Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1115: Nàng ta có thể bảo vệ ngươi cả đời được sao?

Trước thiên môn, thư sinh lẳng lặng đứng đó, dáng người thẳng tắp, trên gương mặt mang theo nụ cười, trông rất nho nhã văn tĩnh!

Bên dưới, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đó, không có người nào có thể ngờ được vị thư sinh trước mặt này chính là một thế hệ đại ma đầu!

Còn là loại ma đầu vô cùng khủng khiếp đó!

Rốt cuộc thực lực của Ma Chủ mạnh đến đâu?

Hắn không biết!

Nhưng hắn biết chắc chắn sẽ không yếu!

Chỉ từ trước mắt mà nói, thực lực của Ma Chủ chắc hẳn là người mạnh nhất trong những người mà hắn từng gặp, trừ chủ nhân của ba thanh kiếm trên đỉnh tháp kia.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn chân trời, tuy rằng bây giờ Ma Chủ đang là thể linh hồn hơn nữa còn rất suy yếu nhưng thực lực chắc hẳn cũng không yếu.

Thư sinh gật đầu: “Đúng!”

Bạch y lão giả gật đầu: “Ngược lại cũng đúng!”

Thư sinh cười ha ha: “Ta quả thật không phải người của Huyền Hoàng Đại Thế Giới!”

Thư sinh cười đáp: “Thế giới rất lớn, cũng không phải chỉ có mỗi Huyền Hoàng Đại Thế Giới!”

Thư sinh cười hỏi: “Dựa vào cái gì nhìn ra được?”

Thư sinh cười nói: “Cho một kiến nghị thiện ý, đừng nhắm vào tiểu tử bên dưới kia nữa.”

Ngay lúc này, một bạch y lão giả đột nhiên xuất hiện trước thiên môn kia.

Thư sinh nói: “Ta vốn không thích phí lời, chẳng qua vì vài nguyên nhân nào đó vẫn phải nói thêm một câu.”

Bạch y lão giả không thay đổi vẻ mặt: “Thần Điện ta biết những người vượt qua Vị Tri cảnh tại Huyền Hoàng Đại Thế Giới này rõ như lòng bàn tay.”

Bạch y lão giả đầu đầy tóc trắng giống như bông tuyết, một tay hắn ta chắp sau lưng, lặng lẽ nhìn thư sinh: “Ngươi không phải người của Huyền Hoàng Đại Thế Giới!”

Bạch y lão giả nhìn chằm chằm vào thư sinh: “Một người tài hoa kinh người như vậy tại sao lại yên lặng vô danh như vậy?”

Thư sinh mỉm cười: “Các ngươi không chọc vào người sau lưng hắn được đâu!”

Bạch y lão giả liếc mắt nhìn Diệp Huyền bên dưới, sau đó nhẹ giọng nói: “Không thể không nói, hắn thần bí đến mức khiến Thần Điện ta cũng lấy làm kinh ngạc. Đám người sư tổ của Kiếm Vũ môn trước đó... và bây giờ lại là ngươi... Nếu ta đoán không lầm thì các hạ chắc hẳn đã đạt đến Mệnh cảnh trong truyền thuyết!”

Bạch y lão giả nhìn thư sinh: “Thần Điện ta từ lúc ra đời cho đến nay chưa từng có người nào mà chúng ta không chọc vào được, đã từng có nhưng đối phương đã hóa thành tro bụi rồi.”

Bạch y lão giả nhẹ giọng đáp: “Cường giả nên có được sự tôn trọng, nói!”

Bạch y lão giả liếc mắt nhìn Diệp Huyền bên dưới, sau đó hỏi: “Tại sao?”

Giọng của Ma Chủ!

Bạch y lão giả cũng theo đó biến mất khỏi nơi đó.

Mà mới vừa rồi, Ma Chủ lại kêu hắn cấp tốc đi tìm nữ tử váy trắng!

Bạch y lão giả làm ra một tư thế mời: “Mời vào thiên môn!”

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn thiên môn, bạch y lão giả lại xuất hiện trước thiên môn, hắn ta liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Để chúng ta xem rốt cuộc chỗ dựa sau lưng ngươi lớn mạnh bao nhiêu!”

Thư sinh gật đầu: “Vậy không nói nhiều nữa! Chiến một trận với ngươi?”

Lúc này, Liên Thiển đi đến bên cạnh hắn: “Sao rồi?”

Bên dưới, Diệp Huyền im lặng.

Vừa dứt lời, hắn ta lại quay người biến mất.

Thư sinh cười ha ha, trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.

Điều này có nghĩa gì?

Có nghĩa thực lực của Thần Điện này chắc chắn vượt xa dự đoán của Ma Chủ!

Sự việc rất nghiêm trọng rồi đây!

Bên dưới, Diệp Huyền lặng lẽ nhìn vị trí của thiên môn kia, cứ như vậy, đại khái sau khoảng nửa khắc, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Cấp tốc đi tìm nữ tử váy trắng!”

Bây giờ hắn mới hiểu ra, Ma Chủ lấy thể linh hồn đi tìm Thàn Điện là muốn cho hắn nhìn thấy thực lực chân chính của Thần Điện!

Một khắc này, sắc mặt của Diệp Huyền vô cùng nặng nề!

Tìm nữ tử váy trắng!

Diệp Huyền nhẹ giọng đáp: “Thực lực của Thần Điện này có hơi vượt xa dự liệu của ta!”

Liên Thiển nhìn về phía chân trời kia: “Huyền Hoàng Đại Thế Giới này cũng không đơn giản, năm đó chính người ở đây vẫn luôn dò xét Ngũ Duy vũ trụ, tuy chưa từng có người nào tiến vào được Ngũ Duy, nhưng điều này đã chứng minh nơi này không đơn giản rồi!”

Diệp Huyền cười khổ, sau đó hắn nhìn về phía Liên Thiển: “Liên Thiển cô nương, có một nghi vấn vẫn mong được giải đáp!”

Liên Thiển gật đầu: “Nói đi.”

Diệp Huyền nhẹ giọng bảo: “Ta có một câu hỏi, có phải ta đến Ngũ Duy vũ trụ rồi vẫn sẽ có kẻ địch mạnh mẽ hơn thế không? Hơn nữa, mấy kẻ địch này là người đã định trước trong vận mệnh!”

Liên Thiển nhìn hắn: “Trừ phi ngươi từ bỏ tháp này! Chẳng qua, nếu từ bỏ tháp này thì ngươi không thể vào Ngũ Duy được nữa, mà nếu ngươi không từ bỏ... ngươi nói không sai, ngươi có rất nhiều kẻ địch đã định trước trong mệnh! Hơn nữa, là kẻ địch mà ngươi mãi mãi không có cách nào tưởng tượng ra!”

Diệp Huyền hỏi: “Có mạnh bằng nữ tử váy trắng không?”

Liên Thiên không thay đổi nét mặt: “Nàng ta có thể bảo vệ ngươi cả đời được sao?”

Diệp Huyền im lặng.

Liên Thiển nhẹ giọng nói: “Tháp này cũng không đơn giản, nó còn mang theo một vài nhân quả khác, ngươi sở hữu nó là cơ duyên của ngươi, nhưng cũng là tai họa của ngươi.”

Diệp Huyền cười bảo: “Ta đã được trải nghiệm sâu sắc rồi!”

Liên Thiển nhẹ giọng nói: “Thật sự không có cách nào liên lạc được với nữ tử váy trắng đó sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Không có cách nào!”

Liên Thiên gật đầu: “Vậy chúng ta tự phát triển bản thân thôi vậy! Đi xem Ma Chủ đã để lại gì cho ngươi đi!”

Diệp Huyền gật đầu, sau đó trở về Giới Ngục tháp.

Tầng thứ sáu.

Hắn tới trước quan tài băng kia, bên cạnh quan tài băng là nhục thân của Ma Chủ!

Luyện chế thành Đế thi!

Trong lòng Diệp Huyền vô cùng từ chối!

Đối với Ma Chủ, hắn coi hắn ta như thầy, xét từ mặt tình cảm cá nhân, hắn thật sự không muốn luyện chế thi thể của Ma Chủ thành Ma thi!

Nhưng luyện chế Đế thi lại là tâm nguyện cuối cùng của Ma Chủ.

Ma Chủ muốn bảo vệ bên cạnh nữ nhân này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận