Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1807: Hầm rồng

Một đấu một!

Sở dĩ Thiên Long lão giả lựa chọn một đấu một với Diệp Huyền là vì hắn ta thật sự không muốn để đối phương chạy trốn nữa!

Tên này rất giỏi chạy!

Mà khi nghe được lời của Thiên Long lão giả, Diệp Huyền hơi kinh ngạc.

Hắn vốn đã chuẩn bị sẵn sàng trong lòng bị đánh hội đồng nhưng thật không ngờ, Thiên Long lão giả này lại kêu hắn một đấu một!

Kinh hỷ bất ngờ!

Diệp Huyền nhìn Thiên Long lão giả: “Ngươi xác định sẽ không đánh hội đồng?”

Thiên Long lão giả nhìn hắn: “Chỉ cần ngươi không chạy, chúng ta sẽ không đánh hội đồng!”

Xa xa, Diệp Huyền híp mắt lại, tung một quyền tới!

Ầm ầm!

Thiên Long lão giả nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói: “Các hạ, ra tay đi!”

Một người một rồng đều không lựa chọn phòng ngự!

Thiên Long lão giả quay đầu nhìn mấy con rồng phía sau: “Các ngươi lui ra sau!”

Giữa sân, Diệp Huyền và Thiên Long lão giả vật lộn.

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì một đấu một đi!”

Hai người cùng lúc bạo lui, vừa lui ước chừng xa mấy trăm trượng.

Mấy Thiên Long lập tức lui tới mấy trăm trượng!

Nói xong, hắn lấy kiếm của mình ra, không phải Thiên Tru Kiếm mà là một thanh kiếm bình thường.

Một quyền này của hắn đánh vào trước ngực Thiên Long lão giả, mà nắm đấm của Thiên Long lão giả cũng đánh vào trước ngực hắn.

Giờ phút này Diệp Huyền hơi hưng phấn, vì hắn phát hiện nhục thân và sức mạnh của mình không hề kém Thiên Long lão giả!

Tay phải Thiên Long lão giả đột nhiên siết chặt, ngay sau đó, hắn ta biến mất tại chỗ.

Mà Thiên Long lão giả thì càng đánh càng kinh hãi, vì hắn ta phát hiện nhục thân và sức mạnh của nhân loại trước mắt này cũng không yếu hơn hắn ta một chút nào!

Diệp Huyền vừa dừng lại, xa xa Thiên Long lão giả đột nhiên lao ra, mà trong nháy mắt hắn lao ra, Diệp Huyền cũng theo đó biến mất tại chỗ!

Một người một rồng đều lựa chọn đón đỡ, không có bất kỳ kỹ xảo nào!

Giọng hắn ta vừa dứt, Thiên Long phía sau đột nhiên ra tay!

Vì ai cũng không làm gì được ai!

Thiên Tru Kiếm!

Hắn ta chính là Thiên Long tộc!

Giọng hắn ta vừa dứt, giữa lông mày hắn ta đột nhiên nứt ra, ngay sau đó cả người bị chia làm hai, máu bắn tung tóe!

Đây là quái thai gì vậy?

Trấn Hồn Kiếm!

Mà linh hồn của Thiên Long lão giả lập tức rời khỏi nhục thân, muốn chạy trốn nhưng một thanh kiếm đột nhiên chui vào từ đỉnh đầu linh hồn của hắn ta.

Một kiếm phân thây!

Đánh mãi đánh mãi, Thiên Long lão giả biết cứ đánh tiếp như vậy cũng không biết đến bao giờ mới kết thúc!

Thiên Long lão giả còn chưa kịp phản ứng thì Diệp Huyền đã chém mạnh một kiếm từ trên xuống dưới.

Giữa sân đột nhiên im lặng!

Thiên Long lão giả hơi sững sờ nhìn Diệp Huyền: “Làm sao có thể...”

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn ta đột nhiên vọt tới trước mặt Diệp Huyền, đánh một quyền vào đầu Diệp Huyền. Cùng lúc đó, hắn ta rống giận: “Ra tay đi!”

Nhưng mà hắn cũng không có ý chạy trốn, trong nháy mắt Thiên Long lão giả hô ra tay, trong tay hắn đột nhiên xuất hiện thêm một thanh kiếm!

Mà quyền thế của hắn ta đã bao phủ Diệp Huyền, Diệp Huyền căn bản không thể chạy trốn.

Hiển nhiên, hắn ta muốn đánh hội đồng để giải quyết Diệp Huyền.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, linh hồn Thiên Long lão giả bị hấp thu sạch sẽ!

Mà mấy con Thiên Long vừa muốn xông qua ngây dại, bọn họ thật không ngờ Thiên Long lão giả lại bị miểu sát!

Mà đúng lúc này, Diệp Huyền ở xa xa đột nhiên biến mất tại chỗ.

Xoẹt!

Trong đó có một con Thiên Long bị hắn phân thây, mấy Thiên Long còn lại thay đổi sắc mặt, nhao nhao chạy trốn, mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Một lát sau, mấy Thiên Long trong sân bị Diệp Huyền đồ sát sạch sẽ!

Trên không trung, hắn nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay, trong lòng vô cùng chấn động!

Thanh kiếm này thật khủng khiếp!

Nói xong, hắn lôi nồi lớn ra sau đó đốt lửa hầm.

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua thi thể Thiên Long đầy đất, sau đó nói: “Nhìn đi, lão tử biểu diễn cho ngươi xem một cái nồi sắt hầm rồng lớn!”

Hư ảnh Thiên Long nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!”

Diệp Huyền nhìn hư ảnh Thiên Long, cười nói: “Chẳng lẽ chỉ cho phép bọn họ giết ta? Lão tử nói cho ngươi biết, ta to gan đấy thì sao!”

Hư ảnh Thiên Long đột nhiên giận dữ nói: “Thật to gan!”

Diệp Huyền gật đầu: “Là ta giết!”

Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, hắn thu hồi Thiên Tru Kiếm, sau đó nói: “Không phải tới rồi đấy chứ?”

A Mục nhìn chân trời, nhẹ giọng nói: “Đây là bí pháp Truy Hồn Thuật của Thiên Long tộc, nếu Long tộc ở bên ngoài xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Thiên Long tộc có thể dùng bí pháp này truy tung nơi bọn họ chết.”

Diệp Huyền nói: “Chúng ta đi!”

A Mục lắc đầu: “Nhìn trước đi!”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, đúng lúc này chân trời xa xa đột nhiên xuất hiện một hư ảnh Thiên Long khổng lồ.

Trong nháy mắt khi hư ảnh Thiên Long xuất hiện, Diệp Huyền cảm nhận được một áp lực vô hình!

Rất mạnh!

Vẻ mặt hắn trở nên nặng nề.

Phía chân trời, ánh mắt hư ảnh Thiên Long rơi vào trên người Diệp Huyền: “Là ngươi giết?”

A Mục đang định nói chuyện, đúng lúc này chân trời xa xôi đột nhiên chấn động.

Diệp Huyền lắc đầu: “Vòng luẩn quẩn!”

A Mục nhìn Diệp Huyền, cực kỳ nghiêm túc gật đầu: “Bọn họ sẽ có Thiên Long cường đại hơn tới tìm ngươi!”

Diệp Huyền nhìn A Mục: “Ta giết chúng nó, Thiên Long tộc sẽ có nhiều Thiên Long xuất hiện hơn, sau đó bọn họ sẽ tiếp tục nhắm vào ta, đúng không?”

Đúng lúc này, A Mục đột nhiên đi tới trước mặt hắn, nàng nhìn thoáng qua thi thể của Thiên Long khắp bốn phía: “Đều giết cả rồi!”

Mấy con rồng này giòn hơn giấy khi trước mặt hắn!

A Mục chớp mắt: “Thật sự muốn hầm sao? Người ta vẫn còn ở đó!”

Diệp Huyền nói: “Hầm!”

Nói xong, hắn bắt đầu hầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận