Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1558: Diệp Linh liều mạng

Cứ thế, thời gian trôi qua từng chút một, chớp mắt đã tới ngày thứ ba.

Hôm ấy, Diệp Linh, phu tử, Tàn Nữ và cả Trương Văn Tú bỗng nhiên xuất hiện trước phòng của Diệp Huyền. Diệp Linh nhìn căn phòng trước mặt, nàng hỏi: “Ca vẫn chưa ra ngoài sao?”

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Vẫn chưa!”

Diệp Linh trầm mặc.

Lúc này, Trương Văn Tú bỗng nhiên nói: “Gọi hắn ra đi?”

Thẩm Tinh Hà vội bảo: “Không được, hắn chưa ra ngoài chứng tỏ vẫn chưa có cơ hội. Nếu hiện giờ chúng ta mà làm phiền hắn thì sẽ công cốc hết mất!”

Trương Văn Tú nói: “Thế phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ hôm nay chúng ta lại không tới Phệ Linh tộc nữa? Nếu không tới thì chúng ta sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ đấy!”

Thẩm Tinh Hà trầm mặc, hắn ta cũng không biết phải làm thế nào.

Dứt lời, bốn nữ tử bèn biến mất ngay tại chỗ.

Hôm ấy, tất cả các cường giả ở Ngũ Duy vũ trụ đều đang chú ý đến Phệ Linh tộc.

Diệp Linh nói: “Bốn người chúng ta đi là được!”

Phệ Linh tộc.

Phu tử đáp: “Khi nào hắn ra ngoài thì hắn đuổi theo sau.”

Không một ai biết được, bởi lẽ Phệ Linh tộc từng là đại gia tộc hàng đầu tại Ngũ Duy. Năm ấy, nếu không có tiên tri thì giờ chắc Ngũ Duy vũ trụ chính là của Phệ Linh tộc rồi.

Đúng lúc ấy, phu tử bỗng lên tiếng: “Chúng ta đi trước!”

Bốn cường giả siêu cấp!

Trương Văn Tú nghĩ ngợi một lát rồi nhìn Tàn Nữ và Diệp Linh: “Các ngươi thấy sao?”

Trương Văn Tú nhìn phu tử và nói: “Không cần tên kia nữa?”

Mục tiêu của các nàng chính là Phệ Linh tộc!

Lúc này, Linh Giới trống không. Rất rõ ràng, phần lớn người của Phệ Linh tộc đã được sơ tán.

Nói đoạn, nàng lại nhìn Thẩm Tinh Hà và nói: “Các ngươi ở lại Phù Văn tông đợi hắn ra ngoài nhé!”

Nữ phu tử nhìn xuống bên dưới, nàng mỉm cười: “Bọn họ nói hôm nay Phệ Linh tộc sẽ ra con át chủ bài hả?”

Ngũ Duy chi chủ, Tu La nữ đế, còn có cả nữa phu tử và Trương Văn Tú vừa mới đột phá. Liệu Phệ Linh tộc có chống đỡ được đội hình này hay không đây?

Hôm đó, bốn nữ tử tới được Linh Giới.

Diệp Linh bỗng nói: “Phu tử cũng không biết rốt cuộc bên trong thư phòng kia có gì à?”

Nói đoạn, nàng lại nhìn nữ phu tử.

Trương Văn Tú đột nhiên nói: “Đạo tắc trong tháp, cũng chính là đại tỷ của Liên Thiển. Nàng ta là Đạo tắc chi thủ, có thể hạn chế tất cả Đạo tắc. Năm ấy, chỉ có nàng ta luôn ở bên cạnh sư phụ, cũng chỉ có nàng ta thường xuyên ra vào thư ốc. Thế nên nàng ta sẽ biết trong đó có gì!”

Nữ phu tử gật đầu: “Theo như ta được biết thì năm ấy lão sư chỉ giết tộc trưởng của Phệ Linh tộc mà thôi, những người còn lại thì hắn ta không hề giết. Như vậy cũng có nghĩa thực lực của Phệ Linh tộc không hề giảm đi bao nhiêu. Nếu những người năm đó vẫn còn sống thì hôm nay trận chiến này của chúng ta sẽ rất gian nan đấy!”

Nữ phu tử vừa dứt lời thì Nguyên Thiên đột nhiên xuất hiện trước mặt bốn người.

Tàn Nữ quan sát tình hình bên dưới rồi bỗng nói: “Xem ra bọn họ đã chuẩn bị để đại chiến một trận với chúng ta rồi. Hôm nay e là sẽ không được thong thả đâu!”

Sắc mặt Nguyên Thiên sầm xuống.

Nữ phu tử nhếch khóe miệng: “Ngươi đoán xem!”

Nguyên Thiên nhìn nữ phu tử và hỏi: “Diệp Huyền đâu?”

Lúc này, Trương Văn Tú bỗng lên tiếng: “Điều ta tò mò là tại sao bọn họ lại muốn có được thư ốc! Ba cấm khu kia cũng muốn có được thư ốc, thế nhưng từ trước tới nay bọn họ chưa từng ra tay, mà Phệ Linh tộc lại gấp gáp hành động sau khi Giới Ngục tháp xuất hiện. Chắc bọn họ cũng biết dù bọn họ tiêu diệt chúng ta, có được thư ốc thì vẫn còn phải đối mặt với ba cấm khu kia! Thế nhưng bọn họ vẫn làm như vậy!”

Tàn Nữ hỏi: “Nàng ta đang ở đâu?”

Trương Văn Tú lắc đầu: “Không biết nữa.”

Lúc này, nữ phu tử bỗng lên tiếng: “Ba vị, hôm nay thứ chúng ta phải đối mặt là Phệ Linh tộc – gia tộc từng đứng hàng đầu ở Ngũ Duy, chúng ta không được khinh địch.”

Nữ phu tử trầm mặc trong chốc lát rồi nói: “Đây cũng là vấn đề mà ta đang suy nghĩ gần đây.”

Diệp Linh hỏi: “Ai?”

Nói đến đây, nàng bỗng ngừng lại rồi tiếp tục: “Có một nữ nhân chắc sẽ biết trong đó có những gì!”

Nữ phu tử lắc đầu: “Đó là thư ốc cá nhân của sư phụ, mặc dù hắn ta không từ chối cho chúng ta vào nhưng lúc hắn ta đọc sách thì mấy học trò như chúng ta cũng không dám làm phiền.”

Hắn ta chưa từng khinh thường Diệp Huyền. Hay nói một cách khác, so với bốn nữ tử trước mặt này thì hắn ta đề phòng Diệp Huyền hơn.

Bởi lẽ nam nhân này luôn khiến hắn ta phải bất ngờ!

Nhất là khi trên người Diệp Huyền hiện giờ còn có thêm một Đệ Cửu, nhỡ đâu Diệp Huyền đã đánh thức Đệ Cửu…

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Nguyên Thiên trở nên nghiêm nghị hơn.

Đúng lúc ấy, Diệp Linh bỗng nói: “Lề mề với bọn họ làm gì? Để ta lên trước!”

Dứt lời, nàng bèn hóa thành một đạo u quang rồi xông lên. Khoảnh khắc Diệp Linh ra tay, một đường đao quang cũng đột nhiên xuất hiện.

Vụt!

Đường đao ấy như xé rách cả bầu trời.

Ầm!

Trời đất như rung chuyển, Diệp Linh dừng lại, ở phía không xa có một nam tử trung niên xuất hiện.

Lý Mộ Bạch!

Một trong lục đại cường giả bây giờ!

Trên tay phải của Lý Mộ Bạch là một thanh đao. Hắn ta nhìn Diệp Linh và nói: “Lần cuối cùng ra tay giúp bọn họ!”

Diệp Linh không phí lời với đối phương, nàng trực tiếp xông lên. Không gian nơi mà Tu La thích của nàng đi qua đều bị phá hủy.

Lần này với lần trước không giống nhau, Diệp Linh đang liều mạng!

Với Lý Mộ Bạch – người khi trước đã ngăn cản nàng cứu Diệp Huyền thì nàng đã muốn giết hắn ta từ lâu rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận