Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1621: Xứng là đối thủ sao?

Diệp Huyền hít sâu một hơi rồi nói: “Tiền bối, đây là thần thông gì vậy?”

Tầng thứ chín nói: “Thân Hóa Thiên Địa, thân thể hóa thành thiên địa, tương tự như Vực của ngươi, có điều chung quy chỉ là tiểu đạo thôi.”

Diệp Huyền kinh ngạc nói: “Đây là tiểu đạo?”

Tầng thứ chín: “Đại đạo chí giản, thứ ta chơi đều thuộc loại loè loẹt. Năm đó khi ta dùng chiêu này đối phó tiên tri đã bị đánh cho không giận nổi luôn.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, thực lực của ngươi bây giờ còn mạnh hơn so với lúc trước, có đúng không?”

Tầng thứ chín cười ha ha: “Dĩ nhiên, những năm gần đây tuy rằng bị nhốt nhưng ta cũng không lơi là chuyện tu hành. Nếu bây giờ gặp được tiên tri, dưới tình huống không liều mạng, hẳn là có thể đỡ được mấy chiêu. Được rồi, không nói với ngươi nữa. Bây giờ lão tử muốn vả mặt!”

Nói xong, hắn ta nhìn Đế Quân bị nhốt ở xa xa: “Không phải ngươi nói lão tử là con kiến hôi sao?”

Diệp Huyền: “...”

Tầng thứ chín cười nói: “Hai thực lực mà ngươi nói đều có chút quỷ dị, đặc biệt là Đệ Cửu, nàng ta không có năng lượng, cũng không có linh hồn, rất quỷ dị. Giao thủ với nàng ta chắc là ngang cơ nhau thôi. Đương nhiên ta không biết thực lực thật sự của nàng ta nên cũng không dám xác định. Về phần Thiên Mạch giả, ta chỉ có thể nói với ngươi, tiểu cô nương này rất không đơn giản. Từ kiếm của nàng ta có thể nhìn ra được, ngày đó lần đầu tiên gặp được nàng ta, ngươi đừng tưởng rằng ta giả bộ, một kiếm của nàng ta quả thật có uy hiếp chí mạng đối với ta.”

Tầng thứ chín: “Chắc chắn rồi! Được rồi, không nói nhảm với ngươi nữa! Phần còn lại ngươi tự xử đi! Ta phải tu dưỡng một khoảng thời gian!”

Nói xong, hắn ta nhìn Đế Quân cách đó không xa: “Tựa như loại người này, hắn ta ở trước mặt tiểu tử ngươi rất kiêu ngạo vì hắn ta sống lâu hơn ngươi, thực lực mạnh hơn ngươi, nhưng ở trong mắt ta, hắn ta chính là con kiến hôi, ha ha!”

Diệp Huyền nhẹ giọng nói: “Ta có cảm giác đây vẫn chưa phải thực lực chân chính của nàng ta!”

Diệp Huyền nói: “Tiền bối đã rất mạnh rồi!”

Hắn liếc nhìn Tiểu Phạn xa xa, Tiểu Phạn đang đè tà linh ra đánh, hiển nhiên tà linh căn bản không phải đối thủ của nàng.

Đế Quân nhìn chằm chằm tầng thứ chín: “Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

Nói xong linh hồn hắn ta biến mất.

Tầng thứ chín lại lắc đầu: “Ta chưa bao giờ cảm thấy mình rất mạnh vì còn có người mạnh hơn ta. Sau khi gặp được tiên tri và nữ tử váy trắng, tâm cảnh của ta đã tăng lên không ít, ít nhất đã hoàn toàn thu hồi ngạo khí từng có. Con người đừng vì có chút bản lĩnh mà kiêu ngạo, ngươi cảm thấy mình lợi hại nhưng thật ra có thể ở trong mắt một số người, ngay cả con kiến hôi ngươi cũng không bằng!”

Tầng thứ chín cười nói: “Lão tử là người mà ngươi không thể trêu chọc! Ha ha! Nói thật với tiểu tử ngươi, đời này nếu lão tử không gặp phải tiên tri và nữ tử váy trắng hẳn là có thể sống rất tiêu sái, đáng tiếc, lão tử lại gặp phải hai người bọn họ, thật đáng buồn.”

Tiểu Phàn!

Diệp Huyền đang định ra tay, đúng lúc này, một âm thanh từ một bên truyền đến: “Chờ đã!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ta muốn hỏi, ngươi đánh thắng được Thiên Mạch giả và Đệ Cửu không?”

Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, người tới là Dị Thú Kinh.

Diệp Huyền trở lại bình thường.

Diệp Huyền thu ánh mắt lại, đi tới trước mặt Đế Quân. Người này nhìn chằm chằm vào hắn: “Rốt cuộc hắn ta là ai?”

“Ha ha!”

Diệp Huyền nhíu mày, hắn suýt chút nữa quên mất chuyện này!

Diệp Huyền nhìn Đế Quân: “Phệ Linh tộc? Hay là Vô Địch tông?”

Dị Thú Kinh nói: “Ngươi cũng không hỏi phía sau hắn ta còn có người nào khác sao?”

Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chém ngang.

Thấy Dị Thú Kinh, Diệp Huyền híp mắt lại, sát ý trong mắt bắt đầu nổi lên.

Máu tươi phun ra như suối!

Đầu của Đế Quân bay ra ngoài.

Xoẹt!

Phía sau!

Đế Quân nhìn Diệp Huyền: “Diệp Huyền! Thư ốc trên người ngươi là mấu chốt đối kháng với Ngũ Duy kiếp, ngươi có hiểu ý của ta không?”

Diệp Huyền nói: “Còn ai có chủ ý với ta nữa?”

Đế Quân cười nói: “Ngươi đoán xem?”

Từ đầu đến giờ hắn cũng cảm thấy mọi thứ không đơn giản.

Đế Quân cười nói: “Quả nhiên vẫn không giấu được ngươi!”

Dị Thú Kinh nhìn hắn ta: “Các ngươi cấu kết với người ngoài!”

Đúng lúc này, Đế Quân đột nhiên nở nụ cười.

Hắn lạnh lùng liếc nhìn đầu của Đế Quân: “Lão tử không đoán!”

Nói xong, hắn xoay người nhìn tà linh xa xa, mà đúng lúc này, tà linh đột nhiên hóa thành một luồng ánh sáng trắng biến mất ở cuối chân trời. Tốc độ của nó nhanh đến mức khiến người ta tức giận, Diệp Huyền ngay cả ý muốn đuổi theo cũng không có!

Tiểu Phạn dừng lại, nàng đột nhiên giơ kiếm hướng về phía cổ họng mình. Thấy cảnh này, Dị Thú Kinh biến sắc, vội vàng nói: “Cản nàng ta lại, nàng ta làm như vậy cũng sẽ đả thương chính mình!”

Diệp Huyền vội vàng ngăn cản Tiểu Phạn, hắn lắc đầu với nàng: “Đừng tự làm mình bị thương!”

Tiểu Phạn gật đầu, thu hồi kiếm.

Diệp Huyền nhìn Dị Thú Kinh, Dị Thú Kinh nói: “Trước khi ngươi ra tay, ta cho ngươi xem thứ này!”

Nói xong, nàng lấy một tấm gương ra, trong gương xuất hiện một hình ảnh, trong hình ảnh là Đế Đô sơn, mà ở trên một ngọn núi ở Đế Đô sơn, Đế Quân và một nam tử mặc đồ trắng đang nói chuyện với nhau.

Trong hình, Đế Quân rất cung kính với bạch y nam tử.

Đúng lúc này, bạch y nam tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn lại, ngay sau đó, hình ảnh đột nhiên biến mất.

Dị Thú Kinh nhìn Diệp Huyền: “Ngươi biết bạch y nam tử là ai không?”

Diệp Huyền lắc đầu.

Dị Thú Kinh trầm giọng nói: “Người này âm thầm tiến vào thế giới của ta nhưng ta lại không cảm giác được, hơn nữa hắn ta còn có thể ẩn thân che giấu mình. Ngươi có biết điều này có nghĩa gì không? Có nghĩa là thực lực của hắn ta vượt qua bản thể của ta.”

Nói xong, nàng dừng một chút rồi nói: “Ta nói cho ngươi biết, hiện tại Thiên Mạch giả còn không cách nào làm được như vậy.”

Bạch y nam tử này có thực lực cao hơn Tiểu Phạn!

Hai mắt Diệp Huyền chậm rãi nhắm lại: “Mẹ nó, mãi không dứt!”

Bên trong tháp.

Liên Thiển đột nhiên dùng huyền khí truyền âm cho tầng thứ chín: “Các hạ, nữ tử váy trắng rõ ràng có thực lực chém hết đối thủ của Diệp Huyền, vì sao nàng ta không ra tay?”

Sau một hồi im lặng, tầng thứ chín nói: “Trong mắt nàng ta, những người này là đối thủ sao?”

Liên Thiển: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận