cần một chút thời gian mà thôi!
Ba ngày sau.
Trong tiểu tháp đã là ba mươi năm, mà lúc này Diệp Huyền đã đạt Mệnh Cách cảnh!
Trên một tảng đá lớn, hắn hít một hơi thật sâu. Hiện giờ mặc dù hắn là Mệnh Cách cảnh nhưng chắc chắn vẫn có thể đấu với cường giả Nguyên Thần cảnh!
Dẫu sao thì Thanh Huyền Kiếm và thời không thần bí của hắn còn đây mà!
Một lát sau, Diệp Huyền tới chỗ Tuyết tỷ tu luyện. Lúc này, Dương Niệm Tuyết vẫn chưa có dấu hiệu đột phá.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống!
Bởi lẽ Tuyết tỷ chỉ còn chưa đến hai mươi vạn thiên cực tinh!
Thiên cực tinh vẫn không đủ!
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi quay người rời đi.
Hắn phải nghĩ cách lấy thêm thiên cực tinh cho Tuyết tỷ, mẹ kiếp, một khi Tuyết tỷ đạt tới Mệnh Tri cảnh là hắn phất lên rồi!
Lão tỷ này không vô lương tâm như cha hắn!
Một lát sau, Diệp Huyền ra khỏi tiểu tháp. Vừa mới rời khỏi tiểu tháp thì Ám Ẩn đã xuất hiện trước mặt hắn.
Hắn ta trầm giọng nói: “Tiền bối, Triệu gia đã kết hợp với Vương gia và muốn giết tiền bối!”
Diệp Huyền nhíu mày: “Vương gia?”
Ám Ẩn gật đầu: “Triệu gia và Vương gia đều là đại gia tộc đương thời, ở đó cũng từng có cường giả Mệnh Tri cảnh xuất hiện! Thế lực vô cùng lớn!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Bọn họ chuẩn bị giết ta kiểu gì?”
Ám Ẩn trầm giọng nói: “Cái này thì ta không biết, ta chỉ biết bọn họ đã tập hợp gần hai mươi tám cường giả Nguyên Thần cảnh!”
Hai mươi tám người!
Mí mắt Diệp Huyền giật giật, mẹ kiếp, từ khi nào mà cường giả Nguyên Thần cảnh lại không đáng tiền như vậy?
Bị điên hả?
Định ép hắn không thể giả bộ được nữa đúng không?
Ám Ẩn lại nói: “Rất rõ ràng, bọn họ không muốn đánh giá thấp tiền bối, thế nhưng có lẽ bọn họ không biết, tiền bối thực sự là Mệnh Tri cảnh! Đừng nói hai mươi tám cường giả Nguyên Thần cảnh, dù là hai trăm tám mươi người thì cũng chỉ là con kiến mà thôi!”
Diệp Huyền: “…”
Ám Ẩn lại nói: “Tiền bối, có thể vài ngày nữa bọn họ sẽ động thủ đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Tại sao hai nhà bọn họ lại có nhiều cường giả Nguyên Thần cảnh như vậy?”
Ám Ẩn nói: “Nội tình đó! Những đại gia tộc như bọn họ có nội tình thâm sâu lắm, có mười mấy cường giả Nguyên Thần cảnh cũng là chuyện bình thường.”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Ám Ẩn trầm giọng nói: “Tiền bối có dự tính gì không?”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Còn dự tính thế nào nữa? Đương nhiên là hủy diệt bọn họ rồi!”
Ám Ẩn gật đầu: “Nếu như tiền bối ra tay thì phải hủy diệt cả hai gia tộc này, đương nhiên điều này cũng dễ như trở bàn tay thôi.”
Diệp Huyền lại lắc đầu: “Ta không ra tay!”
Ám Ẩn kinh ngạc: “Tại sao?”
Diệp Huyền chầm chậm nhắm mắt lại: “Lũ kiến ấy sao xứng để ta ra tay?”
Ám Ẩn do dự một lát rồi nói: “Cũng phải, chỉ là nếu tiền bối không ra tay, nếu bọn họ nhắm vào tiền bối, tiền bối…”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ngươi nghe lệnh của ta là được!”
Ám Ẩn vội vàng nói: “Tuân mệnh!”
Nói đoạn, hắn ta bèn biến mất, ẩn mình đi.
Sau khi Ám Ẩn rời đi, Diệp Huyền thấy hơi đau đầu.
Mẹ kiếp!
Hai mươi tám cường giả Nguyên Thần cảnh!
Coi trọng hắn gớm!
Mấy người Hư Vọng chắc chắn là không đánh lại được rồi, hơn nữa hắn còn không thể ra tay. Nếu ra tay thì chắc chắn mấy người Hư Vọng sẽ không đấu được với bọn kia!
Đau đầu!
Diệp Huyền càng nghĩ càng đau đầu!
Thực ra hắn cũng muốn trở về tìm dì Đinh!
Dì Đinh có kiếm quang trong tay thì còn sợ ai chứ?
Nhưng vấn đề là giờ hắn rời đi, e rằng cũng không kịp mẩt!
Đối phương chắc chắn sẽ không cho hắn trở về học viện nữ tử!
Diệp Huyền vội vàng liếc nhìn Dương Niệm Tuyết, khí tức của Tuyết tỷ vẫn bình lặng như nước, không có dấu hiệu sắp đột phá nào cả!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền lại càng đau đầu hơn!
Chỉ có thể dựa vào chính mình!
Đúng lúc ấy, một nữ tử bước vào trong phòng. Hư Vọng quay đầu nhìn nữ tử ấy, nàng híp mắt lại, Thanh Huyền Kiếm trong tay rung lên. Nàng đang định ra tay thì Diệp Huyền bảo: “Cho nàng ta vào!”
Người tới là Hung Nghê!
Hung Nghê đi tới trước mặt Diệp Huyền, nàng ta liếc nhìn Hư Vọng, sau đó nhìn Diệp Huyền, cười nói: “Chúng ta nói chuyện đi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Hư Vọng, ngươi đi giúp Huyền Cơ lão nhân đi!”
Hư Vọng khẽ hành lễ rồi lui xuống.
Hung Nghê nhìn Diệp Huyền: “Triệu gia và Vương gia đã tập hợp ba mươi hai cường giả Nguyên Thần cảnh, không chỉ có vậy, bọn họ còn mời thêm một vài sát thủ Nguyên Thần cảnh từ nơi khác nữa! Tính kĩ thì ít nhất cũng phải có năm mươi cường giả Nguyên Thần cảnh!”
Năm mươi cường giả!
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật: “Bọn họ điên rồi sao? Năm mươi người?”
Hung Nghê liếm kẹo hồ lô, sau đó nói: “Trách ai được? Trách bản thân ngươi ấy! Ngươi làm màu lố quá, người ta không dám coi thường ngươi!”
Diệp Huyền: “…”
Hết chương 3615.



Bạn cần đăng nhập để bình luận